Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 588: Trong lòng anh chỉ có mình em
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:13:43
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trần Phương, cô em gái quý hóa của em hôm nay mát mặt quá thể!"
Vừa về đến nhà, Phó đoàn trưởng Lưu trút giận lên vợ.
Sau khi Phó đoàn trưởng Lưu chuyển đến Trung đoàn Độc lập, vợ con ông cũng theo đến đây. do khu gia binh trong đơn vị xây xong nên vợ ông thuê nhà ở huyện lỵ cách đơn vị xa, cho con học, đợi khu gia binh xong thì chuyển .
"Sao thế ?" Trần Phương ngơ ngác. "Sao hôm nay về giờ ?"
"Em hỏi cô em gái quý hóa của em !" Hôm nay Phó đoàn trưởng Lưu thực sự tức điên , mặt mũi mất sạch sành sanh.
"Xảy chuyện gì?" Trần Phương sang hỏi cô em gái theo chồng.
Mắt Trần Tư đỏ hoe, tủi : "Chị, rõ ràng là đàn bà hiểu lầm em, rể cũng bênh ngoài mắng em chứ!"
"Cô câm miệng ngay cho !" Phó đoàn trưởng Lưu nhịn nữa, tát Trần Tư một cái.
Ông thực sự quá tức giận. Trước nay ông đối xử với cô em vợ , coi như con cháu trong nhà, nhưng hôm nay ông thể nhịn nữa.
"Kìa lão Lưu, chuyện gì từ từ , đ.á.n.h !" Trần Phương thấy em gái đ.á.n.h thì vui.
"Từ từ cái gì? Cô em gái quý hóa của em lẳng lơ, quyến rũ chồng , vợ bắt quả tang tại trận! Cái mặt già của sắp nó ném xuống cống !" Phó đoàn trưởng Lưu chống nạnh trong phòng.
"Có chuyện đó á? Có hiểu lầm ?" Trần Phương tin.
Trần Tư lóc: "Chị, em oan! Người đàn bà vu oan cho em! Sao em thể chuyện như thế !"
"Lão Lưu, thấy ! Tiểu Tư bảo nó oan kìa!" Trần Phương bênh em chằm chặp.
" tận mắt thấy nó sấn đàn ông khác, cô còn mặt mũi nào bảo oan?" Phó đoàn trưởng Lưu tức đến dựng cả lông mày.
"Rốt cuộc là chuyện gì?" Trần Phương lạnh giọng hỏi.
"Em ! Chỉ là cẩn thận thôi!" Trần Tư sống c.h.ế.t nhận.
Phó đoàn trưởng Lưu giơ tay lên, Trần Phương vội vàng can ngăn, sang chất vấn em gái: "Nói thật cho chị ! Nếu mày cút về quê ngay!"
Trần Tư là em gái út của vợ Phó đoàn trưởng Lưu, năm nay 26 tuổi. Tốt nghiệp cấp ba xong cô tuyển nhà máy công nhân, nhưng hai năm chê việc mệt nhọc nên nghỉ, ở nhà ăn bám mấy năm lấy cớ ôn thi đại học.
Thấy con gái lớn tuổi, bố sốt sắng tìm mối gả chồng nhưng cô kén cá chọn canh, cao tới thấp thông. Bố đành gọi điện cho con rể cả, nhờ tìm đối tượng trong quân đội cho cô .
Trần Tư chuyển đến ở nhà chị từ năm ngoái, nhưng rể giới thiệu ai cô cũng ưng, cứ lữa mãi đến tận bây giờ.
Ở nhà chị ăn sung mặc sướng, sướng hơn ở quê nhiều nên Trần Tư về. Giờ thấy chị gái cũng nổi giận, cô mới miễn cưỡng khai thật: "Em chỉ định đùa chút thôi, cần quá lên thế ?"
"Cô Cố Dã vợ con ? Vợ đến, cô lao , còn bảo quá?" Phó đoàn trưởng Lưu chọc tức, chỉ tay mặt Trần Tư c.h.ử.i mà nghẹn lời.
"Đoàn trưởng Cố?" Trần Phương thấy cái tên cũng sững . "Trần Tư, mày lao Đoàn trưởng Cố ? Sao mày lẳng lơ thế hả!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-588-trong-long-anh-chi-co-minh-em.html.]
"Chị, em... em thích Cố Dã mà! Sao là lẳng lơ?" Trần Tư bất mãn cãi .
" kết hôn ! Sao mày thể thích đàn ông vợ?" Trần Phương lúc cũng nổi gân xanh trán.
"Kết hôn thì thể ly hôn mà! Tại em thể thích!" Trần Tư chẳng thấy sai chỗ nào, còn lý sự cùn: "Cố Dã trai, hơn nữa rể chẳng bảo gia thế Cố Dã lắm ? Nếu em lấy Cố Dã thì chắc chắn sẽ cho tiền đồ của rể, cho cả nhà chúng ..."
"Bốp!" Phó đoàn trưởng Lưu nhịn nữa, tát thêm một cái thật mạnh khiến Trần Tư ngã lăn đất.
"Chỉ bằng cô á? Cũng soi gương xem ! Hôm nay cô thấy vợ Cố Dã như thế nào ? Cô lấy cái gì mà so với ?" Phó đoàn trưởng Lưu tức nổ phổi.
"Lão Lưu, chuyện gì thể t.ử tế ?" Trần Phương thấy em gái đ.á.n.h thì xót, vui : "Anh ai thì , hạ thấp nhà thế!"
"Cô cứ bênh nó ! Cái ngữ em gái cô , chẳng cái gì mà cứ tưởng ngon lắm! Thảo nào ngày nào cũng chạy đến đơn vị, bảo đến cứ nhất quyết đòi đến! Lấy cớ cô bảo mang cái cái cho , thực chất là quyến rũ đàn ông!" Phó đoàn trưởng Lưu càng càng tức. Ông kẹt ở vị trí phó đoàn trưởng bao năm nay, nếu thăng chức nữa thì chuyển ngành về quê.
Ai chẳng Trung đoàn Độc lập là nơi nhà họ Cố dùng để Cố Dã tích lũy kinh nghiệm thăng tiến. Ông vất vả lắm mới tranh thủ cơ hội về đây, nếu vì con ranh Trần Tư ngu ngốc mà đắc tội với Cố Dã, đắc tội với nhà họ Cố thì ông còn ăn gì nữa!
"Người ngợm chẳng mà tham vọng cao ngút trời. Giới thiệu cho đứa ưng, đứa chịu, mắt cao hơn đầu, giờ tăm tia Cố Dã. cô cái gì? Cô lấy cái gì so với Khương Duyệt nhà ! Cố Dã mà thèm để mắt đến cô á?"
"Ít nhất em còn là con gái tân, cô kết hôn sinh con , Cố Dã dựa mà chê em?" Trần Tư ôm mặt, phẫn nộ gào lên.
Cô thích trai, văn hóa thì gì sai? mấy mối rể giới thiệu là đồ nhà quê cục mịch, học hết cấp một, cô đương nhiên ưng !
Từ tháng theo chị gái chuyển đến huyện lỵ, đầu tiên đến đơn vị đưa đồ cho rể gặp Cố Dã, cô hớp hồn. Cô từng gặp đàn ông nào tuấn như thế, cao to, là đoàn trưởng nữa chứ, trái tim thiếu nữ lập tức rung rinh loạn nhịp.
điều Trần Tư vui là Cố Dã kết hôn. , kết hôn thì thể ly hôn mà. Vì thế cô hạ quyết tâm đến đơn vị thường xuyên, nào cũng tìm cớ chuyện với Cố Dã, quen với , nấu đồ ngon cho ăn. Cô tin lâu ngày sinh tình Cố Dã động lòng.
Trần Tư tính toán , nhưng ngờ vợ Cố Dã đến. Lúc đó cô cố ý như , những lời như chính là để vợ Cố Dã hiểu lầm. Hiểu lầm thì chắc chắn sẽ cãi , lúc đó cô sẽ "thừa nước đục thả câu"...
"Trần Phương cô xem nó cái gì kìa! Em gái cô tư tưởng bại hoại, hành vi lẳng lơ! cho phép loại ở trong nhà nữa! Mai tống cổ nó về quê ngay!" Phó đoàn trưởng Lưu nổi trận lôi đình.
"Còn mau xin rể mày!" Trần Phương cũng chối tai, em gái những lời thật đáng ghê tởm.
Trần Tư thấy rể đuổi mới sợ, lóc van xin: "Anh rể em sai , em về quê !"
"Chuyện thương lượng! Đi thu dọn đồ đạc, mai bắt buộc !" Phó đoàn trưởng Lưu tức giận bỏ .
Trần Tư sợ hãi cầu cứu chị gái: "Chị, chị xin rể giúp em với, đừng đuổi em !"
Trần Phương cau mày: "Anh rể mày đang nóng, để mai tính !"
Cùng lúc đó, Khương Duyệt theo Cố Dã về ký túc xá trong đơn vị. Đã qua giờ cơm, Cố Dã đặc biệt nhờ nhà bếp thêm mấy món Khương Duyệt thích mang đến tận nơi.
"Ăn cơm !" Cố Dã xới cơm, đưa đũa cho cô.
Khương Duyệt thực sự đói, nhận lấy đôi đũa, im lặng và cơm.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cố Dã góc nghiêng của cô, gì đó mở lời thế nào, chỉ đành thở dài: "Vợ chồng lấy hơn hai năm , là thế nào em còn ? Trong lòng chỉ em, phụ nữ khác chẳng thèm để mắt, cũng chẳng thèm ! Thế mà em tin !"