Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 641
Cập nhật lúc: 2025-03-29 01:07:32
Lượt xem: 9
Người nói là Lý Tiểu Quân.
Trước đây, nhà trường tổ chức cho sinh viên đi du học, rất nhiều bạn trong lớp đều muốn giành suất đi du học. Lý Tiểu Quân đã liên kết với một số bạn trong lớp, muốn gây áp lực, bắt ép Giang Thiên Ca chia sẻ vở ghi chép cho họ.
Giang Thiên Ca phớt lờ bọn họ, mắng cho Lý Tiểu Quân một trận nên thân.
Lý Tiểu Quân muốn ra nước ngoài, muốn tìm kiếm cái gọi là tiền đồ tươi sáng, anh ta có bản lĩnh thì cứ đi, đâu ai cản anh ta. Nhưng anh ta lại công khai kích động người khác, còn giở trò bỉ ổi, thật chẳng ra sao.
Giang Thiên Ca nhìn quanh, thấy mọi người đều có vẻ đồng tình với Lý Tiểu Quân, cô nhìn Lý Tiểu Quân, hỏi: “Lý Tiểu Quân, cậu cảm thấy nước M tốt hơn chúng ta?”
“Đương nhiên rồi! Kinh tế nước M phồn vinh, khoa học kỹ thuật phát triển, mức sống cao hơn nước mình không biết bao nhiêu lần! Hơn nữa, quan trọng nhất là nước M tự do, dân chủ, tôn trọng nhân quyền! Tư tưởng của mỗi người đều được tôn trọng, mỗi người đều có quyền tự do lựa chọn!”
Lý Tiểu Quân nói với vẻ mặt phấn khích, giọng điệu chắc nịch, như thể anh ta đã từng được chứng kiến tận mắt, trải nghiệm thực tế.
Giang Thiên Ca bĩu môi, nói: “Coi như những gì cậu nói là sự thật. Nếu như điều kiện ở nước M tốt như vậy, thì điều kiện của sinh viên do trường học của họ đào tạo ra cũng sẽ tốt hơn, có thể tốt hơn cậu gấp mấy trăm lần hay không thì tôi không biết, nhưng chắc chắn là gấp mười lần.”
Lý Tiểu Quân sững người, sau khi hoàn hồn, sắc mặt anh ta có chút xanh mét.
Giang Thiên Ca nhìn anh ta, hỏi: “Lý Tiểu Quân, ngay cả ở trong nước cậu còn không ngóc đầu lên nổi, cậu dựa vào đâu mà cho rằng đến một đất nước có điều kiện tốt hơn, yêu cầu cao hơn thì cậu có thể làm nên chuyện?”
“Người ta thường nói “thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng”, ngay cả đầu gà cậu còn không làm nổi, vậy mà lại tự tin cho rằng chỉ cần làm đuôi phượng là có thể làm nên chuyện, hơn người một bậc sao?”
“... Cậu... Cậu... Cậu...” Không biết là do cảm thấy bị sỉ nhục hay bị chọc trúng chỗ đau, Lý Tiểu Quân mặt mày tái mét, không nói nên lời, chỉ biết trừng mắt nhìn Giang Thiên Ca.
Giang Thiên Ca nhìn thẳng vào mắt anh ta, cười lạnh nói: “Cậu nói ở trong nước, giống như món hàng hóa, bị người ta lựa chọn, bị phân phối, vậy nước nhà cho cậu cơ hội được học hành, được đào tạo, phân công công việc cho cậu, cho cậu một công việc ổn định, vậy là sai lầm sao?”
“Cậu cảm thấy việc phân công công việc cho cậu là không tôn trọng cậu, là xâm phạm đến nhân quyền của cậu, vậy sao cậu không đến trường xin miễn phân công công việc? Chắc chắn là nhà nước sẽ không ép buộc cậu.”
“Cậu nói cậu đang phân công công việc, không có quyền lựa chọn, vậy sao cậu không suy nghĩ nhiều một chút, tôi có quyền lựa chọn? Trần Tinh Vũ có quyền lựa chọn? Sao bây giờ lại có nhiều đơn vị đến hỏi ý nguyện của chúng tôi như vậy? Mà không đi hỏi thăm các cậu?”
Mọi người: “...”
Mặc dù bây giờ là học kỳ trước năm lớp bốn, phải đến học kỳ sau mới bắt đầu tiến hành phân công việc, nhưng đã có đơn vị bộ ủy và viện nghiên cứu đến trường học chọn người trước. Trong lớp bọn họ, Giang Thiên Ca và Trần Tinh Vũ đã bị mấy đơn vị chọn trúng trước, bị tranh nhau hết rồi.
Về phần người bị tranh nhau, tại sao là Giang Thiên Ca và Trần Tinh Vũ, mà không phải bọn họ?
Đáp án mọi người đều biết rõ trong lòng, nếu nhất định phải nói ra, vậy thì có chút ý tứ tự rước lấy nhục.
Mặc dù Giang Thiên Ca thường xuyên xin nghỉ phép không đến lớp, nhưng mỗi lần đều là bài tập thực hành, hay là thi cử, thành tích của Giang Thiên Ca đều đứng thứ nhất trong lớp, Trần Tinh Vũ là người đứng thứ hai gần với Giang Thiên Ca.
Cho dù bọn họ đi ven đường mua năm hào một cân táo, cũng đều là chọn mua quả ngon, chứ đừng nói chi đơn vị bộ ủy chọn người, đương nhiên cũng là chọn lựa kỹ càng rồi.
Chẳng lẽ để đó không muốn người đứng thứ nhất thứ hai, muốn bọn họ những người không bằng người đứng thứ nhất thứ hai này?
Nghĩ như vậy, những người vừa bị lời nói của Lý Tiểu Quân kích động, đều có chút ngượng ngùng với những người đang phân công công việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-641.html.]
Nói cho cùng, vẫn phải xem bản lĩnh của mỗi người.
Năng lực mạnh, bản lĩnh lớn, có thể tự mình nắm giữ quyền lựa chọn và quyền chủ động đi chọn người khác.
Năng lực không đủ, cũng chỉ có phần bị người khác sắp xếp, chọn lựa.
Giang Thiên Ca không quan tâm đến phản ứng của những người khác, tiếp tục nói với Lý Tiểu Quân:
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cái nồi gì thì dùng cái vung nấy, cái đầu nào thì ngồi ở vị trí đó, người ta phải tìm đúng vị trí của mình.”
“Bản thân thi không đạt xếp hạng cuối, lý lịch không lấy ra được, kém cỏi vô dụng, không tìm nguyên nhân từ trên người mình, mà là đổ tội cho quốc gia và xã hội, cậu đổ tội như vậy, dứt khoát không cần phân công công việc, trực tiếp đi nhà ăn sau trường học làm đầu bếp đi.”
“...”
Sắc mặt Lý Tiểu Quân lúc xanh lúc tím, thấy Giang Thiên Ca nói năng mạnh mẽ, các bạn học xung quanh không ai đứng ra nói đỡ cho cậu ta, cậu ta đành bỏ lại một câu “Giang Thiên Ca, cậu thô bỉ vô lý, tôi không chấp nhặt với cậu”, liền bỏ chạy.
Giang Thiên Ca quả thực cạn lời với Lý Tiểu Quân.
Theo phong cách hiện tại của Lý Tiểu Quân, sau này anh ta chắc chắn sẽ chiếm hết mọi tiện nghi, cuối cùng còn trách quốc gia chỗ này không tốt, chỗ kia không tốt.
Thậm chí cô còn cảm thấy, nếu Lý Tiểu Quân muốn xuất ngoại thì phải nhanh chóng ra ngoài thôi, tránh để vướng bận ở trong nước.
Giang Thiên Ca lên tiếng, bất mãn với những lời Lý Tiểu Quân nói. Sau khi Lý Tiểu Quân chạy đi, cô không muốn nói gì với những người khác nữa.
Nhưng lúc cô nhấc chân định rời đi, lại bị người gọi lại: “Thiên Ca, cậu có dự định xuất ngoại không?”
“Không có.”
Giang Thiên Ca trả lời dứt khoát, kiên định tự tin. Người lên tiếng giật mình một chút, há hốc mồm lại không biết muốn nói gì.
Nghe Giang Thiên Ca không chút do dự trả lời, những người khác cũng đều nhìn nhau, trong lòng là hiếu kỳ, không hiểu, cùng với ngưỡng mộ.
Dựa theo năng lực của Giang Thiên Ca, kỳ thật cô muốn xuất ngoại chỉ là chuyện vài phút. Nhưng cô dường như vẫn luôn không có ý nghĩ này, trước đó có cơ hội du học công cử, cô không báo danh, hiện tại càng ngày càng nhiều người chạy ra nước ngoài, cô cũng không bị ảnh hưởng, d.a.o động ý nghĩ.
Sự kiên định này của cô, mọi người đều không nhịn được tò mò và ngưỡng mộ. Nhất là trong lòng đang d.a.o động không ngừng, tiến vào giai đoạn lựa chọn cuối cùng “Có muốn xuất ngoại hay không”.
“Thiên Ca, cậu có thể nói cho chúng tôi biết... cậu có cái nhìn thế nào về chuyện mọi người đều muốn ra nước ngoài không? Nghe nói tháng trước vị giáo sư từ chức ở Học viện Kinh tế kia, nguyên nhân ông ta từ chức, chính là muốn dẫn người nhà xuất ngoại...”
“Ừ, đúng đúng, Thiên Ca, mẹ cậu là từ Lam Quốc trở về, cậu hẳn là biết không ít tình huống của Lam Quốc, cậu có thể nói cho chúng tôi biết một chút không?”
Vừa rồi khi Giang Thiên Ca mắng Lý Tiểu Quân, nói một câu “Tạm thời coi như lời cậu nói là sự thật”, có phải là bọn họ biết những tình huống kia có thể là giả không?
Vậy tình huống thật là gì?
Đối với chuyện mọi người đều muốn chạy ra nước ngoài, Giang Thiên Ca có ý kiến gì?