Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 474

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:11:02
Lượt xem: 14

Nhìn thấy Hoàng Trình Hạo như chuột thấy mèo, nhanh chóng chuồn mất dạng, Lục Chính Tây: “...”

Giang Thiên Ca vốn dĩ cũng không muốn để Hoàng Trình Hạo lên, cũng chẳng quản Hoàng Trình Hạo đi đâu, cô nàng nắm chặt nắm đ.ấ.m cổ vũ cho Lục Chính Tây: “Hoàng Trình Hạo không sánh bằng anh, trong lòng em, anh là lợi hại nhất, không có chuyện gì đâu, dũng cảm tiến lên chiến đấu đi!”

Giang Thiên Ca lại nói: “Nếu anh dám nhường, sau này đừng nói chuyện với em nữa.”

Sau khi cổ vũ, xúi giục thêm uy hiếp, Giang Thiên Ca cảm thấy đã đủ rồi, bèn cười híp mắt nhéo nhéo ngón tay Lục Chính Tây, đẩy anh ấy đến trước mặt Giang Viện Triều.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Đi đi, em cổ vũ cho anh, lát nữa em bảo dì Cao làm đồ ăn ngon cho anh.”

Bị Giang Thiên Ca sắp xếp rõ ràng, Giang Viện Triều và Lục Chính Tây nhìn nhau, chẳng ai phản kháng được lời nào.

Giang Viện Triều nhìn Lục Chính Tây, muốn dùng thân phận tạo áp lực, để Lục Chính Tây thỏa hiệp.

Giang Viện Triều đã nhìn ra ý đồ của Giang Thiên Ca.

Ông rất thưởng thức thân thủ ưu tú nhanh nhẹn của Lục Chính Tây.

Nếu như ở trong quân đội, hoặc là ở trường hợp khác, ông sẽ rất vui lòng luận bàn với Lục Chính Tây, luận bàn thua, ông cũng sẽ cảm thấy rất vui mừng.

Nhưng mà, bây giờ, đối với Lục Chính Tây ôm ý muốn đánh bại ông trước mặt Phương Đức Âm, khiến ông bẽ mặt, Giang Viện Triều không hề vui mừng và tán thưởng chút nào.

Thấy Lục Chính Tây không có chút phản ứng nào với việc mình tạo áp lực, Giang Viện Triều lại nhìn về phía Giang Thiên Ca.

Nhưng phản ứng của cô nàng, càng đáng giận hơn.

Giang Thiên Ca cong mắt, vẻ mặt vô cùng ngây thơ: “Bố, anh Lục Chính Tây, hai người mau bắt đầu đi. Mẹ con con cổ vũ cho hai người!”

Lục Chính Tây lùi về sau một bước, chuẩn bị tư thế muốn so tài: “Đồng chí Giang, mạo phạm rồi, xin chỉ giáo thêm.”

Giang Viện Triều: “...”

Mặc dù Giang Viện Triều không tình nguyện, nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng âm thầm mắng Giang Thiên Ca một trận, vẫn “ứng chiến”.

Kết quả cuối cùng, đương nhiên cũng giống như Giang Thiên Ca mong muốn, Giang Viện Triều bị Lục Chính Tây đánh bại.

Lúc Giang Thiên Ca đi qua đỡ Giang Viện Triều, lặng lẽ giơ ngón tay cái lên cho Lục Chính Tây, sau đó khoa trương hô:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-474.html.]

“Bố ơi, vừa rồi con với mẹ cá cược, mẹ cược bố sẽ thắng, kết quả bố thua, mẹ thất vọng lắm luôn.”

Phương Đức Âm cầm khăn lông vắt khô lau tay cho Giang Viện Triều, nghe thấy Giang Thiên Ca nói vậy, bà bật cười, sao bà không biết mình thất vọng nhỉ.

Giang Thiên Ca nói cá cược, cũng là tự cô nàng nghĩ ra, sắp xếp cho mình cược Lục Chính Tây thắng, để mẹ mình cược Giang Viện Triều thắng.

Biết Giang Thiên Ca lại đang trêu chọc Giang Viện Triều, Phương Đức Âm cười, vừa phủi bụi trên người Giang Viện Triều vừa nói: “Thiên Ca nói đùa thôi, anh đừng nghe con bé.”

Giang Thiên Ca tới gần Giang Viện Triều, giọng nói đầy ẩn ý: “Mẹ đang nể mặt bố đấy, không muốn cho bố biết là mẹ thất vọng đâu.”

“Ủa? Làm gì vậy, náo nhiệt như vậy?”

Phương Thủ Nghĩa xách hai quả dưa hấu lớn đi vào, nhìn thấy Giang Thiên Ca và mọi người đều đứng ở trong sân, tò mò lên tiếng hỏi.

Ánh mắt đảo quanh người Giang Viện Triều, nhìn thấy dấu chân Giang Viện Triều còn chưa kịp lau đi, Phương Thủ Nghĩa kinh ngạc nhíu mày: “Giang Viện Triều, cậu đi đánh nhau với người ta à?”

Không cần Giang Viện Triều trả lời, Giang Thiên Ca đã làm ầm ĩ lên tình hình chiến đấu vừa rồi như một cái loa.

“Cậu, không phải đánh nhau, là luận bàn, bố cháu cùng anh Lục Chính Tây luận bàn thân thủ. Sau đó chính là, bố cháu lớn tuổi, thân thủ không bằng anh Lục Chính Tây, nên thua.”

“Haha, sớm biết như vậy tôi đã tới đây sớm một chút!” Phương Thủ Nghĩa vẻ mặt tiếc nuối, cộng thêm vẻ mặt hả hê, tiến đến trước mặt Giang Viện Triều hỏi: “Giang Viện Triều, trở thành bại tướng dưới tay con rể tương lai, cảm giác thế nào?”

Vẻ mặt ghét bỏ đẩy cái đầu của Phương Thủ Nghĩa ra, Giang Viện Triều trừng mắt nhìn Giang Thiên Ca một cái, rồi xoay người đi thay quần áo.

Phương Thủ Nghĩa còn muốn níu Giang Viện Triều giễu cợt hai câu, nhưng bị Giang Thiên Ca kéo lại.

Mục đích của Giang Thiên Ca không phải là giễu cợt Giang Viện Triều, mà là muốn kích thích ông ấy, để ông ấy quyết tâm phấn đấu, tăng cường võ công của mình.

Mới cố ý để cho Giang Viện Triều ở trước mặt Phương Đức Âm, Phương Thủ Nghĩa, những người ông ấy quen thuộc, để ý, một chút xíu xấu hổ, để ông ấy bốc cháy lên ý chí chiến đấu, phấn đấu.

Phương Thủ Nghĩa cười nhạo Giang Viện Triều một câu, là đủ rồi. Nhiều nữa thì đừng nghĩ nữa.

Giang Thiên Ca hỏi Phương Thủ Nghĩa: “Cậu, lúc này cậu đến nhà cháu, hẳn không chỉ là vì ăn cơm đấy chứ?”

Lời của Giang Thiên Ca, có ý riêng.

Phương Thủ Nghĩa lần này không còn tâm trí đi chê cười chuyện của Giang Viện Triều, ông kéo Giang Thiên Ca sang một bên, cao hứng nói với cô nàng về tiến triển mình xin lỗi Hoa Thi.

“Cô ấy chấp nhận lời xin lỗi của cậu rồi.”

Loading...