Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 592: Về huyện Tình Sơn thăm người thân

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:13:55
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mới khai trương nửa tháng, cửa hàng trang phục buôn bán vô cùng đắt khách.

 

Tuy quần áo trong tiệm giá hề thấp, nhưng kiểu dáng thời thượng, tân tiến. Không chỉ những mẫu quần ống loe, áo phao trượt tuyết đang thịnh hành nhất thời bấy giờ, mà màu sắc trang phục cũng tươi tắn, bắt mắt.

 

Mỗi ngày, cửa hàng còn mở cửa xếp hàng dài chờ đợi. Bảy, tám nhân viên bán hàng trong tiệm bận rộn cả ngày, đến mức khản cả giọng, chân vững.

 

Thế nhưng, từ Liên Dung Dung - đang tạm thời giữ chức cửa hàng trưởng, cho đến các nhân viên bán hàng đều tràn đầy nhiệt huyết, một ai kêu ca khổ cực. Bởi vì bà chủ Khương hứa, khi bận rộn xong tháng khai trương , lương và hoa hồng của họ sẽ nhân đôi.

 

Cửa hàng đầu tiên mở thành công rực rỡ như , Khương Duyệt rục rịch chuẩn mở cửa hàng thứ hai ở Bắc Kinh.

 

Ở tỉnh lỵ tỉnh Giang cô mở ba cửa hàng, mà diện tích và dân Bắc Kinh lớn hơn tỉnh lỵ tỉnh Giang nhiều, nam thanh nữ tú sành điệu cũng đông hơn hẳn, nên việc mở thêm vài cửa hàng nữa là điều đương nhiên.

 

Hiện tại công ty vận hành, Khương Duyệt cần việc gì cũng tự tay , cô chỉ cần đưa ý tưởng và giao cho cấp thực hiện.

 

Cuối tháng Một, các trường đại học, trung học và tiểu học ở Bắc Kinh bắt đầu lục tục cho nghỉ đông. Khương Duyệt trải nghiệm cuộc sống tân sinh viên đại học một học kỳ, kết quả thi cuối kỳ các môn chuyên ngành của cô đều đạt loại ưu.

 

Năm 1980 Tết đến khá muộn, đến giữa tháng Hai. Khương Duyệt nghỉ đông nhưng cũng chẳng rảnh rỗi, việc đầu tiên là cô về huyện Tình Sơn một chuyến.

 

Từ khi chuyển đến Bắc Kinh tháng Tám năm ngoái, Khương Duyệt từng đây.

 

Một phần vì trong nhà ba đứa trẻ con đang tuổi ăn tuổi bú, cô thể xa quá lâu. Phần khác là do việc học bận rộn, bài tập nhiều, cộng thêm đợt đó cô lo lắng cho tâm trạng của Cố Dã, nên mãi đến kỳ nghỉ đông mới thời gian về thăm.

 

Cố Dã đặc biệt xin nghỉ phép ba ngày để cùng Khương Duyệt về huyện Tình Sơn.

 

Lần về, hai vốn định mang theo cả ba đứa con sinh ba, nhưng Dung Âm và Cố Hoài Cảnh đều bảo thời tiết quá lạnh, cho mang theo. Khương Duyệt và Cố Dã cũng cân nhắc thấy mùa đông mặc nhiều quần áo, bế ba đứa trẻ quả thực bất tiện, cuối cùng bàn bạc quyết định chỉ mang theo cả.

 

Chị Tôn cũng về cùng họ. Từ khi theo gia đình lên Bắc Kinh, chị vẫn về thăm nhà nào.

 

Sắp Tết , Khương Duyệt cũng để chị Tôn về thăm nhà một chút.

 

Tuy chị Tôn ly hôn từ lâu, còn qua với nhà chồng cũ, nhưng dù chị vẫn còn ba đứa con đang sống cùng chồng cũ. Dù chị Tôn bao giờ nhắc đến, nhưng khi , Khương Duyệt hiểu rằng chẳng nào thể bỏ con ruột của .

 

Hơn một giờ chiều, máy bay hạ cánh xuống sân bay tỉnh lỵ tỉnh Giang.

 

Khương Duyệt và Cố Dã khỏi cửa thấy một bóng dáng quen thuộc.

 

"Đoàn trưởng Cố! Chị dâu!"

 

Trương Kiến Quốc xúc động chạy tới đón, đỡ lấy ba lô hành quân vai Cố Dã, định giúp Khương Duyệt xách túi.

 

"Không cần , để chị tự xách!" Nửa năm gặp, gặp Trương Kiến Quốc, Khương Duyệt cảm thấy vô cùng thiết.

 

"Oa, em bé lớn thế , xinh quá! Đây là bé nào thế ạ?" Trương Kiến Quốc cả, reo lên thích thú.

 

"Đây là cả." Chị Tôn đang bế Cố Sở, hì hì trả lời.

 

Ba đứa trẻ sinh ba giờ gần tám tháng, lớn lên trắng trẻo bụ bẫm như ngọc, chơi đùa với , gặp ai cũng . Mỗi khi lộ bốn chiếc răng sữa , khiến ai cũng tan chảy cả tim.

 

Dung Âm và Cố Hoài Cảnh cứ một ngày gặp ba đứa cháu nội là thấy bứt rứt yên. Ngày nào dù bận rộn đến mấy, ông bà cũng nhất định qua thăm cháu.

 

Sau khi nghỉ đông, Khương Duyệt đưa ba con về sống ở đại viện quân khu. Ông bà ngoại Dung và ông bà nội Cố ngày nào cũng đến chơi với chắt.

 

Chỉ cần Khương Duyệt đưa ba đứa nhỏ ngoài là y như rằng sẽ vây quanh ngắm nghía.

 

"Đoàn trưởng Cố, về nhớ ở lâu lâu chút nhé, em nhớ c.h.ế.t!"

 

Lên xe mà Trương Kiến Quốc vẫn còn kích động thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-592-ve-huyen-tinh-son-tham-nguoi-than.html.]

 

Cố Dã , sang hỏi han Trương Kiến Quốc về những đổi trong đoàn khi rời .

 

Hơn bốn giờ chiều, xe ô tô chạy địa phận huyện Tình Sơn, dừng ở thị trấn để chị Tôn xuống xe. Chị mang theo ít đồ ăn ngon từ Bắc Kinh và cả quần áo mới mua cho ba đứa con.

 

Khương Duyệt cho chị Tôn nghỉ hai ngày để về nhà thăm con cho thỏa nỗi nhớ.

 

ghé qua cửa hàng trang phục một lát, thăm hỏi thím Dương và Dương Thúy Linh, để quà mang từ Bắc Kinh về.

 

Hơn năm giờ, chiếc xe Jeep quân dụng cỡ lớn tiến Sư đoàn 179.

 

Khương Duyệt gọi điện báo cho chị dâu Triệu cô và Cố Dã sẽ về. Cửa xe mở, Khương Duyệt thấy một bóng dáng nhanh nhẹn nhảy tới.

 

"Thím Khương Duyệt! Thím về !"

 

Là Triệu Viễn Kỳ. Nửa năm gặp, thằng bé "khỉ con" cao lên ít. Khương Duyệt chị dâu Triệu kể Triệu Viễn Kỳ gửi học lớp một ở trường tiểu học huyện, nhưng học hành bết bát, mấy hôm mới nhận bảng điểm, cả văn lẫn toán chẳng môn nào đạt yêu cầu.

 

"Mẹ! Mẹ ơi! Thím Khương Duyệt và chú Cố về !"

 

Tiếng hét của Triệu Viễn Kỳ vang vọng, kéo cả khu gia binh chạy xem.

 

"Ôi chao, Đoàn trưởng Cố và Khương Duyệt về ! Có mang con theo ? Mau cho chúng xem mặt mũi các cục cưng thế nào !"

 

Mấy chị em trong khu gia binh đây quan hệ với Khương Duyệt đều xúm hỏi han thiết.

 

Khương Duyệt bế con xuống xe, lập tức vây kín mít.

 

Ba đứa trẻ sinh ba tính tình ngoan, gặp lạ vẫn tủm tỉm, quấy, thường xuyên đưa chơi nên đối mặt với bao nhiêu cô dì xa lạ, cả chẳng sợ chút nào, toét cái miệng mọc bốn cái răng .

 

"Ôi trời, bé con xinh quá mất!" Nụ khiến trái tim xung quanh tan chảy.

 

"Nhường đường! Mọi nhường đường chút nào!"

 

Chị dâu Triệu đang nấu cơm tối ở nhà, Triệu Viễn Kỳ về báo Khương Duyệt về, liền vứt luôn cái xẻng xào rau, tạp dề cũng kịp cởi, hớt hải chạy .

 

"Chị dâu!" Vừa thấy chị dâu Triệu, Khương Duyệt xúc động gọi to.

 

Mặc dù nửa tháng , nhân dịp cửa hàng mới ở Bắc Kinh khai trương, chị dâu Triệu đưa Triệu Viễn Kỳ lên Bắc Kinh chơi, nhưng Khương Duyệt thực sự coi chị dâu Triệu như nhà. Khi cô mới đến thế giới , còn hiểu rõ tình hình, chị dâu Triệu là đầu tiên đối xử với cô. Khương Duyệt cả đời sẽ luôn ghi nhớ ân tình của chị.

 

"Ôi, cuối cùng cũng mong hai em về. Đi, bên ngoài lạnh lắm, nhà chuyện!" Chị dâu Triệu thấy thằng bé bụ bẫm Khương Duyệt đang bế thì thích mê: "Ái chà, cục cưng với bác !"

 

"Để bế con cho, em chuyện với chị dâu !" Cố Dã đón lấy Cố Sở từ tay Khương Duyệt, để cô rảnh rang tâm sự với chị dâu Triệu.

 

Khương Duyệt thiết khoác tay chị dâu Triệu, hai chuyện. Trương Kiến Quốc xách hành lý theo . Cảnh tượng khiến đám vây xem ghen tị đỏ mắt.

 

"Quan hệ giữa Khương Duyệt và chị dâu Triệu thật đấy, đống túi lớn túi bé chắc là quà tặng chị dâu Triệu nhỉ?"

 

"Chứ còn gì nữa! Toàn là hàng Bắc Kinh đấy, qua là đồ ăn đồ mặc xịn, ghen tị c.h.ế.t !"

 

"Mấy bà , ghen tị cũng chẳng , ai bảo lúc chịu với Khương Duyệt!" Chu Quế Hoa và Vương Thúy cũng xem náo nhiệt. Thấy Khương Duyệt ăn mặc sành điệu, xinh , khí sắc hồng hào, cuộc sống sung túc suôn sẻ, trong lòng Chu Quế Hoa chua loét, lời cũng đầy mùi giấm chua.

 

"Chúng quan hệ với Khương Duyệt cũng tệ nhé, như bà Chu Quế Hoa, đây vì cái tội ăn lung tung mà Khương Duyệt tìm đến tận cửa tát cho một trận!" Chị hàng xóm bên cạnh ha hả, chọc đúng nỗi đau của Chu Quế Hoa.

 

Chu Quế Hoa tức đến nghiến răng, nhưng khổ nỗi đó là sự thật, bà chẳng cãi câu nào.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Hơn nữa nhé, hồi bà Chu Quế Hoa còn tung tin đồn nhảm là Khương Duyệt đẻ , ai ngờ , đẻ một lèo ba đứa! Làm tức đến méo cả mồm!"

 

 

Loading...