Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 423

Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:04:25
Lượt xem: 22

Ai bảo Trần Chân dám đe dọa cô ta chứ!

Cô ta chỉ bảo Vương Đại Vĩ dạy dỗ Trần Chân, không cho Trần Chân tiết lộ chuyện của mình.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô ta không hề bảo Vương Đại Vĩ g.i.ế.c người!

Cái c.h.ế.t của Trần Chân không thể đổ lên đầu cô ta!

Giang Ti Vũ run rẩy, lắc đầu, lắp bắp thanh minh: “Không... Không, không liên quan đến tôi... Không thể trách tôi!... Không thể trách tôi!...”

...

Ra khỏi phòng, Giang Thiên Ca nhìn thấy Giang Viện Triều và Lục Chính Tây đang đứng chờ.

Thấy cả hai đều mím chặt môi, vẻ mặt nghiêm nghị, Giang Thiên Ca mỉm cười, lên tiếng trước: “Bố, anh Chính Tây, đừng lo, con không sao.”

Nói xong, cô quay sang hỏi Cao Khải: “Cảnh sát Cao, tôi có thể đi được chưa?”

“Được.” Cao Khải Huy gượng gạo gật đầu.

Nhìn Giang Viện Triều đứng sau Giang Thiên Ca, Cao Khải Huy áy náy nói: “Đồng chí Giang, đồng chí Giang Thiên Ca, chuyện hôm nay là do chúng tôi sơ suất trong quá trình điều tra, chưa rõ ràng, rất xin lỗi.”

Giang Thiên Ca không khách sáo, gật đầu nhận lời xin lỗi của Cao Khải Huy.

Trong quá trình xử lý vụ án, cảnh sát có sai sót cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng cô vô cớ bị xem là nghi phạm g.i.ế.c người, cô không thể coi như không có chuyện gì xảy ra.

Giang Thiên Ca nhìn Cao Khải: “Cảnh sát Cao, phiền anh ngày mai thu xếp đến trường một chuyến, giải thích rõ ràng chuyện hôm nay được không?”

Hôm nay, tuy Mạc Kỳ và đồng đội đến trường tìm cô không mặc cảnh phục, không nói rõ lý do, cũng không có nhiều người biết chuyện.

Nhưng Lý Tiểu Quân, Quan Mỹ Chi đều biết.

Giang Thiên Ca không tin bọn họ sẽ bỏ qua cơ hội này để bôi đen, chế giễu cô.

Cao Khải Huy gật đầu đồng ý: “Được, sáng mai tôi sẽ đến.”

Lúc chuẩn bị ra về, Giang Thiên Ca nhìn thấy Lương Siêu Hiền đang đứng chờ ở sảnh.

Giang Thiên Ca kể với Giang Viện Triều về việc Lương Siêu Hiền chủ động đến đồn cảnh sát cùng cô.

Giang Viện Triều tiến lên cảm ơn Lương Siêu Hiền.

Sau khi cảm ơn, Giang Viện Triều ngỏ ý: “Thầy Lương, nhà thầy ở đâu? Tôi đưa thầy về.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-423.html.]

Lương Siêu Hiền nhìn Giang Thiên Ca, cười ngượng ngùng từ chối: “Đồng chí Giang, đồng chí đưa Giang Thiên Ca về trước đi, tôi còn chút việc phải xử lý, không làm phiền đồng chí nữa.”

Giang Thiên Ca nghĩ đến Lý Tiểu Quân được dẫn đến cùng với Giang Ti Vũ.

Giang Ti Vũ đã chuyển khỏi trường đai học Hoa, không còn là sinh viên đại học Hoa, Lương Siêu Hiền không cần phụ trách chuyện của cô ấy nữa. Nhưng Lý Tiểu Quân vẫn là học sinh Lương Siêu Hiền dẫn dắt.

Giang Thiên Ca nhìn Lương Siêu Hiền với ánh mắt đồng cảm, an ủi: “Lý Tiểu Quân hẳn là không liên quan đến vụ án này.”

Vừa rồi Cao Khải Huy cũng hỏi Vương Đại Vĩ và những người khác có quen Lý Tiểu Quân hay không, họ đều nói không quen, thấy Lý Tiểu Quân sợ đến mức sắp tè ra quần, nhìn cũng không giống liên quan đến chuyện này.

Nhưng dường như Cao Khải Huy và những người khác vẫn chưa yên tâm, muốn giữ Lý Tiểu Quân lại để hỏi thêm.

Lý Tiểu Quân, đây cũng là đáng đời cậu ta.

Giang Thiên Ca đề nghị Lương Siêu Hiền: “Thầy Lương, lát nữa thầy có thể hỏi các chú cảnh sát xin biên bản lấy lời khai của Lý Tiểu Quân.”

Với dáng vẻ sợ hãi vừa rồi, khi bị cảnh sát dọa, chắc chắn Lý Tiểu Quân sẽ khai hết mọi chuyện. Chuyện cậu ta trộm bài thi chắc chắn cũng sẽ bị phanh phui.

Những người có thời gian đều tự mình đến thăm hỏi tình hình của Giang Thiên Ca. Những ai không thể đến thì đều gọi điện thoại hỏi han, sau khi xác nhận Giang Thiên Ca không có chuyện gì mới yên tâm.

Sau khi biết được đầu đuôi câu chuyện, tâm trạng của mọi người trong nhà họ Giang trở nên phức tạp.

Dù ít nhiều gì mọi người cũng biết rõ tính cách có phần không tốt của Giang Ti Vũ, nhưng không ai ngờ cô ta lại ác độc đến mức thuê côn đồ đánh người, lại còn gây ra án mạng.

Trong số đó, người có tâm trạng phức tạp và thấp thỏm nhất chính là Giang Hướng Mai.

Bà ta kéo Giang Thiên Ca vào một góc, ánh mắt lấp lánh vẻ do dự, một lúc sau mới cắn răng nói:

“Cô nhớ ra rồi, khoảng thời gian đó, nó lấy cớ mua tài liệu ôn thi, có hỏi cô xin một khoản tiền...”

Giang Hướng Mai nhíu mày, hạ thấp giọng hỏi: “Thiên Ca, cháu nói xem, chuyện này, cảnh sát có điều tra đến cô không?”

Thấy Giang Thiên Ca nhìn mình, Giang Hướng Mai lại nhớ đến những lần bà ta so sánh Giang Ti Vũ với Giang Thiên Ca, luôn tỏ vẻ ghét bỏ Giang Thiên Ca, trong lòng bà ta bỗng chột dạ, vội vàng dời mắt đi, không dám nhìn thẳng vào Giang Thiên Ca.

Giang Thiên Ca thản nhiên nói: “Chuyện này khó nói trước được.”

“Ôi chao...” Giang Hướng Mai nhíu mày, tưởng Giang Thiên Ca vẫn còn ghi hận chuyện cũ, vội vàng giải thích: “Trước đây cô cũng không ngờ nó lại làm ra chuyện như thế, ở nhà, nó rất ngoan ngoãn mà...”

Giang Hướng Mai nhìn Giang Thiên Ca, cắn răng nói: “Chuyện trước kia, cô xin lỗi cháu... Cô, cô không cố ý gây khó khăn cho cháu, là cô bị nó lừa gạt...”

Giang Thiên Ca lạnh lùng vạch trần lời nói dối của bà ta: “Cô bị Giang Ti Vũ lừa gạt, chẳng qua là vì cô ngu dốt lại còn nhiều tiền.”

“Cô gây khó dễ cho cháu, cố ý bắt lỗi cháu, có thể là do Giang Ti Vũ xúi giục, nhưng phần lớn là do bản thân cô, đừng nghĩ đến chuyện đổ hết lỗi lên đầu người khác.”

“A...”

Loading...