Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 298
Cập nhật lúc: 2025-03-25 05:38:08
Lượt xem: 11
Thấy Giang Thiên Ca ngồi trở lại, liền học theo bộ dáng vừa rồi của ông, khoanh tay không nói lời nào, Phương Thủ Nghĩa lại cắn răng, nghĩ muốn tiếp tục đối đầu với Giang Thiên Ca.
Nhưng, cuối cùng vẫn là ông nhịn không được, đầu hàng trước.
Vân Mộng Hạ Vũ
Uy h.i.ế.p không được, Phương Thủ Nghĩa liền quyết định phải dùng thủ đoạn dụ dỗ, ông vẫn giữ vẻ kiêu ngạo, “Giang Thiên Ca, chỉ cần con gọi cậu một tiếng cậu, cậu sẽ cho con một phần quà ra mắt lớn. Chắc chắn lớn hơn bất kỳ món quà nào con nhận được trước kia!”
Giang Thiên Ca: “Ồ.”
Phương Thủ Nghĩa: “...”
Ông cắn răng, lại nói: “Chỉ cần con gọi một tiếng cậu, ngoài quà ra mắt, cậu còn có thể bổ sung cho con quà mừng năm mới, quà sinh nhật trong mười tám năm qua!”
Phương Thủ Nghĩa giàu có, giọng điệu rất ngang tàng, nhưng Giang Thiên Ca vẫn một mặt bình tĩnh, vẫn không hề lay động.
Phương Thủ Nghĩa hít sâu vài cái, bàn tay nắm chặt rồi buông lỏng, trong lòng giãy giụa một phen, vừa mới hạ quyết tâm muốn nói lời mềm mỏng, nhân viên phục vụ đã lần lượt bưng món ăn lên.
Chờ đồ ăn được bày biện xong xuôi, Giang Thiên Ca nâng lên nụ cười tiêu chuẩn, rất khách khí nói với Phương Thủ Nghĩa: “Nào, ăn cơm thôi, đừng khách sáo, bữa cơm này, con mời.”
Bị Giang Thiên Ca trêu chọc một phen, Phương Thủ Nghĩa cảm thấy mình sắp không còn nóng nảy nữa, ánh mắt và khóe miệng đều ủ rũ.
Nhưng khi nhìn thấy đồ ăn trên bàn, khóe miệng Phương Thủ Nghĩa lại không nhịn được hơi nhếch lên.
Sự thất bại và bất lực trong lòng đều bị niềm vui mới trỗi dậy che lấp.
Ừm, rất không tệ.
Những món ăn này đều hợp khẩu vị của ông, đều là món ông thích ăn.
Mặc dù cháu gái này có hơi cứng đầu cứng cổ, nhưng nhìn chung vẫn rất tốt.
Cô cháu gái này rất hiểu ông!
Giang Thiên Ca vốn muốn tiếp tục phớt lờ Phương Thủ Nghĩa. Nhưng không ngờ, chỉ trong nháy mắt, chính ông đã điều chỉnh tốt trạng thái, tự tìm cho mình một bậc thang đi xuống.
“Thiên Ca, không sao, con không gọi thì thôi vậy, dù con có gọi hay không, cậu vẫn luôn là cậu của con.”
Giang Thiên Ca: “...”
Dường như những người bên cạnh cô đều rất biết cách tự an ủi, tự xử lý tâm lý nhỉ?
Giang Thiên Ca nhướng mày, liền mím môi cười với Phương Thủ Nghĩa: “Vâng ạ, bây giờ không nói những chuyện khác nữa, ăn cơm trước đã.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-298.html.]
Cô thật sự đói bụng.
Hôm nay tổng cộng thi ba môn, đối với cô mà nói, tuy đề mục đều rất đơn giản, không tốn nhiều sức suy nghĩ.
Nhưng trạng thái khi đi thi vẫn khác với bình thường. Đi thi phải tập trung tinh thần, năng lượng tiêu hao cũng nhanh, người cũng dễ đói.
Phương Thủ Nghĩa gật gật đầu. Ông gắp một miếng cá ngon nhất trong đĩa vào bát Giang Thiên Ca, “Hôm nay con thi, chắc là rất mệt não, ăn nhiều cá một chút cho bổ.”
Nhìn thấy cổ tay mảnh khảnh của Giang Thiên Ca, Phương Thủ Nghĩa bất mãn cau mày.
Sao cháu gái này lại gầy như vậy? Có phải nhà họ Giang không cho cô ăn no hay không?
Phương Thủ Nghĩa đảo mắt, trong lòng đã có suy tính.
Ông vừa ăn vừa nói về tình hình của nhà họ Phương.
Mặc dù kiếp trước đã từng nghe nói đến nhà họ Phương, biết nhà họ Phương phát triển rất tốt ở Hồng Kông, sản nghiệp trải rộng khắp các ngành nghề, nhưng bây giờ nghe người trong nhà như Phương Thủ Nghĩa tiết lộ tình hình của nhà họ Phương, Giang Thiên Ca vẫn không khỏi tặc lưỡi.
Đối với phản ứng của Giang Thiên Ca, Phương Thủ Nghĩa rất hài lòng, ánh mắt ông sáng lên: “Cậu có một trang viên, bên trong cảnh đẹp, khí hậu tốt, ấm áp vào mùa đông và mát mẻ vào mùa hè, chờ con trở về, cậu sẽ cho con trang viên đó.”
“Mẹ con có rất nhiều tài sản, nhưng bà ấy không có hứng thú với những thứ này, hiện tại đều là chúng ta giúp bà ấy quản lý, sau này, khi con trở về, sẽ giao lại hết cho con.”
“Chờ con trở về, ông bà ngoại, cậu và các cậu khác, chắc chắn cũng sẽ cho con không ít tài sản, cổ phần, cửa hàng, cậu dám đảm bảo, con vừa đến Hồng Kông, sẽ trở thành người giàu có nhất Hồng Kông dưới 20 tuổi.”
“Ngoài Hồng Kông, nhà chúng ta ở Mỹ cũng có rất nhiều tài sản, nếu con thích, con cũng có thể...”
Nghe đến đây, Giang Thiên Ca không nhịn được bật cười.
Phương Thủ Nghĩa đây là đang vẽ bánh, dụ dỗ cô.
Mỗi câu nói của Phương Thủ Nghĩa đều có “chờ con trở về”, đây chẳng phải là đang âm thầm dụ dỗ, dỗ dành cô đi theo ông sao.
Giang Thiên Ca nhớ tới sự khác thường của Giang Hướng Mai.
Giang Hướng Mai cau mày giáo huấn cô, bảo cô đừng tin lời người khác nói về việc có bao nhiêu tài sản, bảo cô không được đi theo người khác, “người khác” này, chính là Phương Thủ Nghĩa sao?
Phương Thủ Nghĩa còn đang vẽ bánh, Giang Thiên Ca thu lại suy nghĩ trong lòng, cô coi như không biết ý đồ của Phương Thủ Nghĩa, chuyển chủ đề hỏi: “Hôm nay, có phải cậu đã gặp một người tên là Giang Ti Vũ không?”
Phương Thủ Nghĩa gật đầu: “Ừ, lúc đầu cậu còn tưởng cô ta là con.”
Ông cau mày, “Cô ta là thế nào? Tại sao hai người lại xảy ra chuyện tráo đổi thân phận? Xảy ra từ khi nào?”