Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 599: Tình tiết câu chuyện

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:14:02
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Dã một tay bế Cố Sở và Cố Tình, Khương Duyệt bế Cố Diễn. Trời tối, lúc xuống xe Dung Âm dặn lấy chăn nhỏ trùm kín đầu cho các cháu. Nghe Cố Dã báo động , Khương Duyệt giật thon thót.

 

"Đừng sợ!"

 

Cố Dã trấn an vợ. Có ở đây, Khương Duyệt sợ cho , chỉ lo các con sợ hãi.

 

"Chị... chị Khương, là... là em!"

 

Một giọng quen thuộc vang lên, khẩu âm lạ, nhưng Khương Duyệt nhận ngay là giọng A Kim.

 

"A Kim?" Khương Duyệt gọi thử.

 

"Là... là em đây!"

 

Từ trong bóng tối bước một bóng nhỏ thó, ăn mặc phong phanh, giọng run lẩy bẩy.

 

"Sao ở đây?" Khương Duyệt kinh ngạc.

 

Hôm nay là giao thừa, A Kim ở nhà ăn Tết mà chạy đến Bắc Kinh xa xôi ngàn dặm, còn báo tiếng nào, Khương Duyệt nhận chuyện chẳng lành.

 

"Em... em..." A Kim run cầm cập, hắt một cái rõ to.

 

"Về nhà !" Cố Dã lên tiếng. Anh thấy A Kim chỉ mặc chiếc áo len mỏng, chắc là từ Quảng Thành lên, ngờ Bắc Kinh lạnh thế .

 

Vài phút , trong tứ hợp viện. A Kim ôm cốc nước nóng, trong phòng lò sưởi ấm áp, mới đỡ lạnh và mở miệng chuyện : "Là... là Hà bảo em đến!"

 

Khương Duyệt dỗ dành xong ba đứa nhỏ, thấy thì sững sờ: "Ai cơ? Anh Hà nào?"

 

"Hà Tĩnh Hiên!" A Kim uống mấy ngụm nước ấm, ngẩng đầu vợ chồng Khương Duyệt. "Anh Hà bảo em đưa cái cho chị!"

 

A Kim đặt cốc nước xuống, run rẩy móc trong n.g.ự.c mấy tờ giấy nhăn nhúm đưa cho Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt đang ngơ ngác, hiểu Hà Tĩnh Hiên thiết với A Kim từ bao giờ mà nhờ đưa đồ? Đưa mấy tờ giấy thì gì quan trọng?

 

Cô nghi hoặc nhận lấy, mở xem thì ánh mắt đổi hẳn, giữa hai lông mày giật liên hồi.

 

Cố Dã cao lớn, liếc mắt qua thấy giấy ghi những mốc thời gian, phía là từng dòng chữ. Anh nhíu mày ngay lập tức, nét chữ từng gặp, giống hệt nét chữ trong cuốn sổ Bùi Tuyết Vân đưa cho !

 

Vậy đây cũng là do Bùi Tuyết Vân ? Tại nhiều năm như ? Anh liếc qua thấy đến năm 1987, phía còn ghi chép một sự kiện.

 

"A Kim, Hà Tĩnh Hiên đưa cho cái bao giờ? Có ?" Khương Duyệt dự cảm chẳng lành.

 

"Mấy hôm thôi ạ, bảo em nhất định đưa tận tay chị, còn bảo em chuyển lời với chị là Bùi Tuyết Vân điên !" A Kim bằng giọng phổ thông lơ lớ.

 

"Mấy hôm ?" Khương Duyệt sốc những thông tin A Kim tiết lộ.

 

Khoảng mười ngày , Cố Dã nhận tin Hà Tĩnh Hiên đắc tội xã hội đen nên trốn sang Hồng Kông. A Kim bảo Hà Tĩnh Hiên mới tìm mấy hôm .

 

Còn chuyện Bùi Tuyết Vân điên là ý gì?

 

Khương Duyệt Cố Dã. Cô nghi ngờ độ chính xác của thông tin Cố Dã nhận . Khả năng cao là Hà Tĩnh Hiên đúng là trốn sang Hồng Kông, nhưng vì lý do nào đó về đại lục.

 

"A Kim, Hà Tĩnh Hiên còn gì nữa ? Cậu kể chi tiết cho !" Khương Duyệt nắm chặt tờ giấy nhăn nhúm trong tay, lòng hoảng hốt yên.

 

"Không ạ, lúc đó trông vội lắm, bảo chị xem cái là hiểu!" A Kim chỉ tờ giấy trong tay Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt c.ắ.n chặt môi.

 

" lấy chút đồ ăn cho !" Khương Duyệt bếp lấy thức ăn. Đang Tết nên trong nhà trữ nhiều đồ, hâm nóng là ăn .

 

"Bắc Kinh lạnh thật đấy, em mặc hết quần áo dày nhất mang theo mà vẫn rét!" A Kim cảm thán.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Cậu cứ ở trong phòng, đừng ngoài, mai nhờ mang quần áo về cho!" Khương Duyệt dặn dò.

 

A Kim cao đến 1m7, gầy gò, mặc quần áo của Cố Dã thì rộng thùng thình. Cũng may trong nhà lò sưởi, chỉ cần ngoài thì lạnh.

 

A Kim ăn xong về phòng nghỉ ngơi.

 

Trong nhà chính, Khương Duyệt và Cố Dã rốt cuộc thời gian xuống xâu chuỗi sự việc.

 

"Cố Dã, ... chắc những gì giấy ý nghĩa gì chứ?" Thấy Cố Dã cứ cầm tờ giấy xem mãi, Khương Duyệt ướm hỏi.

 

Hôm nay A Kim nhắc đích danh Bùi Tuyết Vân, Khương Duyệt đặc biệt chú ý đến Cố Dã. Biểu cảm tuy vẫn trầm nhưng ánh mắt rõ ràng d.a.o động.

 

Sau đó khi Khương Duyệt xem tờ giấy, Cố Dã cũng thấy, chìm trầm tư.

 

Khương Duyệt luôn Bùi Tuyết Vân rốt cuộc gì với Cố Dã, nhưng luôn kín như bưng, hề nhắc tới.

 

Và Khương Duyệt cũng nỗi lo riêng, dám thẳng thắn rõ lai lịch của với , dẫn đến việc giờ đây nhắc đến chuyện , hai đều tâm sự riêng.

 

Quả nhiên, Khương Duyệt hỏi, ánh mắt Cố Dã đổi: "Em nghi ngờ Bùi Tuyết Vân tìm Hà Tĩnh Hiên?"

 

"!"

 

Với sự hiểu về Bùi Tuyết Vân qua hai kiếp , Khương Duyệt chắc chắn cô kẻ cam chịu tầm thường.

 

Thế giới trong sách và các nhân vật trong đó đều do Bùi Tuyết Vân tạo . Vốn dĩ tất cả đều là bàn đạp cho sự thành công của cô . từ khi cô và Khương Duyệt cùng xuyên sách, thứ đổi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-599-tinh-tiet-cau-chuyen.html.]

Thế giới còn xoay quanh Bùi Tuyết Vân nữa, "bàn tay vàng" của cô mất tác dụng. Là nữ chính vốn luôn thuận buồm xuôi gió, Bùi Tuyết Vân thể nào chịu đựng sự chênh lệch !

 

Đặc biệt là khi Bùi Tuyết Vân thấy Khương Duyệt - nhân vật đối chiếu độc ác nền, nữ phụ đáng lẽ kết cục bi t.h.ả.m sớm "nhận cơm hộp" (c.h.ế.t/hết vai) - sống hô mưa gọi gió, tình yêu ngọt ngào, sự nghiệp thăng hoa, trong khi đại nữ chủ như cô thê t.h.ả.m như . Chắc chắn lòng Bùi Tuyết Vân đang như mèo cào, nát tan từ lâu .

 

Khương Duyệt để ý biểu cảm của Cố Dã. Khi tên Bùi Tuyết Vân, trong mắt thoáng qua cảm xúc phức tạp khiến cô hiểu nổi.

 

"Về Bắc Kinh !" Cố Dã nhiều.

 

Lên xe, cả đoạn đường im lặng. Hơn 9 giờ sáng đoàn đến tỉnh lỵ. Khương Duyệt ghé qua cửa hàng phát tiền thưởng cho cửa hàng trưởng ưu tú Liên Dung Dung.

 

Liên Dung Dung thấy Khương Duyệt thì vui như tết, đợi cô phát tiền kéo cô thì thầm tai.

 

"Thật á! Thế thì chúc mừng !" Nghe Liên Dung Dung báo tin bầu, mắt Khương Duyệt sáng lên, nắm c.h.ặ.t t.a.y bạn: "Dung Dung, tớ mừng cho quá!"

 

Liên Dung Dung cưới còn sớm hơn Khương Duyệt nhưng bụng mãi động tĩnh. Thấy bạn bè cùng lứa con cái đề huề, cô vô cùng lo lắng, chạy chữa t.h.u.ố.c thang khắp nơi , càng vội càng .

 

Sau nhờ Khương Duyệt an ủi: con cái là cái duyên, duyên đến con sẽ về, Liên Dung Dung mới chuyển trọng tâm sang công việc. Mấy năm nay theo Khương Duyệt kiếm tiền, ngờ con về thật.

 

"Khương Duyệt, cảm ơn !" Trong lòng Liên Dung Dung sớm coi Khương Duyệt như . Khương Duyệt chỉ cho cô cơ hội việc mà còn dạy cô yêu bản , trở thành phụ nữ độc lập dựa dẫm đàn ông.

 

Đôi khi Liên Dung Dung nghĩ, nếu chơi với Khương Duyệt, lẽ giờ cô cũng giống đám Chu Quế Hoa ở khu gia binh, suốt ngày cuồng với cơm áo gạo tiền, tính toán chi li từng đồng lương ít ỏi của chồng, đối phó với bố chồng, chị em dâu, còn lo lắng chuyện sinh con đẻ cái.

 

Nghĩ cuộc sống hiện tại: sự nghiệp riêng, Khương Duyệt còn khuyên cô học đại học tại chức buổi tối để trau dồi kiến thức.

 

Tuy vợ chồng cô sống hai nơi nhưng tình cảm hơn . Vương Vĩ Húc vì chuyện con cái mà gây áp lực, bố chồng ý kiến cũng dàn xếp thỏa.

 

Mỗi ngày tiếp khách, cuộc sống vô cùng phong phú.

 

Liên Dung Dung cảm nhận sâu sắc ý nghĩa của sự độc lập mà Khương Duyệt .

 

Khương Duyệt quên nhắc nhở bạn chú ý sức khỏe: "Nếu nghén quá thì nghỉ ngơi, trừ lương !"

 

Liên Dung Dung : "Tớ ăn ngủ , chẳng nghén ngẩm gì cả! Khương Duyệt, tớ chỉ mong như , một sinh đôi sinh ba luôn cho xong!"

 

"Sẽ mà!" Khương Duyệt hy vọng những bên cạnh đều ngày càng .

 

Ra khỏi cửa hàng, Khương Duyệt thấy Cố Dã bế Cố Sở xem cãi bên đường. Cô tới vỗ nhẹ : "Sao bế con xem cãi thế ?"

 

Cố Dã cũng cạn lời: "Em còn lạ gì con trai em nữa? Có chỗ nào náo nhiệt là nó đòi xem bằng !"

 

"Bố đúng hả?" Khương Duyệt giả vờ nghiêm mặt, ấn nhẹ mũi con trai. Cậu nhóc mở to đôi mắt đen láy , tay chân đạp loạn xạ đầy sức sống.

 

Khương Duyệt hứng thú với chuyện cãi vã, chỉ liếc qua bảo chồng: "Đi thôi !"

 

Cố Dã : "Khương Duyệt, em mấy xem, trông quen quen?"

 

Khương Duyệt theo hướng tay chồng, nhướng mày. là quen thật, chẳng Khương và vợ chồng ông Kỷ ?

 

Sao họ cãi ở đây?

 

"Đi, xem!" Khương Duyệt kéo khăn quàng cổ lên che mặt, cùng Cố Dã tiến gần hơn chút.

 

Đám đông vây xem khá đông nên ba đang cãi hăng say để ý đến vợ chồng cô.

 

Ông Kỷ phẫn nộ quát: "Bà già , bà còn mặt mũi đến tìm chúng đòi tiền ? Cái thứ hổ, năm xưa nếu bà tráo đổi con thì chúng chia cắt với con ruột bao nhiêu năm thế ?"

 

Mẹ Khương gân cổ lên: "Họ Kỷ , ông lấy tư cách gì mà ? Là do các ngu, đến con đẻ của cũng nhận !"

 

Bà Kỷ xen : "Đồ già hổ, bà xúi giục con gái bà trộm tiền, trộm đồ nhà , bà trả đây cho !" Bà Kỷ chỉ mặt Khương, run lên vì tức giận.

 

"Bà bằng chứng ? Không bằng chứng là vu khống đấy nhé!" Mẹ Khương chống nạnh, khí thế hung hăng. Những thứ Kỷ Ưu Ưu mang về bà bán lấy tiền giấu hết , hai vợ chồng họ Kỷ đòi á? Còn lâu nhé!

 

"Bà, bà..." Bà Kỷ dù cũng là văn hóa, giỏi c.h.ử.i đổng như Khương. Cãi nãy giờ chẳng lợi lộc gì, ngược những lời lẽ thô tục của Khương chọc cho tức c.h.ế.t.

 

Khương Duyệt một lúc, đại khái hiểu hai bên cãi vì tiền. Kỷ Ưu Ưu trộm tiền và đồ của nhà họ Kỷ, đuổi , giờ nhà họ Kỷ tìm Khương đòi , Khương đương nhiên chịu. Chỉ Khương chạy lên tận tỉnh lỵ cãi với họ.

 

Người xem bàn tán xôn xao: "Nghe bảo bà già tráo con. Nhà nghèo nên tráo con gái ruột sang nhà giàu nuôi cho sướng, mang con về nhà hành hạ đ.á.n.h đập! gì!"

 

"Thế giờ phát hiện nên nhà giàu đến đòi công bằng ?" Người rõ chuyện tò mò hỏi.

 

"Đâu ! Nhà giàu cũng chẳng , bảo con ruột tìm đến mà nhận! Bảo là chỉ cô con gái giả là con thôi!"

 

"Hả? Lại còn thế nữa? Chắc cô con gái giả ưu tú lắm nhỉ! Nhà giàu nuôi nấng dạy dỗ nên nỡ bỏ cũng !"

 

"Ưu tú cái khỉ mốc! Mọi ruột cô xem đức hạnh thế nào. Xưa nay rồng sinh rồng phượng sinh phượng, chuột sinh con thì đào hang, giả là giả, khoác long bào cũng chẳng thành thái t.ử !"

 

"Không hai vợ chồng bảo , cô con gái giả lén nhận ruột, trộm tiền trộm đồ nhà nuôi cho ruột, khoắng sạch cả nhà !"

 

Mọi : "..."

 

hỏi: "Thế còn cô con gái thật thì ?"

 

"Ha, bác hỏi đúng đấy, cô con gái thật ! Người , tuy từ nhỏ bà già hành hạ, chẳng hưởng ngày lành nào, nhưng cô giỏi giang lắm, lấy chồng , bản còn thi đỗ đại học nữa cơ!"

 

"Ha ha, thế thì bố ruột cô chắc hối hận xanh ruột nhỉ?"

 

"..."

 

 

Loading...