Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 556: Bộ đội dã chiến
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:04:32
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn nữa Khương Duyệt ở nội trú cũng lý do chính đáng: nhà ba đứa trẻ sơ sinh đang tuổi ăn tuổi bú, tình huống quả thực thích hợp để ở trường.
Về đến nhà, Cố Hoài Cảnh và Dung Âm đều ở đó. Dung Âm vốn định ở tứ hợp viện vài ngày thôi, nhưng ngày nào cũng thấy mấy đứa cháu nội đáng yêu, bà chẳng nữa. Cố Hoài Cảnh dạo cũng ở bên luôn.
Thấy Khương Duyệt về mà mày chau mặt ủ, Dung Âm vội hỏi chuyện gì.
Khương Duyệt kể tình hình, Dung Âm cũng thấy : "Cả tháng trời buổi tối về, bọn trẻ ban đêm sẽ quấy đấy! Với con mới sinh xong hai tháng, giờ tham gia quân huấn thì sức khỏe chịu nổi ?"
Cố Hoài Cảnh : "Quân huấn sinh viên cường độ lớn lắm , chủ yếu là tập đội hình đội ngũ thôi, tham gia là nhất, rèn luyện sức khỏe!"
Thấy Dung Âm lườm , ông vội thêm: " con cũng lý, cháu còn bé quá, nhất vẫn cần thời gian để cơ thể hồi phục. Con đừng lo, chuyện cứ để bố, bố sẽ chuyện với Hiệu trưởng Trịnh!"
"Không cần bố! Con tham gia mà!" Sức khỏe Khương Duyệt hồi phục , tham gia quân huấn chắc thành vấn đề.
Huống chi quân huấn là hoạt động tập thể trường, lý do đặc biệt thì thể vắng mặt vô cớ.
Điều Khương Duyệt lo lắng là lịch sinh hoạt trong thời gian quân huấn sẽ đổi. Không giống như bây giờ học xong thể tranh thủ giờ giải lao về nhà cho con b.ú học tiếp, trưa tối cũng nghỉ ngơi đầy đủ.
Nếu tham gia quân huấn, trong giờ tập chắc chắn cô thể chạy về, căng sữa cũng đợi tập xong mới về. buổi tối thời gian dài như , cô căng sữa sẽ khó chịu, các con cả đêm thấy cũng sẽ chịu nổi.
Khương Duyệt vì chút chuyện nhỏ mà phiền bố chồng nhờ vả, trở thành trường hợp đặc biệt.
"Con đề đạt với phụ đạo viên , chỉ cần buổi tối bắt buộc ở ký túc xá, còn ban ngày thì vấn đề gì lớn!"
Cố Hoài Cảnh bảo: "Trường hợp của con đặc biệt, thể thương lượng với nhà trường. Nếu thương lượng thành thì bố sẽ nghĩ cách!"
Trước mắt cũng chỉ thể như .
Cuộc sống ở tứ hợp viện bình yên. Khi học, Khương Duyệt ở nhà chơi với ba đứa nhỏ hoặc vẽ bản thiết kế.
Cô bàn với Dung Âm, định tìm xưởng sản xuất quần áo do cô tự thiết kế, đó tung thị trường, bán tại cửa hàng của , một phần còn thể bán ngoài.
Dung Âm ủng hộ sự nghiệp của con dâu. Khi Khương Duyệt tiết, bà sẽ đưa cô đến thương hội hoặc xuống xưởng để cô quen với cách vận hành.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tuy Khương Duyệt vẽ thiết kế nhưng cô đào tạo bài bản, chỉ là kiếp blogger, chủ đề liên quan nên tìm hiểu qua. Về mảng hợp tác với xưởng sản xuất cô càng kinh nghiệm, nếu đây xưởng trưởng Chu ở huyện Tình Sơn dám qua mặt cô như .
Tối chủ nhật, Khương Duyệt đến lớp. Nhóm Thẩm Tuệ Tuệ, Vu Nhiên thấy cô liền vẫy tay: "Khương Duyệt, đây !"
Khương Duyệt , xuống cạnh Vu Nhiên.
Tuy cô ở ký túc xá nhưng ngày nào cũng học cùng , mang danh nghĩa bạn cùng phòng nên quan hệ giữa cô và phòng 207 .
Tất nhiên là trừ Tần Hiểu Vũ .
Vì vụ Khương Duyệt chịu đổi giường, Tần Hiểu Vũ hận cô thấu xương, cứ thấy mặt là trợn mắt lườm nguýt.
Khương Duyệt cũng lười để ý, coi cô như khí.
"Tớ đợt quân huấn sẽ cực kỳ nghiêm, chỉ tập đội ngũ mà còn b.ắ.n đạn thật nữa đấy!" Thẩm Tuệ Tuệ oang oang cái miệng, hóng hớt tin tức ở .
"Cái gì? Bắn đạn thật á? Nhỡ b.ắ.n c.h.ế.t thì ?" Vương T.ử Nghiên lo lắng, cứ nghĩ đến việc cầm s.ú.n.g là hoảng hốt.
"Có huấn luyện viên giám sát mà, gì chuyện để tự cầm s.ú.n.g b.ắ.n lung tung! Kể cả b.ắ.n đạn thật thì chắc chắn huấn luyện viên cũng sẽ giữ s.ú.n.g cho !" Vu Nhiên trấn an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-556-bo-doi-da-chien.html.]
"Khương Duyệt, bạn chẳng ở trong quân đội ? Cậu tin tức gì ?" Lúc , Tần Hiểu Vũ đột nhiên hỏi Khương Duyệt, nhưng giọng điệu đầy vẻ trịch thượng, ánh mắt cô cũng đầy vẻ coi thường.
"Không! Dạo tớ gặp !" Khương Duyệt liếc Tần Hiểu Vũ một cái.
Mấy nay Cố Hoài Cảnh tuy đến tứ hợp viện nhưng chỉ cùng tài xế, mang theo cảnh vệ viên Tiểu Đường.
chuyện Khương Duyệt đương nhiên sẽ giải thích với Tần Hiểu Vũ.
Thế nhưng Tần Hiểu Vũ Khương Duyệt nhếch mép khẩy: "Là gặp, là bạn cấp bậc thấp quá nên chẳng cái gì?"
Người khác rõ chứ cô Tần Hiểu Vũ rõ lắm, đàn ông đưa Khương Duyệt đến trường hôm đó chỉ là một tên lính quèn, chỉ lệnh, mấy chuyện quyết sách !
"Thế Tần Hiểu Vũ tin nội bộ gì ? Cậu cũng quen trong quân đội ?" Khương Duyệt châm chọc cũng giận, tâm lý cô trưởng thành , mà chấp nhặt mấy lời khích bác trẻ con .
Tần Hiểu Vũ thấy xung quanh đều , đắc ý ưỡn ngực.
Thẩm Tuệ Tuệ sốt ruột giục: "Tần Hiểu Vũ, mau !"
Tần Hiểu Vũ đang định mở miệng khoe khoang thì phụ đạo viên bước .
"Trật tự!" Hứa Thành Phong giơ tay hiệu. Cả lớp im phăng phắc. Tần Hiểu Vũ cụt hứng, đành ngậm miệng chờ thầy .
"Về đợt quân huấn , yêu cầu sẽ nghiêm ngặt hơn năm. Huấn luyện viên đều đến từ các đơn vị dã chiến tuyến đầu, cho nên hy vọng các em thể xốc tinh thần, nghiêm túc tập luyện, quán triệt khẩu hiệu của trường : Phấn đấu vươn lên, bao giờ bỏ cuộc! Chúng để các huấn luyện viên dã chiến chúng bằng con mắt khác!"
"Thầy ơi, quân huấn những nội dung gì ạ?" Vu Nhiên giơ tay hỏi.
"Đây là điều sắp . Lần ngoài các nội dung thông thường như tập đội hình đội ngũ, ngắm bắn, tháo lắp súng, kỹ thuật chiến đấu, b.ắ.n đạn thật, còn các buổi giảng giải về lý luận quân sự và các trận đ.á.n.h điển hình trong và ngoài nước."
"Oa!" Thẩm Tuệ Tuệ há hốc mồm kinh ngạc.
Vương Xuân Lan hào hứng hỏi: "Vậy giảng giải lý luận và các trận đ.á.n.h cũng là huấn luyện viên từ đơn vị dã chiến tuyến đầu ạ?"
"Đương nhiên !" Hứa Thành Phong thấy sinh viên trong lớp hào hứng như cũng hài lòng.
Khương Duyệt huấn luyện viên đến từ đơn vị dã chiến tuyến đầu, trong lòng khẽ động, thầm nghĩ đơn vị của Cố Dã .
ngay đó cô gạt phắt ý nghĩ . Cố Dã hiện đang ở trung đoàn dã chiến độc lập mới thành lập, bận đến nỗi gọi cuộc điện thoại nào, gì thời gian rảnh rỗi huấn luyện cho đám sinh viên .
Hứa Thành Phong động viên thêm vài câu bảo cán bộ lớp nhận quân phục.
"Thầy ơi, chuyện của em thầy với khoa ạ?" Khương Duyệt đuổi theo Hứa Thành Phong ngoài.
Hứa Thành Phong thấy Khương Duyệt, đẩy gọng kính : " đang định tìm em đây. Ý kiến của khoa là tháng nhất em nên ở ký túc xá. Tuy nhiên xét thấy cảnh đặc biệt, thể cho phép em tranh thủ giờ nghỉ các bữa sáng, trưa, tối về nhà. Buổi tối khi kiểm tra nội vụ xong em cũng thể về nhà, nhưng ký túc xá ngủ, về muộn chút cũng , miễn là ảnh hưởng đến buổi tập sáng hôm !"
Khương Duyệt do dự.
Hứa Thành Phong tưởng cô hài lòng, bèn khuyên giải: "Đây là khoa thông cảm cho em con nhỏ đấy, là sự nhượng bộ lớn nhất ! Khương Duyệt , em hiểu, quân huấn là hoạt động tập thể, nhà trường chấm điểm thi đua. Nếu em về nhà ngủ, sáng thổi kèn báo thức mà em mặt, tập trung đúng giờ sẽ ảnh hưởng đến thành tích chung của cả lớp!"
"Em hiểu ạ, em chấp nhận sự sắp xếp !" Khương Duyệt điều dừng .
Thực cô chỉ đang tính toán thời gian. Ăn cơm ở trường xong về nhà, thời gian cộng thêm cho con bú...
Chắc là kịp!