Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-03-24 19:46:29
Lượt xem: 40

Lúc này, Chu Quế Phương vừa lau tay vừa đi tới, Giang Chiêu Dương đưa điện thoại cho bà.

Nhận điện thoại, Chu Quế Phương còn chưa hiểu chuyện gì: “A lô, Thiên Ca đó à?”

Giang Thiên Ca không vòng vo, hỏi thẳng: “Thím, sáng nay lúc đi chợ thím có gặp Giang Ti Vũ không?”

Nghe Giang Thiên Ca hỏi vậy, Chu Quế Phương giật thót mình: “... Thiên... Ca, tôi...”

Giang Thiên Ca lập tức hiểu ra.

“Thím, trong số thực phẩm thím mua về, có phải có thứ do Giang Ti Vũ đưa không?”

Giang Thiên Ca không hề trách cứ, nhưng Chu Quế Phương lại sợ hãi, vội vàng giải thích: “Thiên Ca, thím gặp con bé là tình cờ, con yên tâm, thím không nói gì với nó, cũng không đồng ý điều gì với nó...”

Trước đây lúc Giang Ti Vũ vừa bị đuổi khỏi nhà họ Giang, từng cố tình chờ ở ngã tư Chu Quế Phương đi chợ, nhét đồ cho bà, nhờ bà mang về cho ông bà, cũng nhiều lần cầu xin bà nói giúp con bé trước mặt ông bà.

Nhưng bà chưa từng đồng ý.

“Thiên Ca, thím chưa từng...”

Giang Thiên Ca ngắt lời bà: “Thím, thím chỉ cần trả lời câu hỏi của con, trong số thực phẩm thím mua về, có thứ nào do Giang Ti Vũ động tay vào không?”

“Củ mài... Củ mài là do con bé giúp thím mua...” Chu Quế Phương vội vàng giải thích: “Lúc đó thím sợ muộn sẽ hết, Giang Ti Vũ nói nó tiện tay, có thể giúp, nên thím để nó giúp, sau đó thím đưa tiền cho nó rồi...”

Quả nhiên.

Giang Thiên Ca nheo mắt, nhớ lại những chuyện xảy ra mấy hôm nay.

Có đám thanh niên trèo tường vào nhà họ Giang, Giang Ti Vũ hai lần “tình cờ” gặp Chu Quế Phương, Giang Ti Vũ bỏ thuốc ngủ vào thực phẩm Chu Quế Phương mua...

Chu Quế Phương ở đầu dây bên kia vẫn còn đang lải nhải, Giang Thiên Ca không có thời gian dỗ dành bà, chỉ dặn bà cất kỹ chỗ củ mài còn lại, đừng động vào, rồi cúp máy.

Sáng nay Chu Quế Phương mua hai củ mài, dùng một củ để hầm canh, còn thừa một củ.

...

Cúp điện thoại, Giang Thiên Ca quay lại tìm Trịnh Văn Hoa.

“Anh Tiểu Trịnh, trước đây bố em có nói, ông ấy phái người theo dõi Giang Thiên Bảo, bây giờ anh có thể liên lạc với người đó không?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc Giang Thiên Bảo và Trương Lê Hoa vừa đến Bắc Kinh, Giang Viện Triều đã cho người theo dõi bọn chúng.

Nhưng Giang Thiên Ca không biết Giang Viện Triều tìm ai.

Trịnh Văn Hoa gật đầu: “Được.”

Người Giang Viện Triều tìm tên là Trương Siêu, là con trai của bạn học cấp ba đã mất của ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-240.html.]

Bố mẹ Trương Siêu mất sớm, cậu ta được bà nuôi lớn. Tuy nhà nghèo nhưng Trương Siêu rất tự trọng, Giang Viện Triều muốn giúp nhưng không muốn trực tiếp cho tiền, bèn bảo cậu ta đi theo dõi Giang Thiên Bảo.

Trịnh Văn Hoa lấy cuốn sổ ghi số điện thoại trong túi ra, gọi một cuộc, rất nhanh đã có người nhấc máy.

Nghe thấy giọng Trịnh Văn Hoa, Trương Siêu có vẻ rất bất ngờ: “Trịnh đồng chí, tôi đang định tìm anh! Giang đồng chí bảo tôi theo dõi Giang Thiên Bảo, hai hôm nay hắn ta cứ lượn lờ ở ngõ Du Tiền.”

Mấy hôm nay, Giang Thiên Bảo không phải đang ăn chơi trác táng thì là lang thang đâu đó, ban đầu Trương Siêu cũng không để ý việc hắn ta xuất hiện ở ngõ Du Tiền.

Nhưng tối qua, sau khi suy nghĩ kỹ, cậu ta cảm thấy Giang Thiên Bảo có vẻ không phải ngẫu nhiên đến đó, bèn suy đoán: “Tôi nghi hắn ta có ý đồ xấu.”

Giang Thiên Ca biết ngay mình đoán đúng.

Hôm đó, trong đám thanh niên bị Giang Hướng Lợi mắng, chắc chắn có Giang Thiên Bảo.

Giang Thiên Bảo và Giang Ti Vũ, một người thăm dò, một người ra tay, âm mưu đột nhập vào nhà họ Giang trộm đồ.

Điều này cũng giải thích, vì sao Giang Ti Vũ lại chỉ hạ thuốc ngủ. Bọn họ muốn cho cả nhà họ Giang ngủ say như chết, để tiện bề ra tay.

Giang Thiên Ca nhớ lại trước đó, lúc Trương Lê Hoa đến nhà họ Giang, ánh mắt cứ đảo đi đảo lại khắp nơi.

Lúc ấy, ánh mắt Trương Lê Hoa rất tham lam, cô tưởng rằng Trương Lê Hoa cùng lắm là sẽ càng thêm điên cuồng hỏi Giang Ti Vũ đòi tiền. Nhưng không ngờ, bọn họ lại dám to gan lớn mật đến mức dám đánh chủ ý vào nhà họ Giang để trộm cắp.

Giang Thiên Ca cười lạnh.

Lòng người không đủ, rắn nuốt cả voi.

Cứ để bọn chúng làm càn đi, cũng sắp c.h.ế.t đến nơi rồi.

Giang Ti Vũ đã thành công bỏ thuốc vào sáng nay, thời gian ra tay có lẽ là buổi tối.

Khóe miệng Giang Thiên Ca nhếch lên một nụ cười lạnh.

Muốn đến nhà họ Giang trộm đồ sao? Tới đi, tôi đợi.

Bây giờ đã là cuối tháng mười hai, thời gian mà Giang Viện Triều nói là sẽ có đợt cao điểm trấn áp tội phạm cũng sắp đến rồi. Bắt hết cả nhà Giang Thiết Quân vào tù, vừa hay tính sổ cả những việc trước đây luôn.

Nhân lúc Giang Viện Triều vẫn chưa tỉnh, Giang Thiên Ca đi ra ngoài một vòng, mua hết những thứ có thể mua được, bẫy chuột, bình xịt hơi cay, roi điện...

Cộng thêm những mảnh thủy tinh đã được cắm trên tường rào, nhà Giang Thiết Quân này mà đến đây thì đừng mong rời đi một cách lành lặn.

Dù không thể tự tay xử lý bọn họ, nhưng ít nhất cũng phải khiến bọn họ tàn phế một nửa, những đau khổ có thể chịu đựng được, cô đều muốn bọn họ nếm thử hết.

Giang Thiên Bảo còn chưa biết Giang Thiên Ca đã giăng bẫy đợi hắn, hắn vẫn đang đắc ý nghĩ đến khi lấy được vàng thì sẽ tiêu xài như thế nào.

Lúc mới đến Bắc Thành, Giang Thiên Bảo và Trương Lê Hoa ở trong nhà khách. Sau đó, Giang Thiên Bảo và Trương Lê Hoa chê bai nhân viên phục vụ của nhà khách hung dữ, nhân viên phục vụ thì chê bai bọn họ lắm chuyện. Hai bên ghét bỏ nhau, cãi nhau mấy lần, suýt nữa thì đánh nhau.

Kết quả cuối cùng là Giang Thiên Bảo và Trương Lê Hoa bị nhân viên phục vụ đuổi ra ngoài.

Loading...