Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 172
Cập nhật lúc: 2025-03-23 07:26:37
Lượt xem: 45
Liếc mắt nhìn số trên sổ tiết kiệm, Giang Thiên Ca liền tặc lưỡi trong lòng. Cha ruột thịt của cô còn là một phú ông nhỏ đấy.
Cảm khái xong, Giang Thiên Ca lắc đầu nói: “Không cần, số tiền của con đủ xài.”
Giang Viện Triều kiên trì đưa cho cô: “Cầm đi. Nếu tạm thời chưa dùng đến, con có thể cất đi trước, chờ đến lúc cần dùng lại dùng.”
Ông cương quyết nói: “Muốn cái gì, tự mình đi mua đi.”
Đừng có muốn người khác tặng, nhất là những người đàn ông khác tặng.
Nhìn thấy Giang Viện Triều như vậy, Giang Thiên Ca đột nhiên trong lòng d.a.o động, cô hỏi: “Con có thể lấy ra một ít tiền trước không? Coi như là con mượn của bố, sau này con sẽ trả cho bố.”
Trước đó Lục Chính Tây tặng đồng hồ cho cô, cô cũng muốn tặng cho anh một món quà đáp lễ.
Lục Chính Tây tặng cho cô một chiếc đồng hồ Rolex. Mặc dù cô không cần thiết phải tặng một thứ đắt tiền như vậy, nhưng cũng không thể tặng quá rẻ.
Nhưng trong khoảng thời gian này, cô vẫn luôn bận rộn sửa chữa và nâng cấp máy tính, tiêu tốn không ít tiền.
Bây giờ tiền lương tháng này còn chưa nhận, tiền cô đang có chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt. Muốn tặng đồ đắt tiền cho Lục Chính Tây thì có chút khó khăn.
Cô vốn dĩ định chờ qua một thời gian, khi nào dư dả hơn sẽ mua đồ tặng Lục Chính Tây.
Nhưng nếu Giang Viện Triều nhất quyết muốn đưa sổ tiết kiệm cho cô, vậy cô có thể mượn ít tiền từ ông trước để mua quà đáp lễ cho Lục Chính Tây?
Cô cũng không quá đáng, sẽ không lấy tiền của Giang Viện Triều đi lấy lòng bạn trai.
Số tiền này là cô mượn Giang Viện Triều.
Sau đó cô sẽ trả lại cho ông.
Giang Thiên Ca bảo đảm: “Chậm nhất là hai tháng, con sẽ trả lại cho bố.”
Nghe được lời của Giang Thiên Ca, Giang Viện Triều gật đầu nói: “Đương nhiên có thể, đưa cho con là để con tiêu.”
“Chúng ta là bố con, con tiêu tiền của bố là chuyện nên làm, không cần con phải trả.”
Giang Thiên Ca híp mắt cười nói: “Phải trả, phải trả. Phải rõ ràng rành mạch.”
Không trả, chờ sau này ông biết số tiền này được dùng để mua quà cho Lục Chính Tây, có lẽ sẽ tức hộc máu.
Lúc giữa trưa, Giang Thiên Ca đến ngân hàng rút tiền. Sau đó, cô mang theo tiền đến cửa hàng ngoại tệ.
Giang Thiên Ca xoay một vòng trong cửa hàng, mua hai cây bút máy và hai chiếc thắt lưng da.
Dù sao thì Giang Viện Triều cũng cho cô mượn tiền. Hơn nữa, thời gian trước ông còn mua cho cô một chiếc máy tính.
Cũng nên tặng cho ông một phần.
...
Nghe nói Giang Thiên Ca mua đồ cho mình, Giang Viện Triều rất bất ngờ, khóe miệng ông cong lên: “Sao đột nhiên lại mua đồ cho bố?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-172.html.]
Giang Thiên Ca mặt không đỏ tim không đập nói: “Lúc đi dạo phố nhìn thấy, con thấy hợp với bố nên mua.”
Trong mắt Giang Viện Triều hiện lên tia sáng, trong lòng ngọt ngào như được ngậm mật.
Con gái đúng là rất tâm lý!
“Thiên Ca, cảm ơn con, bố rất thích.”
Bút máy là loại nhập khẩu hiệu Parker, thủ công tinh xảo, kiểu dáng đẹp mắt.
Thắt lưng cũng là hàng nhập khẩu, chất liệu da bò thật, kiểu dáng đơn giản không phô trương, rất hợp để đeo với quân phục.
Giang Viện Triều quyết định, ngày mai sẽ đeo chiếc thắt lưng con gái tặng.
Cây bút máy ở văn phòng cũng phải thay mới.
Nhận được quà của con gái, Giang Viện Triều rất đắc ý.
Hôm sau, không ít người trong đơn vị phát hiện ra Giang đồng chí hôm nay rất vui vẻ.
Lục Chính Tây đến đưa tài liệu, anh đến phòng trực ban đăng ký trước, đồng chí trực ban cười nói với anh:
“Giang đồng chí đang ở văn phòng. Lục đồng chí, anh cứ việc qua đó, tâm trạng Giang đồng chí hôm nay rất tốt.”
Tâm trạng Giang Viện Triều rất tốt?
Lục Chính Tây nhíu mày.
Hôm qua, Giang Thiên Ca nói với anh chuyện của hai người, cô bảo anh đừng vội nói với Giang Viện Triều, đợi thêm một thời gian nữa. Giang Thiên Ca còn dặn anh cứ cư xử với Giang Viện Triều như bình thường.
Qua cách nói chuyện của Giang Thiên Ca, anh đoán có lẽ hai bố con đã cãi nhau.
Anh cho rằng, sau khi cãi nhau, tâm trạng Giang Viện Triều sẽ rất tệ.
Gạt bỏ suy nghĩ trong lòng, Lục Chính Tây đến văn phòng Giang Viện Triều. Quả nhiên như đồng chí trực ban nói, tâm trạng Giang Viện Triều rất tốt.
Nội dung tài liệu liên quan đến một số hành vi sai phạm của cán bộ trong đơn vị, Giang Viện Triều xem xong cũng không tức giận.
Nói xong chuyện tài liệu, Lục Chính Tây phát hiện Giang Viện Triều đang nhìn chằm chằm vào anh.
Chính xác hơn là đang nhìn chằm chằm vào chiếc thắt lưng của anh.
Ánh mắt Lục Chính Tây cứng đờ.
Chiếc thắt lưng này là do Giang Thiên Ca tặng anh hôm qua.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Chính Tây đang suy đoán xem Giang Viện Triều đã biết chuyện hay chưa, đang phân vân có nên chủ động nói rõ hay không thì nghe Giang Viện Triều nói: “Thắt lưng đẹp lắm.”
“Tôi cũng có một chiếc giống hệt, con gái tôi mua tặng đấy.”
Nói xong, Giang Viện Triều đứng dậy từ sau bàn làm việc. Trên eo ông đeo một chiếc thắt lưng giống hệt của Lục Chính Tây.
Lục Chính Tây: “...”