Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-03-22 06:53:05
Lượt xem: 39

Lại trùng hợp như vậy?

Anh ta cũng gọi cá hấp xì dầu và bánh ngọt chiên bơ?

Nhận túi đựng đồ từ tay người phục vụ. Lục Chính Tây cầm túi áp vào tay. Bây giờ vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ đồ ăn mới ra khỏi nồi.

Nhưng hộp đóng gói không giữ được độ ấm, rất dễ bị nguội. Lục Chính Tây nhìn sang Giang Viện Triều: “Anh ba, tôi có việc, đi trước, hôm khác chúng ta nói tiếp.”

“Được.”

Nhìn Lục Chính Tây ngẩng đầu sải bước, một lát sau đã đi xa, Giang Viện Triều nghĩ đến chuyện lần trước gặp được.

Hôm qua gặp Ông Lục, lão gia tử rất vui vẻ tiết lộ với ông, nói Lục Chính Tây khả năng có tình huống, còn bảo ông để ý một chút.

Hiện tại Lục Chính Tây vội vã như vậy, có lẽ là muốn mang đồ ăn đóng gói đưa cho đối tượng.

Giang Viện Triều mỉm cười.

...

Thức ăn mà Lục Chính Tây đóng gói, quả thật là đưa cho Giang Thiên Ca.

Giang Thiên Ca vừa từ bờ hồ trở về, liền thấy Lục Chính Tây. Nhìn thấy trên tay Lục Chinh Tây cầm theo túi, cô tò mò hỏi: “Hôm nay là gì vậy?”

Trong khoảng thời gian này, bất kể là Giang Viện Triều hay là Lục Chính Tây, đều luôn đưa cho cô đủ loại đồ ăn. Mỗi lần đưa đến đều không giống nhau, nhưng đều rất hợp ý cô.

Thậm chí Giang Thiên Ca còn bởi vậy mà sinh ra niềm vui khi mở hộp quà bí mật.

Lục Chính Tây đưa tay phủi lá cây dính trên vai Giang Thiên Ca, mở miệng nói: “Cá hấp xì dầu và bánh ngọt chiên bơ.”

Nghe được lời anh nói, ánh mắt Giang Thiên Ca liền trở nên sáng ngời.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đang định ăn cá, mặc dù trong nhà ăn trường học cũng có cá, nhưng là cá nấu chung một nồi lớn, ăn không ngon.

Cô còn đang suy nghĩ muốn ra ngoài tìm quán ăn, Lục Chính Tây đã đưa tới.

Đối tượng này, thật sự là ngày càng chu đáo và tâm lý.

Nói chuyện với Lục Chính Tây xong, Giang Thiên Ca xách đồ về ký túc xá.

Đối với chuyện thường xuyên có người tặng đồ ăn cho Giang Thiên Ca, mọi người trong ký túc xá đã bắt đầu xem là chuyện bình thường.

Bởi vì Giang Thiên Ca thường xuyên chia cho họ một ít, Trần Tuệ Viên và những người khác còn cảm thấy rất ngại ngùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-145.html.]

Lý Gia Nguyên tuy nhận ra nhưng cũng không nói gì nhiều.

Giang Thiên Ca đặt đồ xuống, đi rửa mặt rửa tay rồi trở về, nghe nói có người tìm cô là một người lính. Giang Thiên Ca đoán có lẽ là Giang Viện Triều đến.

Giang Thiên Ca xuống lầu, nhìn thấy Trịnh Văn Hoa đứng ở bên ngoài ký túc xá.

Trong khoảng thời gian này, trường học đều đã khai giảng, người đến người đi.

Bất kể là bởi vì lời dặn trước đó của Giang Thiên Ca, hay là bởi vì thân phận của mình, mỗi lần Giang Viện Triều vào trường học đều để Trịnh Văn Hoa đến ký túc xá gọi Giang Thiên Ca, còn mình thì tìm một chỗ ít người chờ.

Nhìn thấy Giang Thiên Ca xuống, Trịnh Văn Hoa mỉm cười: “Thiên Ca, đồng chí Giang đang đợi cô.”

Lần đầu tiên biết Giang Thiên Ca là con gái ruột của Giang Viện Triều, Trịnh Văn Hoa thực sự ngẩn người một hồi lâu.

Anh không ngờ rằng, lại có chuyện hoang đường như vậy.

Sau khi hết ngẩn người, anh lại cảm thấy mọi chuyện đúng là nên như vậy.

Lần đầu tiên nhìn thấy Giang Ti Vũ, anh luôn cảm thấy Giang Ti Vũ thiếu đi điều gì đó, nhưng cụ thể là gì thì lại không nói ra được.

Sau khi biết thân phận của Giang Thiên Ca, cuối cùng anh cũng ngộ ra, biết Giang Ti Vũ thiếu đi khí chất.

Giang Viện Triều chiến công hiển hách, oai phong lẫm liệt, là sự tồn tại khiến người ta kính sợ ngưỡng mộ. Nhưng Giang Ti Vũ lại có chút gì đó che giấu, lén lút.

Còn Giang Thiên Ca, tràn đầy sức sống, tự tin, thẳng thắn, quang minh, có nét tương đồng với Giang Viện Triều.

Trước đây, lần đầu tiên ở phân bộ quân đội nhìn thấy Giang Thiên Ca, Trịnh Văn Hoa đã rất có thiện cảm với cô. Bây giờ, biết được quan hệ giữa Giang Thiên Ca và Giang Viện Triều, Trịnh Văn Hoa càng thêm ân cần.

“Thiên Ca, hôm nay đồng chí Giang đi họp, sau đó lại tham gia hội giao lưu ở khách sạn thủ đô, sau khi kết thúc, ông ấy cố ý mua đồ cô thích ăn mang đến cho cô.”

Trịnh Văn Hoa cười toe toét, cố gắng tạo ấn tượng tốt cho Giang Viện Triều. Hiện giờ Giang Viện Triều đang tích cực tạo dựng mối quan hệ với con gái ruột, anh phải giúp đỡ mới được.

Sợ Giang Thiên Ca hiểu lầm, Trịnh Văn Hoa còn cố ý giải thích: “Đều là sau khi ra ngoài mới gọi phục vụ làm, không phải đồ ăn thừa trong bữa tiệc đâu.”

Giang Thiên Ca bất lực nhìn anh.

Trịnh Văn Hoa cười hì hì, mặc kệ Giang Thiên Ca có thích nghe hay không, tự mình kể chuyện về Giang Viện Triều.

Vì kỷ luật quân đội nên không thể nói chuyện công việc, Trịnh Văn Hoa bèn kể về cuộc sống hàng ngày của Giang Viện Triều, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, thậm chí đến cả sáng nay ăn mấy cái bánh bao, mấy cái quẩy cũng đều kể rõ ràng.

Nghe Trịnh Văn Hoa thao thao bất tuyệt, Giang Thiên Ca tăng tốc bước chân.

Mặc dù nghĩ như vậy có hơi bất kính với nghề nghiệp của Trịnh Văn Hoa, nhưng hành vi hiện tại của anh ta thật sự rất giống thái giám tổng quản trong phim cung đấu.

Loading...