Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 550

Cập nhật lúc: 2025-03-27 21:04:40
Lượt xem: 6

“Mười năm sau, máy tính và mạng trong quân đội chúng ta sẽ càng hoàn thiện hơn, ứng dụng cũng sẽ rộng rãi hơn, máy tính và thiết bị mạng sẽ trở thành cơ sở hạ tầng quan trọng nhất cho huấn luyện và chiến đấu.”

“Và khi đó, công nghệ máy tính của các nước khác cũng sẽ tiên tiến hơn.”

“Họ có thể cài virus vào máy tính, máy in hoặc một số thiết bị khác mà chúng ta mua, sau đó sử dụng điều khiển từ xa để virus lây lan sang toàn bộ hệ thống thiết bị điện tử của chúng ta. Rồi đến một lúc nào đó, họ sẽ kích hoạt virus, khiến cho hệ thống thông tin, hệ thống tác chiến, hệ thống liên lạc, hệ thống phòng không mà chúng ta dựa vào hoàn toàn tê liệt.”

Giang Thiên Ca nói những lời này với vẻ mặt bình tĩnh, giọng điệu chậm rãi, nhưng nghe vào tai mọi người lại giống như tiếng sấm, khiến sắc mặt ai nấy đều biến đổi, trong lòng dậy sóng.

Nếu như nghe những lời này của Giang Thiên Ca vào lúc khác, có lẽ họ sẽ cho rằng cô đang phóng đại sự việc.

Nhưng sau khi chứng kiến cảnh Giang Thiên Ca giả mạo nhân viên tổng đài của quân đỏ để gọi điện thoại cho Lý Quốc Đống, rồi lại được Giang Thiên Ca dẫn dắt tưởng tượng về tương lai, họ lập tức hình dung ra được mức độ nghiêm trọng của việc tất cả các hệ thống bị tê liệt như lời Giang Thiên Ca nói.

Nếu tất cả các hệ thống mà chúng ta dựa vào đều bị tê liệt, chúng ta sẽ giống như người mù, người điếc, hệ thống chỉ huy hoàn toàn mất tác dụng, toàn bộ quân đội sẽ trở nên hỗn loạn, rơi vào thế bị động, không có khả năng chống cự, chỉ có thể mặc cho kẻ địch tấn công.

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của mọi người, Giang Thiên Ca biết mình đã đạt được mục đích.

Vẽ ra một tương lai tươi đẹp có thể khích lệ tinh thần và ý chí chiến đấu. Nhưng đối với những người lính, nhận thức được những nguy cơ tiềm ẩn lại càng là động lực mạnh mẽ hơn.

Lúc này, chỉ có Giang Thiên Ca biết những gì cô nói không phải là tưởng tượng hay giả thuyết, mà là chuyện có thật đã xảy ra trong một cuộc chiến tranh vào những năm 1990.

Một quốc gia đã cài virus chip vào máy in mà nước họ đã mua, sau đó lợi dụng máy in để virus lây lan sang hệ thống máy chủ của trung tâm chỉ huy quân sự nước này.

Khi phát động không kích, nước này đã kích hoạt virus thông qua thiết bị điều khiển từ xa, khiến cho toàn bộ hệ thống phòng không của nước kia bị tê liệt, không có khả năng chống trả.

Chính vì cuộc chiến tranh này mà nhiều quốc gia đã nhận thức được tầm quan trọng của máy tính và mạng trong quân sự, từ đó coi trọng và tăng cường đầu tư, nghiên cứu trong lĩnh vực này.

Trong số những quốc gia đó có cả đất nước Hoa Hạ.

Giang Thiên Ca biết, từ năm ngoái, khi cô vừa đến Bắc Kinh, giúp Vương Hoài Dân đi tuyên truyền, quảng bá bàn phím chữ Hán ở các ban, ngành, đoàn thể ở Bắc Kinh, cho đến nay, Bắc Kinh và nhiều tỉnh, thành phố khác, quân đội, cơ quan, đơn vị khác đều đã và đang triển khai công tác phổ cập, ứng dụng máy tính.

Tuy nhiên, nhìn chung, tiến độ vẫn chưa được như mong muốn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-550.html.]

Ví dụ như việc ứng dụng bàn phím chữ Hán, rất nhiều người tuy đã tham gia đầy đủ các lớp tập huấn, nhưng vì đã quen với việc ghi chép bằng giấy bút nên họ ít sử dụng máy tính, kiến thức về gõ bàn phím cũng dần mai một.

Mục đích cô nói những điều này trước mặt đại diện của các quân khu là muốn nâng cao tinh thần cảnh giác, để mọi người cùng coi trọng việc ứng dụng máy tính!

...

Một buổi họp báo cáo tình hình diễn tập quân sự đã khiến tâm trạng mọi người lên xuống thất thường, phức tạp khó tả.

Những người có mặt tại hội trường lúc đó vẫn chưa biết được tầm quan trọng và ý nghĩa của buổi họp này.

Sau khi buổi họp kết thúc, rất nhiều người đã gạt bỏ những cảm xúc phức tạp trong lòng, cùng nhau đề xuất một yêu cầu.

Muốn được đến thăm đội lập trình máy tính.

Điều này nằm trong dự liệu của Giang Thiên Ca và mọi người. Nghe thấy đề nghị đó, họ vui vẻ đồng ý, cử người dẫn mọi người đến tham quan.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khi đoàn xe đến nơi đội lập trình máy tính đóng quân, Lý Quốc Đống tiến đến gần Phương Minh Siêu, nhiệt tình nói:

“Đồng chí Phương, tuy tôi chưa dò la được hết tình hình của đội lập trình máy tính, nhưng cũng nắm được khoảng năm, sáu phần rồi, để tôi kể cho anh nghe!”

Phương Minh Siêu liếc nhìn Lý Quốc Đống với ánh mắt phức tạp. Anh vẫn chưa quên chuyện Lý Quốc Đống cố tình đến trước mặt anh khoe khoang cách đây hai ngày.

Tâm trạng vốn đã phức tạp, giờ lại nhìn thấy Lý Quốc Đống nhe hàm răng trắng ở trước mặt mình, Phương Minh Siêu liền đẩy anh ra, vẻ mặt khó chịu: “Tránh ra chỗ khác, nhìn chói mắt quá.”

Nhưng Lý Quốc Đống không vì thái độ khó chịu của Phương Minh Siêu mà lùi bước, ngược lại còn tiến sát hơn: “Đồng chí Phương, tôi thấy quân khu chúng ta cũng nên coi trọng việc ứng dụng máy tính, nên sớm đề xuất thành lập đội lập trình máy tính của riêng quân khu chúng ta.”

“Đồng chí Phương, sau ngày hôm nay, chắc chắn các quân khu khác cũng sẽ có hành động, chúng ta phải nhanh chóng đưa ra quyết định, chiếm trước tiên cơ! Giao tình của tôi và Giang Thiên Ca không tệ, tôi đã nói trước với Giang Thiên Ca, để cô ấy đến chỉ đạo cho chúng ta.”

“Giao tình?” Phương Minh Siêu quét Lý Quốc Đống một vòng, liền không chút lưu tình vạch trần: “Cậu ngoài bị cô ấy chọc, bị cô ấy đánh, bị cô ấy lừa, có cái rắm giao tình!”

Lý Quốc Đống: “...”

Mặc dù sự thật là như thế, nhưng đã biết thì thôi, sao ngài không hiểu cho tôi chút nào, chẳng giữ lại chút mặt mũi nào cả.

Loading...