Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 105
Cập nhật lúc: 2024-11-08 20:46:32
Lượt xem: 61
Diệp Thù Yến thản nhiên nói: "Không, em cũng sẽ không bởi vì một mình đi trên thảm đỏ mà không phải là vị hôn thê của tôi, cho nên không tồn tại nghĩa vụ.
Đường Noãn: "...”
Diệp Thù Yến nhìn cô từ trên xuống dưới, bỗng nhiên cởi áo ngoài ra, khoác lên người cô.
Đường Noãn theo bản năng cọ một chút, lúc trước không cảm thấy, thoáng cái đã phát hiện bả vai lộ ra bên ngoài có hơi lạnh, như vậy ấm áp hơn nhiều.
A, không đúng, Đường Noãn phản ứng lại, nhìn Diệp Thù Yến híp mắt, quả nhiên vẫn còn để ý.
Lại nghe anh nói: "Được rồi, như vậy chứng minh em đi cùng tôi, sẽ không có người chê cười em, thích thì đi đi.”
Đường Noãn: "...”
Như vậy càng thê thảm, còn không bằng một mình cô tới!
Đường Noãn trừng mắt nhìn anh, mà Diệp Thù Yến tiếp tục xem văn kiện, không biết vì sao cô lại có thể nhìn ra vài phần thích thú từ gương mặt không chút thay đổi của anh.
Người này tuyệt đối là cố ý, nếu không phải cách quá gần, Đường Noãn thật sự muốn hỏi thăm anh một lần. Cuối cùng Đường Noãn đương nhiên không đi thảm đỏ, mà đi theo Diệp Thù Yến đi vào từ thông đạo VIP.
Trợ lý Văn đã đợi từ sớm, loại hoạt động này bình thường Diệp Thù Yến cũng không tham gia, nhưng trợ lý Văn vẫn sẽ đến giao tiếp một chút, nếu không có vẻ toàn bộ Diệp thị đều cao cao tại thượng, ảnh hưởng không tốt lắm. Nhưng mà lần này anh ta tới cũng không phải là vì giao tiếp, mà là bởi vì người nhà họ Đường muốn tới.
Khi biết Diệp tổng muốn đưa Đường tiểu thư và người nhà bọn họ đến dự tiệc, trợ lý Văn cực kì khiếp sợ, nhưng mà sau đó đã phản ứng lại, nhận ra Diệp tổng coi trọng Đường Noãn, làm một trợ lý có năng lực, anh ta đương nhiên phải đề phòng tai họa chưa cũ, dù sao loại bữa tiệc từ thiện này tụ tập tinh anh thật sự, ngư long hỗn tạp loại gì cũng có. Cho nên tới lại đây sắp xếp trước, lúc này nhìn thấy tạo hình của Đường Noãn, biểu cảm luôn lạnh nhạt lộ ra vài phần kinh ngạc: "Đường tiểu thư.”
Mẹ ơi, đường tiểu thư này đột nhiên bị làm sao vậy?
Bây giờ mọi người đang sôi nổi bàn tán chuyện của cô, cô rêu rau như thế, chỉ sợ Diệp tổng có lạnh đến đâu, cũng không ngăn cản được mọi người thảo luận. Đường tiểu thư trước lo trước lo sau đi đâu rồi. Đường Noãn mỉm cười, đây chính là hiệu quả cô muốn mà, đáng tiếc tảng băng trôi Diệp Thù Yến hoàn toàn bất động thanh sắc, khiến cho người ta rất không có cảm giác thành tựu.
Nhưng mà trợ lý Văn cũng nhanh chóng khôi phục lại biểu cảm, lấy ra hai quyển sổ đưa cho Đường Noãn: "Đường tiểu thư, đây là quy trình dạ tiệc, còn có ảnh danh sách các mặt hàng sẽ bán đấu giá, tôi đã xem qua, có rất nhiều đồ trang sức rất tốt...”
Anh ta còn chưa nói xong, đã cảm nhận được hai đạo ánh mắt lạnh như băng, ừm, đến từ ông chủ hỉ nộ vô thường gần đây của anh ta, không biết mình làm sao lại chọc vào anh.
Anh ta nhìn vào khoảng cách bên dưới, ồ, bởi vì trong vòng 3 mét. Nhưng bây giờ cũng không phải là báo cáo công tác, anh ta nói chuyện với anh và Đường tiểu thư cũng không thể đứng cách 3 mét đi, cho dù nói chuyện có thể cách 3 mét, vậy cũng không đưa đồ được, duỗi tay ra đưa cho nhau sao?
Loại tư thế Hứa Tiên và Bạch nương tử bị Pháp Hải cưỡng ép tách sao, no no no, ví dụ này có chút đại nghịch bất đạo, Diệp tổng làm sao có thể là Pháp Hải chứ, không đúng, anh ta làm sao có thể là Hứa Tiên.
"Trợ lý Văn.”
Diệp Thù Yến không thể nhịn được nữa mở miệng.
Trợ lý Văn không đợi anh nói chuyện, đã thuần thục nói: "Được, Diệp tổng, tôi qua bên kia xem trước, ngài có gì cần thì gọi tôi.”
Nói xong lập tức rời đi.
Đường Noãn nhìn Diệp Thù Yến: "Trợ lý Văn làm sai rồi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-105.html.]
Trở lý phẩm chất tốt như vậy, bao dung một chút, nếu không sau này ai mua quà đẹp cho cô, ừm, mặc dù không chắc lúc nào bị từ hôn, nhưng lỡ như còn cơ hội thì sao.
Diệp Thù Yến trực tiếp cầm quyển sổ trên tay cô, ôm cô đi vào bên trong, chưa đi được mấy bước đã thấy Tề tổng của Meracle Media tự mình đến nghênh đón: "Diệp tổng, khách hiếm khách hiếm. Chào mừng đã đến.”
Ông ta hơn 40 tuổi, dáng người trung bình, vẻ ngoài không tính là anh tuấn, nhưng lúc cười rộ lên khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái, nhưng mà có thể làm truyền thông đến mức này đương nhiên không thể khinh thường.
Diệp Thù Yến hàn huyên với ông ta mấy câu, Tề tổng đương nhiên biết anh không thích náo nhiệt, phân phó nói: "Tiểu Triệu, dẫn Diệp tổng đến phòng khách quý ở lầu hai.”
Ông ta cười nói: "Lầu hai không mở cửa cho mọi người, rất thanh tịnh.”
Rõ ràng là chuẩn bị cho những người không tới xem biểu diễn, không tham gia đấu giá, chỉ bàn công việc và chính sự như Diệp Thù Yến.
"Được.”
Đường Noãn đương nhiên không thể đồng ý, cô kéo cánh tay Diệp Thù Yến, cười nói: "Tôi muốn xem biểu diễn, còn muốn quay vài thứ, không đi lên, anh đi cùng tôi đi.”
Trước mặt người ngoài phải giữ mặt mũi cho hôn thê là trách nhiệm của hôn phu.
Đường Noãn đắc ý nhìn anh, lại thấy Diệp Thù Yến bỗng nhiên cười yêu thương: "Anh thấy đấy, hôm nay tôi là đến chơi với cô ấy, không đi lên.”
Trên vẻ mặt khéo léo của Tề tổng cũng không giấu nổi khiếp sợ, có nhận thức mới đối với vị hôn thê của Diệp Thù Yến trong truyền thuyết này, vội vàng nói: "Tiểu Triệu, dẫn Diệp tổng và Đường tiểu thư đi qua.”
Ông ta còn có người khác phải nghênh đón, lập tức rời đi trước.
Diệp Thù Yến cúi đầu nhìn Đường Noãn đang mờ mịt, đưa tay ôm lấy eo cô nói: "Nếu không chúng ta đi qua bên đó!”
Đường Noãn nhìn theo chỗ anh ra hiệu, phát hiện là khe hở giữa băng ghế, không nhịn được nhìn anh, đường lớn không đi, lại chen vào khe hở, điên rồi.
Lại nghe anh thản nhiên nói: "Đi chậm một chút, để cho mọi người thấy rõ, hôm nay mọi người đều biết em là vị hôn thê của tôi, không ai dám chọc em đâu. Nhưng mà cũng có nhiều người biết rồi, có phải nên nhanh chóng kết hôn thì tốt hơn không, nếu không lỡ như truyền ra cái gì trắc trở hủy hôn, sẽ thiệt hại rất lớn đối với danh dự của tôi.”
Anh nhìn Đường Noãn:"Cho nên sau này em làm việc phải cẩn thận một chút, lỡ như bị người hiểu lầm muốn hủy hôn gì đó, lại phải bù đắp sự mất mát của tôi.”
Đường Noãn:"...”
Cứu mạng! Bây giờ tôi rút lui còn kịp không!
Nếu Diệp Thù Yến thật sự dẫn Đường Noãn từ giữa chỗ ngồi đi vào hàng ghế đầu, vậy cho dù Diệp Thù Yến không phải là minh tinh phỏng chừng cũng phải lên hot search, tiêu đề sẽ là: Trạng thái tinh thần của giám đốc Diệp thị đáng lo ngại, sau đó giá cổ phiếu Diệp thị giảm mạnh. Đường Noãn nghĩ như vậy, xem như giúp Diệp Thù Yến phân tích hậu quả nghiêm trọng của ý tưởng đáng sợ này, thuận thế săn sóc nói: "Là tôi quá tùy hứng, suy nghĩ không chu đáo, chúng ta nên lên lầu đi.”
Diệp Thù Yến lại ôm cô đi thẳng về phía trước: "Không, hôm nay vốn là cùng em đến giải sầu, em muốn làm cái gì thì làm cái đó.”
Vừa nói vừa cười với cô.
Đường Noãn nghe được tiếng hít thở ngắn ngủi bên cạnh, tòa băng lạnh lẽo cười rộ lên quả thật rất có tính sát thương. Hơn nữa bọn họ tới cũng không sớm, bây giờ vị trí hàng ghế sau đã chật kín người, cảm nhận đủ loại ánh mắt tò mò hoặc khiếp sợ, Đường Noãn thấu hiểu lòng người nói: "Nhưng mà tôi không muốn ngươi bị người ta bình luận đâu, chúng ta vẫn nên lên lầu đi.”
Diệp Thù Yến đã tìm được vị trí, trực tiếp ngồi xuống tỏ rõ quyết tâm sẽ không đi lên.
Đường Noãn không biết vì sao trong lòng sinh ra một dự cảm không tốt, quả nhiên chỉ thấy đôi mắt phượng từ trước đến nay không hề có tình cảm kia hơi cong lên, vậy mà lộ ra vài phần dung túng yêu thương, đưa tay vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, ngữ khí dịu dàng nói: "Ngoan, không cần phải cố kỵ đến tôi, hôm nay chỉ cần em vui vẻ là được.”