THI THAI BẤT THƯỜNG - Chap 7 - Hoàn

Cập nhật lúc: 2025-10-04 13:10:56
Lượt xem: 316

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh sáng trắng đầu ngón tay nâng đỡ một hình Giao hư ảo từ sông cuộn bay lên, há cái miệng khổng lồ phun khí mù trắng, phát âm thanh như tiếng trâu rống hổ gầm.

Sợi dây trong tay ngày càng siết chặt, sóng nước cuộn lên dội thẳng từ đầu xuống, mắt nước mờ thể mở .

Chỉ một khoảnh khắc mất thần đó, thứ đó kéo xuống sông.

Lúc đầu còn giãy giụa bơi về phía bờ, nhưng đuôi Giao cuốn lấy đập mạnh xuống.

Theo bản năng sờ thanh kiếm gỗ , nhưng phát hiện thanh kiếm biến mất ngay khi chạm nước.

buộc bình tĩnh trong dòng nước xiết, thầm niệm chú trong lòng.

Bên tai truyền đến tiếng lẩm bẩm của một đàn ông: “Đã hủy thi thai của , thì dùng cơ thể của Thiên Nhãn Sư từ đầu.”

Tiếp đó, cảm thấy thứ gì đó trói c.h.ặ.t t.a.y chân . Cơ thể ngừng chìm xuống. Không thể giãy giụa trong nước, nước sông lạnh buốt tràn khoang mũi, cảm giác ngạt thở khiến chút khó chịu.

hình ảnh như slide chiếu nhanh lướt qua trong đầu . Dần dần, mất ý thức.

Cho đến khi một luồng ánh sáng trắng ập đến, kéo quần áo , kéo khỏi sông.

Giọng của Lý Trường Thanh ngừng vang lên: “Làm hùng rơm cái gì? Ta dạy con , đ.á.n.h thì đánh, đ.á.n.h thì chạy. Trước đây con chạy nhanh lắm mà? Bản lĩnh lớn thì đừng hùng!”

Mắt mở , nhưng lời của Sư phụ rõ ràng lọt tai.

kéo lên bờ, bàn tay lớn vỗ mạnh bụng , lực hề nương tay. Đau quá khiến mở choàng mắt, ho mấy ngụm nước.

Cảm giác như xuống Âm ty chào hỏi Quỷ sai , Sư phụ tát cho một cái gọi hồn về.

yếu ớt lên tiếng: “Sư phụ, Người đến đây?”

“Không đến nữa là con toi đời .” Sư phụ thèm , ánh mắt hung dữ xuống sông, nghiến răng nghiến lợi : “Lão già dám hại đồ , hôm nay bần đạo sẽ khiến ngươi nguyên thần tiêu tan.”

Ông ném một túi đồ xuống đất, chọn lấy hai món, “Đồ nhi, trông chừng túi cho vi sư, sẽ về ngay.” Nói xong, ông nhảy thẳng xuống sông.

Những tia chớp lóe lên trong mây, mặt sông đang sôi sục lập tức trở bình lặng.

Tiếng sấm vang lên, kim quang chợt hiện.

Từ trong tầng mây, một huyễn ảnh chân đạp phong hỏa luân (bánh xe gió lửa) trôi xuống, đ.â.m thẳng lòng sông.

Vài giây , huyễn ảnh bay lên trời, phía còn kéo theo một hư ảnh đen kịt.

Sau đó kim quang tan biến, Sư phụ và Dương Huyền bơi từ sông lên.

Dương sư : “Sư phụ của cô cưng cô thật đấy. mới gọi điện thoại buổi trưa, ông lập tức đến ngay, sợ cô c.h.ế.t sông.”

Dường như cũng nghĩ đến Sư phụ của , lộ vẻ mặt buồn bã.

Sư phụ vỗ vai , khen ngợi: “Dương Huyền, giỏi lắm, trò giỏi hơn thầy đấy!”

“Lý sư phụ quá khen.”

Sư phụ xoa cằm, đầy ẩn ý: “Một buổi ngộ đạo thấy chân ngã, xiềng xích ngày xưa đều là mây khói. Có thời gian đến Thiên Xu Quán chơi.”

“Vâng.” Dương Huyền chắp tay vái chào.

Sư phụ sang : “Về quán ở vài ngày, cả tà khí, con quỷ trong nhà còn tiễn ?”

cúi đầu yếu ớt : “Con .”

Trạm Én Đêm

Sư phụ đến gấp cũng gấp, thậm chí còn mua vé tàu cho , chúng trở về quán ngay trong đêm.

10h sáng hôm về đến nhà, Sư phụ cầm phất trần định đ.á.n.h .

theo phản xạ phịch một tiếng quỳ xuống, “Sư phụ con sai .”

Giới xích (thước răn) của Sư phụ cuối cùng đ.á.n.h xuống: “Tắm rửa quần áo, quỳ hương mặt Tổ sư gia.”

“Vâng, Sư phụ.”

Quỳ hương ba ngày, Sư phụ mới cho lên bàn ăn cơm.

Ông : “Hai vạn tệ tiền thù lao, nhận nhé.”

“Đáng lẽ thế ạ.” yếu ớt .

“Lần gọi là Lý Trường Vi nữa ?”

Lần gây họa thật nên dám gì.

Sư phụ uống một ngụm , lời thấm thía: “Đồ nhi, ngành của chúng hễ vụ án là một chân bước Quỷ Môn Quan. Điều kiêng kỵ nhất là quên vì quá đắc ý, mất sự kính sợ đối với vật. Làm như thường sẽ kết cục .”

“Con xuống núi một năm, thổi phồng quá mức nên Đạo tâm vững.”

nâng chén quỳ xuống: “Đồ nhi sai .”

“Sư phụ cứu con nhất thời cứu cả đời, việc suy nghĩ kỹ mới .” Sư phụ đỡ chén , “Đứng lên ăn cơm , là món con thích.”

“Đồ nhi , đồ nhi cẩn tuân lời Sư phụ dạy.”

(Hết truyện)

Én giới thiệu một bộ linh dị Én up lên MonkeyD nè:

TÊN TRUYỆN: SERIES TRÓC YÊU SƯ 3 TUỔI 

Tác giả: Tô Tiểu Nghiễn

Con trai đang học mẫu giáo của đột nhiên với rằng, kiếp thằng bé là một chuyên bắt yêu.

Nó còn bảo, đứa bạn nhỏ chơi cùng với nó chính là yêu quái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thi-thai-bat-thuong/chap-7-hoan.html.]

nghiêm túc dạy con: “Trẻ con chơi với cãi là chuyện bình thường, nhưng công kích cá nhân nhé~!”

Ai ngờ, đó, đứa nhỏ thật sự biến hình.

trốn lưng con trai, run rẩy : “Bảo Bối ơi! Con bảo vệ đấy nhé!”

1.

đang chơi cùng con trong khu vui chơi trẻ em. Thằng bé bất ngờ chạy với : “Mẹ ơi, đằng một bạn nhỏ yêu khí.”

sững , yêu khí?

Là ý gì ?

xoa đầu con: “Con xem phim hoạt hình gì lạ thế hả, Bảo Bối?”

Thằng bé , ánh mắt trong veo: “Không ! Hôm qua chẳng bảo ngủ sớm, cho con xem hoạt hình ?”

“Thế con bạn nhỏ yêu khí?”

Thằng bé nghiêm túc trả lời: “Vì bạn đ.â.m đầu con.”

“Gì cơ?” giật , lập tức kiểm tra đầu thằng bé: “Đâu? Để xem, va chỗ nào thế? Có nghiêm trọng ?”

“Không ý đó.” Thằng bé thở dài bất lực, kéo tay xuống: “Ý con là… Bạn va đầu con, con… khai mở linh trí. Con nhớ một vài… ký ức phong ấn từ lâu .”

2.

Con trai nó là một chuyên bắt yêu.

Kiếp khi bắt yêu từng dùng đến cấm thuật, nên phong ấn ký ức, đưa luân hồi.

Vừa nãy một bạn nhỏ trong khu vui chơi va trúng đầu, vô tình mở phong ấn, ký ức kiếp trở .

giả vờ ngạc nhiên phụ họa: “Woa, Bảo Bối của giỏi quá nha, là bắt yêu luôn á~!”

Thằng bé bằng giọng điệu bất đắc dĩ: “Mẹ , con đang thật đấy.” Nó ngừng một chút, tiếp: “Vả … cộng cả hai kiếp thì tuổi tâm lý của con còn lớn hơn , nên đừng dùng giọng dỗ trẻ con chuyện với con …”

nghẹn lời. trong lòng thì như sóng thần đang cuồn cuộn gào thét.

Không thể nào !

Không thể nào thật đấy chứ?!

Con mới ba tuổi thôi mà!

Lẽ nào thật sự là bắt yêu?!

Nó còn cộng cả hai đời tuổi tâm lý còn lớn hơn … Vậy nó còn ôm nũng nữa ?!

Trong lúc đang tự biên tự diễn trong đầu thì giọng điềm nhiên của con trai vang lên: “Mẹ ơi. Việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng tìm đứa bé yêu khí .” Nó nghiêm mặt , “Con sợ nếu chậm trễ, bạn sẽ hại khác.”

giật giật khóe miệng, gượng: “Chắc là đến nỗi ha…”

“Yêu quái vốn giảo hoạt xảo quyệt, phần lớn đều ẩn giữa đám đông, đều ôm mục đích bất chính.”

Nó siết chặt nắm tay nhỏ xíu: “Cho nên, chúng nhất định tìm bạn càng sớm càng !”

3.

dẫn con đến tìm nhân viên khu vui chơi, rằng thằng bé một bạn nhỏ khác đánh, yêu cầu kiểm tra camera giám sát.

Con trai phối hợp, đến mức thở .

Nhân viên dọa cho cuống cả lên, vội vàng xin ý kiến quản lý, dẫn chúng xem camera.

Trong video, con trai đang ở một góc chơi cát, thì bất ngờ một bạn nhỏ khác cầm quả bóng chạy ngang qua. Không giữ chắc bóng, quả bóng rơi xuống, đúng lúc đập trúng đầu con .

đau lòng thôi: “Bảo Bối, đầu còn đau ?”

Thằng bé để ý đến , mắt dán chặt màn hình camera: “Chính là .”

kỹ bạn nhỏ trong video, thấy hành động và biểu cảm của bé chẳng khác gì trẻ con bình thường, chẳng gì kỳ lạ cả. len lén kéo tay áo con: “Bảo Bối , khi nào con cảm nhận nhầm ? Nhìn bạn bình thường mà.” Dừng một chút, nhẹ giọng dỗ dành: “Mẹ con bạn va đầu nên vui, nhưng trẻ con chơi với va chạm là chuyện thường, nên vì giận riêng mà như thế nha~!”

“Yêu quái giỏi ngụy trang, đừng vẻ ngoài của chúng lừa.” Con trai với ánh mắt đầy bất lực, gương mặt non nớt nhưng biểu cảm già dặn đến khó tin.

tổn thương lòng tin của con, nên đành gật đầu phụ họa: “Được , , nhất định sẽ cố gắng tìm bạn .”

và con trai canh ở cổng khu vui chơi cả buổi chiều, nhưng vẫn thấy bóng dáng bạn nhỏ “ yêu khí” nữa. an ủi con: “Đừng vội con yêu, ngày mai con đến trường, sẽ đến đây canh, nhất định sẽ tìm thấy bạn !”

“Không cần .” Con trai lắc đầu, “Con đại khái đoán nên tìm . Mấy đứa nhỏ đến khu vui chơi , đa phần đều là cư dân sống trong bán kính hai cây quanh đây. Cậu trông cũng tầm tuổi con, chắc cũng đang học Mẫu giáo.”

Con trai đưa tay xoa xoa cằm, vẻ suy nghĩ: “Con nhớ từng lúc chọn trường, gần đây 6 trường Mẫu giáo. Vậy nên, chỉ cần đến từng cổng trường canh là thể tìm !”

“Woa! Bảo Bối giỏi quá mất!” theo phản xạ mà khen ngợi con, xong bắt gặp ánh mắt bất lực của thằng bé, mới chợt nhớ … nó từng hai kiếp cộng , tuổi tâm lý còn lớn hơn

và con bàn bạc xong xuôi: ngày mai sẽ đến đón con sớm một chút, đó hai con sẽ đến mấy trường Mẫu giáo còn canh thử, thể tìm bạn nhỏ “ yêu khí” .

cứ tưởng với 6 ngôi trường, mất nhiều thời gian mới tra hết. Ai ngờ ngày hôm , lúc đến đón con tan học, thằng bé : “Không cần nữa . Con tìm !”

Chúng bám theo bạn nhỏ về nhà, phát hiện … bạn nhỏ chỉ học chung Mẫu giáo với con , mà còn ở cùng một khu dân cư luôn!

và con trai vờ như đang dạo, men theo biệt thự nhà bạn nhỏ một vòng. Con trai nhíu mày, dùng bàn tay mũm mĩm nghiêm túc bấm đốt ngón tay như đang tính toán gì đó: “Kỳ lạ thật…”

“Tại kỳ lạ?”

“Căn nhà mặt về hướng Nam, lưng tựa hướng Bắc. Phía Bắc thuộc Âm, phía Nam là Ly, thuộc Hỏa, Dương khí thịnh.” Nó chỉ tay khu vườn nhà : “Mẹ cây cối trong vườn , phía Đông cao, phía Tây thấp, hình thế giống Thanh Long ngẩng đầu, Bạch Hổ khuất phục, phong thủy cực kỳ .”

mơ màng: “Thế thì ?”

“Thông thường, yêu quái và tà vật đều thích những nơi âm u, Âm khí nặng nề, nhiều oán khí. Nhà nhiều Dương khí, phong thủy như thế thích hợp cho yêu vật tu luyện.”

Con trai gãi đầu, tỏ vẻ hoang mang: “ rõ ràng con ngửi thấy yêu khí từ bạn …” Suy nghĩ một lúc lâu, nó mới lên tiếng: “Thôi bỏ , về . Dù cũng xác định chỗ ở, chạy cũng chẳng . Hơn nữa, trừ yêu… con còn chuẩn một vài thứ.”

Loading...