Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 553: Phân phòng ký túc xá

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:04:30
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Em và đồng chí quân nhân là bạn bè kiểu gì thế?" Trên đường dẫn Khương Duyệt đăng ký, nam sinh bóng gió dò hỏi quan hệ giữa cô và Tiểu Đường.

 

"Chỉ là bạn bè thôi ạ!" Khương Duyệt nhiều. Hỏi địa điểm đăng ký xong, cô nhanh thoăn thoắt, cắt đuôi cái tên Quách Khoa Vận quá phiền, suốt dọc đường cứ hỏi thăm đời tư của cô.

 

Từng học đại học, Khương Duyệt thừa hiểu mục đích của mấy câu hỏi đó, chẳng qua là hứng thú với cô mà thôi.

 

"Em tự , cảm ơn đàn ! Anh cứ việc của ạ, phiền nữa!" Khương Duyệt khách sáo từ chối nữa gọi Tiểu Đường, nhanh chóng mất.

 

"Này, em gái Khương, bận ! Không phiền chút nào! Để cùng em!" Quách Khoa Vận gọi với theo nhưng bóng dáng Khương Duyệt khuất dòng .

 

"Lão Quách, em khóa cho leo cây thế ?" Bạn học phía tới trêu chọc.

 

Quách Khoa Vận hề hề, để bụng, điểm đón tiếp.

 

Thời học đại học mất học phí, nhà nước bao cấp bộ, hàng tháng còn phát phiếu gạo.

 

Khương Duyệt nộp đủ hồ sơ, đóng 5 đồng tiền sách vở, 3 đồng tiền tạp phí, chính thức trở thành sinh viên Đại học Bắc Kinh.

 

Nhận sách và một đồ dùng xong, cô về phía ký túc xá nữ. Cô phân phòng 207.

 

Vừa cửa, Khương Duyệt thấy đến. Đó là một cô gái mặc áo sơ mi kẻ caro, tết hai b.í.m tóc dài, da ngăm đen, mắt to, mặt vài nốt tàn nhang, ngũ quan thanh tú.

 

"Chào , tớ là Vu Nhiên, khoa Tiếng Anh, đến từ tỉnh Đông." Cô gái thấy Khương Duyệt xinh liền tươi chào hỏi.

 

Trông vẻ là hướng ngoại.

 

"Chào , tớ là Khương Duyệt, cũng khoa Tiếng Anh! Người tỉnh Giang." Khương Duyệt đáp .

 

Đây là phòng 6 , cửa bên trái 2 giường, bên 4 giường, đều là giường tầng. Vu Nhiên giường bên trái. Khương Duyệt tên dán giường, thấy tên ở giường bên sát cửa sổ, liền bảo Tiểu Đường đặt chăn chiếu lên giát giường.

 

"Tiểu Đường, để tự !" Dù cũng là chỗ ngủ, khá riêng tư, Khương Duyệt để Tiểu Đường trải giường giúp, bảo ngoài đợi.

 

Cô cầm chậu lấy nước, lau qua thành giường nhanh nhẹn trải chiếu, chẳng mấy chốc xong.

 

Lúc Khương Duyệt đổ nước , trong phòng thêm mấy . Một trông tuổi, 27-28, ăn mặc giản dị, áo còn miếng vá.

 

Vu Nhiên đang chuyện với cô gái , vẻ quen . Thấy Khương Duyệt , Vu Nhiên giới thiệu: cô tên Trương Xuân Hà, đến từ tỉnh Nam.

 

"Chào chị!" Khương Duyệt thiện.

 

"Chào em!" Trương Xuân Hà mỉm e ngại.

 

Một cô gái khác hai mươi tuổi, mặc váy hoa vải tổng hợp, bố đưa , xách theo hai cái vali to đùng. Cô gái phồng má trông vẻ vui, bố đang dỗ dành.

 

"Chào !" Vu Nhiên tiến lên chào hỏi nhưng cô gái và bố chỉ liếc xéo một cái, thái độ lạnh nhạt.

 

Nụ môi Vu Nhiên cứng , sang lè lưỡi với Khương Duyệt về giường .

 

Khương Duyệt thấy Vu Nhiên "tạt nước lạnh" nên cũng bỏ ý định chào hỏi bạn cùng phòng .

 

Ký túc xá tập hợp từ khắp nơi, tính cách cảnh nào cũng , cô cũng mong với tất cả .

 

Khương Duyệt thấy cô gái đang phát cáu, vẻ hài lòng vì phân giường tầng .

 

"Này bạn học, Tiểu Vũ nhà sợ độ cao, ngủ tầng , cô lên tầng , nhường tầng cho chúng !"

 

Khương Duyệt trải xong giường, ở mép giường xem sách giáo khoa mới nhận thì thấy giọng một phụ nữ trịch thượng vang lên. Cô ngẩng đầu , thấy cô gái đang chuyện với Vu Nhiên.

 

Rõ ràng là nhờ vả nhưng giọng điệu đầy vẻ ban ơn, như thể Vu Nhiên nhường giường là vinh hạnh lắm .

 

"Xin bác, cháu cũng sợ độ cao, ngủ tầng ạ!" Vu Nhiên từ chối thẳng thừng, cho bà cơ hội "bắt cóc đạo đức", trực tiếp xuống lưng ngoài.

 

Người phụ nữ tức nghiến răng, sang Khương Duyệt: "Này bạn học!"

 

Khương Duyệt ngẩng đầu. Vừa để ý, giờ mới thấy cô gái khuôn mặt quá đỗi xinh , đôi mắt to hút hồn, làn da trắng như sứ.

 

Người phụ nữ cau mày, hắng giọng một cái : "Bạn học, Tiểu Vũ nhà ngủ tầng , đổi cho con bé nhé!"

 

"Xin , đổi!" Thực Khương Duyệt cũng chẳng ở ký túc xá mấy, tầng với cô quan trọng. Nếu bà thái độ một chút thì cô đổi cũng chẳng , đằng nhờ vả mà cứ như lệnh bố thí, ngứa cả tai!

 

"Cô em chẳng chút lòng thương nào thế? Sau ở cùng bốn năm, tình bạn học thế thì sống !" Người phụ nữ lên giọng dạy đời Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt chẳng thèm để ý đến đàn bà hợm hĩnh , cúi đầu sách tiếp.

 

Bị bơ , phụ nữ tức tối hừ mạnh một tiếng, sang tìm Trương Xuân Hà.

 

Trương Xuân Hà tuy hiền lành nhút nhát nhưng hề dễ bắt nạt, mở miệng từ chối ngay: "Không ạ!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Bị từ chối ba liên tiếp, bà tức đến xì khói: " là đồ nhà quê, chẳng tí tố chất nào!"

 

"Bác ơi, bác tố chất thì chẳng đây mát thế !" Vu Nhiên khẩy.

 

"Hừ!" Bà lườm Vu Nhiên cháy mắt ngoài. Lúc bà chuyện, chồng và con gái đều ngoài .

 

Cả nhà họ bàn bạc gì bên ngoài, lúc mặt mày sưng sỉa, vứt đồ đạc xuống bỏ luôn.

 

Ba trong phòng cũng chẳng ai thèm để ý đến Tần Hiểu Vũ (cô gái váy hoa).

 

Khương Duyệt thu dọn xong xuôi, cầm sách về. Tiểu Đường vẫn đợi bên ngoài, thấy cô liền chào hỏi vài câu Khương Duyệt bảo về .

 

chợ mua thức ăn tươi, về tứ hợp viện chơi với ba đứa nhỏ một lúc. Dì Lưu nấu cơm trưa xong. Ăn xong nghỉ ngơi, ngủ trưa dậy, Khương Duyệt mở sách xem bài vở.

 

Sách giáo khoa năm nhất với cô mà chẳng chút khó khăn nào.

 

Tứ hợp viện rộng rãi, nhiều phòng. Khương Duyệt để dành phòng cho Dung Âm và Cố Hoài Cảnh, tiện cho ông bà sang thăm cháu.

 

Mấy đàn ông trong nhà đều vắng, Dung Âm mấy hôm nay định về nhà bên .

 

Thời gian nhập học kéo dài hai ngày. Lúc đăng ký thông báo chiều hôm khoa sẽ tổ chức họp, tất cả sinh viên tham gia.

 

Thế là chiều hôm , Khương Duyệt cho con b.ú xong liền đến trường.

 

Tuy cô nhiều sữa nhưng nuôi ba đứa vẫn vất vả, hiện tại miễn cưỡng đủ cho hai đứa bú, đứa còn ăn sữa ngoài. Cô luân phiên đổi ca, cả chị hai b.ú , em út ăn sữa bình; chị hai em út b.ú , cả ăn sữa bình.

 

Như mới đảm bảo cả ba đứa đều hưởng sữa .

 

chắc vài tháng nữa con lớn hơn, sữa cô chỉ đủ cho một đứa b.ú thôi.

 

Khương Duyệt ghé qua ký túc xá . Vừa cửa, thấy Vu Nhiên , Trương Xuân Hà đang chuyện với một nữ sinh lạ mặt. Thấy Khương Duyệt, vẻ mặt Trương Xuân Hà trở nên chút phức tạp.

 

hương 554: Ỷ thế h.i.ế.p

 

Khương Duyệt nhận thấy ánh mắt đồng cảm của Trương Xuân Hà dành cho , nhưng cô nghĩ nhiều, gật đầu chào hai về phía giường của .

 

Phòng ký túc xá sáu , năm chiếc giường dọn dẹp gọn gàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-553-phan-phong-ky-tuc-xa.html.]

Cô gái đang chuyện với Trương Xuân Hà tên là Vương T.ử Nghiên, giường của Trương Xuân Hà. Khương Duyệt quanh, thấy giường của Vu Nhiên hiện vẫn trống.

 

Khi Khương Duyệt bước đến giường , mày cô bỗng nhíu . Tấm ga trải giường cô mang từ nhà là vải kẻ ô thô màu xanh lam, nhưng lúc giường trải một tấm ga màu hồng phấn in hoa nhí, gối cũng chẳng của cô.

 

Khương Duyệt quanh, trong lòng dấy lên nghi ngờ, ngước lên giường tầng . Quả nhiên, chăn gối của cô vứt lộn xộn ở đó, màn thì vo thành một cục rối tung.

 

Sắc mặt Khương Duyệt lập tức sa sầm.

 

"Khương Duyệt, chiều qua lúc ở đây, bố Tần Hiểu Vũ chuyển đồ của lên giường ." Trương Xuân Hà thì thầm.

 

Khương Duyệt nheo mắt, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo: "Hừ! Khinh quá đáng!"

 

Không ngờ ngày đầu tiên đến trường đại học gặp loại quái đản thế !

 

Khương Duyệt đời nào chịu để yên cho loại . Cô lập tức cúi xuống, cuốn hết chăn gối của Tần Hiểu Vũ giường , thẳng tay ném ngoài hành lang. Màn cũng cô giật xuống, vo ném theo.

 

Sau đó, cô lấy chăn gối của từ giường xuống. Phải là nhà Tần Hiểu Vũ quá quắt thật, thấy cô ở đây liền chiếm giường, thế nếu họ để đồ của cô gọn gàng một chút thì cô cũng tức giận đến thế.

 

Chiếm chỗ khác, còn vứt đồ dùng cá nhân của như rác rưởi lên giường , tố chất gia đình quả thực quá kém!

 

"Khương Duyệt, thế liệu đắc tội với Tần Hiểu Vũ ? Tớ bố cô là chủ nhiệm, ở tòa án đấy." Trương Xuân Hà thấy Khương Duyệt "bá đạo" như , ngạc nhiên lo lắng.

 

"Bố là ông trời con cũng chẳng sợ!" Khương Duyệt ném xong đồ của Tần Hiểu Vũ, phủi tay bắt đầu sắp xếp giường .

 

Lúc , từ hành lang vang lên tiếng hét chói tai: "Ai ném đồ của ?"

 

Tiếp đó, Tần Hiểu Vũ cùng hùng hổ xông , chỉ trích: "Đứa nào trong các ném đồ của ? lệnh cho các lập tức nhặt về đây cho !"

 

Chẳng ai thèm để ý đến hai con họ.

 

Tần Hiểu Vũ liếc mắt thấy Khương Duyệt đang ở giường , lập tức hiểu : "Là mày, mày ném đồ của tao ? Khương Duyệt, mày vô văn hóa thôi chứ!"

 

Khương Duyệt đang sách, lạnh lùng ngước mắt lên: "Cái gì mà ném đồ của cô, Tần Hiểu Vũ, cô đừng ngậm m.á.u phun !"

 

"Không mày ném thì tại chăn gối của mày giường tao?" Tần Hiểu Vũ tức đỏ cả mặt.

 

"Giường của cô? Đây rõ ràng là giường nhà trường phân cho ! Hôm qua dọn dẹp xong xuôi, cô nhân lúc vắng mặt chiếm giường , giờ thành giường của cô ?" Khương Duyệt lạnh giọng phản bác.

 

Mẹ Tần nghiêm khắc trừng mắt Khương Duyệt: "Cô sinh viên tố chất kém thế nhỉ, đây là giường của Tiểu Vũ nhà chúng , cô chiếm chỗ khác mà hổ ?"

 

"Bác gái, mắt bác vấn đề não bác vấn đề thế? À! , các thấy ở nơi khác đến nên ỷ thế h.i.ế.p chứ gì!" Khương Duyệt ghét nhất loại cậy chút địa vị là càn, cô nhớ đến hai chị em Hàn Dao, Hàn Lộ.

 

Hai chị em đó đày nông trường cải tạo lao động ở vùng Tây Bắc, nơi khổ hàn đó, cả đời e là về .

 

Mẹ Tần tuy đúng là đang ỷ thế h.i.ế.p , nhưng chuyện ảnh hưởng , bà lập tức quát: "Cô bậy bạ cái gì đấy!"

 

" bậy bác bậy? Cái giường rõ ràng là của ! Hôm qua các còn đổi với , mấy trong ký túc xá đều thể chứng!" Khương Duyệt lạnh lùng . "Sao qua một đêm, bác và con gái bác mắc chứng mất trí nhớ ?"

 

Thấy cuộc cãi vã thu hút phòng bên sang xem, Tần lớn chuyện, đành nhặt chăn gối của Tần Hiểu Vũ , đó lạnh mặt thương lượng với Khương Duyệt: "Cô em thể thông cảm cho bạn bè một chút ? Tiểu Vũ nhà thực sự tiện leo trèo giường . Thế , cô nhường giường cho Tiểu Vũ, cho cô 5 đồng!"

 

Khương Duyệt khóe miệng giật giật. Cô thật ngờ ngày dùng tiền đập mặt!

 

Thấy Khương Duyệt im lặng, Tần tưởng cô chê ít, bèn xòe mười ngón tay : "10 đồng, đổi giường với cô! Cô nghĩ cho kỹ , 10 đồng đối với từ tỉnh lẻ như các cô thể mua khối thứ đấy!"

 

"Hả! Thế thì cảm ơn bác nhiều nha!" Khương Duyệt khẩy, sự ngỡ ngàng của con Tần Hiểu Vũ, cô lạnh lùng phun hai chữ: "Không đổi!"

 

"Mày..." Cả Tần và Tần Hiểu Vũ đều tức điên.

 

"Mẹ!" Tần Hiểu Vũ chịu ngủ giường , kéo tay Tần nũng: "Mẹ nghĩ cách , con ngủ giường !"

 

Mẹ Tần cũng đau đầu. Không họ tìm gặp phụ đạo viên, nhưng phụ đạo viên chỉ bảo họ tự thương lượng với bạn cùng phòng.

 

"Cô bao nhiêu tiền mới chịu đổi, giá !" Mẹ Tần lạnh lùng Khương Duyệt.

 

"Bao nhiêu tiền cũng đổi!" Khương Duyệt lười phản ứng với cặp con .

 

"Nhường đường một chút! Làm phiền nhường đường chút ạ!"

 

lúc , một nữ sinh đeo bao lớn bao nhỏ đẩy đám đang xem náo nhiệt ở cửa bước phòng 207.

 

"Chào , tớ là Thẩm Tuệ Tuệ, Huy Châu."

 

Cô gái khuôn mặt bầu bĩnh, mắt to, dáng nhỏ nhắn, lên hai lúm đồng tiền duyên.

 

"Chỉ còn một giường thôi !" Cô gái đảo mắt quanh, thấy chỉ còn giường phía cửa sổ là trống, bèn khập khiễng tới đó.

 

"Chân thế?" Vương T.ử Nghiên hỏi.

 

"Lúc xuống xe chạy nhanh quá nên trẹo." Thẩm Tuệ Tuệ kéo ống quần lên, mắt cá chân sưng vù.

 

Thẩm Tuệ Tuệ ném túi đồ lên giường , nhưng cô bé thấp bé, một chân đau sức, ném mấy đều lên.

 

Từ lúc Thẩm Tuệ Tuệ , đều cô bé. Mẹ con Tần Hiểu Vũ cau mày, rõ ràng chướng mắt cô bé ăn mặc quê mùa .

 

"Để tớ giúp !" Khương Duyệt dậy tới. Cô cao 1m66, cao hơn Thẩm Tuệ Tuệ cả cái đầu, nhấc một cái là đặt túi hành lý lên giường .

 

"Cảm ơn !" Thẩm Tuệ Tuệ vui vẻ cảm ơn. Vừa cô bé để ý đến cô gái xinh , ngờ mà tâm địa cũng .

 

Thẩm Tuệ Tuệ định trèo lên giường , nhưng chân đau sức, leo trèo trông vất vả, mặt nhăn nhó vì đau.

 

"Các em ai thể đổi giường cho bạn Thẩm Tuệ Tuệ , chân bạn thương, leo trèo bất tiện!" Phụ đạo viên khoa Tiếng Anh bước .

 

"Hừ, tố chất ở phòng kém lắm, thấy chẳng ai chịu nhường giường !" Mẹ Tần hừ lạnh một tiếng.

 

"Thầy ơi, cần ạ, em !" Thẩm Tuệ Tuệ vội xua tay.

 

Ở ký túc xá bốn năm, ai cũng giường , Thẩm Tuệ Tuệ khó bạn cùng phòng.

 

"Tớ đổi với !" Khương Duyệt dậy, bắt đầu thu dọn đồ đạc giường .

 

"A, thế ngại lắm!" Thẩm Tuệ Tuệ cảm thấy áy náy.

 

"Không , chân bất tiện, leo trèo nguy hiểm lắm!" Khương Duyệt nhanh nhẹn cuốn chăn gối của , ném sang giường đối diện, tháo màn xuống.

 

Lúc , con Tần Hiểu Vũ mới phản ứng , cả hai đều tức giận quát: "Khương Duyệt, nãy mày nhất quyết đổi với tao, giờ chịu đổi với nó?"

 

Khương Duyệt liếc xéo hai : " thích thế!"

 

Mẹ con Tần Hiểu Vũ tức đến suýt ngất.

 

Trương Xuân Hà và Vương T.ử Nghiên ở bên cạnh mím môi . Phụ đạo viên là một đàn ông trẻ đến 30 tuổi, thấy thế liền Khương Duyệt thêm vài .

 

Khúc nhạc đệm đổi giường cứ thế qua . Dù Tần Hiểu Vũ đến cũng đành ngủ giường .

 

Sau khi Khương Duyệt là sinh viên ngoại trú, chẳng mấy khi ngủ ký túc xá, cô càng thêm tức tối.

 

 

Loading...