Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 377

Cập nhật lúc: 2025-03-26 05:53:50
Lượt xem: 13

Dạy một người cũng là dạy, dạy một nhóm người cũng là dạy.

Chờ đến khi Hoàng Trình Hạo đi lính, giúp cô tìm được ân nhân kiếp trước, nếu Hoàng Trình Hạo phù hợp, cậu ta cũng đồng ý, cô sẽ kéo Hoàng Trình Hạo theo học máy tính cùng luôn.

Thậm chí, cô còn có một suy nghĩ táo bạo hơn: Cô muốn thành lập sớm bộ phận bí mật mà mình từng công tác ở kiếp trước.

Mà trong đó, điều quan trọng nhất chính là con người.

Có lẽ, bây giờ cô có thể bắt đầu để ý, tìm kiếm thêm vài “tiểu đệ”.

Nhìn Hoàng Trình Hạo ấp úng gọi một tiếng “chị gái”, Giang Thiên Ca rất muốn nói với anh ta: Lúc chị đây còn chưa có ai, em đã được chị nhận làm tiểu đệ, có thể gọi là đại ca, là lời lắm đó có biết không?

Bây giờ ngoan ngoãn gọi chị là đại ca, sau này em có thể được người ta gọi là nhị ca đấy.

Nếu không, đến lão lục em cũng chưa chắc đã làm được đâu.

Tuy đây là “tiểu đệ” đầu tiên, ý nghĩa không tầm thường, Giang Thiên Ca cảm thấy mình có thể kiên nhẫn thêm chút nữa.

Vỗ vai Hoàng Trình Hạo, Giang Thiên Ca nói một cách thấm thía: “Tiểu Hạo Tử, học cho giỏi, nghe lời, sau này chị dẫn em làm đại sự.”

Hoàng Trình Hạo: “...”

Thấy cậu ta không phản ứng, Giang Thiên Ca hơi nhướng cằm, nhíu mày hỏi: “Sao vậy? Không tin à?”

Hoàng Trình Hạo cảm thấy nếu mình trả lời “không tin”, hậu quả có thể sẽ rất nghiêm trọng, cậu ta chớp chớp mắt, gật đầu nói: “Tin, tin ạ.”

Nghĩ nghĩ, anh ta hỏi: “Vậy, chị Thiên Ca, em có thể hỏi, chị muốn dẫn em làm đại sự gì không?”

Giang Thiên Ca lắc đầu, nghiêm túc nói: “Bây giờ chưa thể nói cho em biết, chờ sau này thời cơ chín muồi em sẽ biết.”

“Hiện tại em chỉ cần biết đó là đại sự, là chuyện tốt! Nói nhỏ thì là thực hiện giá trị nhân sinh, nói lớn là lợi quốc lợi dân, thậm chí còn lưu danh sử sách!”

Nhìn Giang Thiên Ca thần thần bí bí, cậu ta có cảm giác như mình gặp phải kẻ lừa đảo, sắp bị lừa lên thuyền giặc.

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Giang Thiên Ca, cái thuyền giặc này lên rồi thì khó xuống lắm.

“Thuyền giặc” đã lên thì không xuống được rồi, nghĩ đến cách xưng hô của Giang Thiên Ca, Hoàng Trình Hạo cảm thấy mình phải cố gắng tranh thủ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Quan sát sắc mặt Giang Thiên Ca, Hoàng Trình Hạo dùng giọng điệu thương lượng hỏi: “Chị Thiên Ca, chị có thể... đừng gọi em là Tiểu Hạo Tử được không ạ?”

Giang Thiên Ca gật đầu rất dễ nói chuyện: “Được. Tiểu Hạo Tử, nghe quả thật có chút không đủ khí phách.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-377.html.]

“Vậy sau này chị gọi cậu là Đại Hạo Tử đi.”

Hoàng Trình Hạo đang chuẩn bị thở phào một hơi: “...”

...

Trong khoảng thời gian này, Hoàng Dao Dư thường xuyên mang đồ ăn ngon cho Giang Thiên Ca, Hoàng Trình Hạo bây giờ cũng gọi cô một tiếng “Chị”. Nghĩ ngày mai phải đi, Giang Thiên Ca liền cố ý chọn một nhà hàng không tệ, mời hai chị em bọn họ ăn bữa cơm chia tay.

Lúc ăn được một nửa, Giang Thiên Ca liền chú ý tới nội dung người cách bàn phía sau nói chuyện.

Cô im lặng hơi nghiêng đầu nhìn về phía sau, thấy sau lưng là bàn ăn, có hai người nước ngoài đang ngồi. Một người trong đó là phóng viên ở buổi họp báo đào hố bới móc, phóng viên bị cô hù dọa đến tâm thần bất an, Ellis.

Lúc này, anh ta đang cau mày, nghe người đối diện khuyên giải.

“... Ellis, anh đừng bị lừa, cô gái nhỏ kia căn bản không hiểu tôn giáo của chúng ta, lời cô ấy nói, đều là hù dọa anh!”

“Thật sao?”

“Đúng, là thật! Không có ai hiểu rõ anh hơn tôi, tôi biết anh là tín đồ trung thành nhất của Chúa, anh không làm chuyện phản bội Chúa, lời cô gái Trung Quốc kia nói, đều là giả!”

Nghe được những lời đối thoại này của bọn họ, Giang Thiên Ca cũng không muốn làm gì.

Nhưng, không bao lâu, lại nghe được người đối diện Ellis nói:

“Mặc dù chúng ta không thể bắt được chứng cứ chính phủ gây chuyện ở Trung Quốc trong buổi họp báo, nhưng hai ngày nay, chúng ta có thể chụp thêm một số ảnh và ghi hình cuộc sống thật sự của người dân Trung Quốc.”

Người nói chuyện nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường, sự ngạo mạn trên người không khiến anh ta ý thức được mình không nên nói những lời này ở trong nhà hàng mở, anh ta chỉ là tương đối hạ thấp giọng, tiếp tục nói:

“Ellis, chúng ta là phóng viên, chúng ta có nghĩa vụ để toàn thế giới đều biết tình huống chân thật của Trung Quốc! Để cho toàn thế giới đều biết hoàn cảnh tự nhiên của Trung Quốc tệ hại, chính phủ bọn họ chuyên chế ngang ngược, cuộc sống của người dân bọn họ gian nan, khổ sở.”

“Ellis, chúng ta có trách nhiệm đưa tin về nước Trung Quốc chân thật...”

Nghe được lời này, ánh mắt Giang Thiên Ca lạnh xuống.

Ngoài miệng thì đường hoàng nói là muốn đưa tin tình hình Trung Quốc chân thật, nhưng cuối cùng xuất hiện trên báo chí của bọn họ, chắc chắn đều là các loại tình huống xấu, tiêu cực.

Cắt xén ý nghĩa, bóp méo sự thật, từ trước đến nay đều là những thủ đoạn bôi nhọ Trung Quốc quen thuộc của truyền thông nước ngoài.

Đôi mắt bình tĩnh của Giang Thiên Ca khẽ động, trong lòng đã có chủ ý.

Cô nhìn về phía Hoàng Trình Hạo, thấp giọng nói: “Tiểu Trình Tử, ăn nhanh lên, ăn no rồi đi làm việc với chị. Có việc rồi.”

Loading...