Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 548: Quà gặp mặt

Cập nhật lúc: 2025-12-10 09:41:28
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lần thật . Khương Duyệt ở cổng sân nhỏ, ngoái cuối. Biết bao kỷ niệm ùa về mắt, sống mũi cô cay cay.

 

"Đi thôi em!" Cố Dã chất hết hành lý lên xe, thấy mắt vợ đỏ hoe, nắm lấy tay cô. Lòng bàn tay rộng lớn, ánh mắt dịu dàng.

 

Anh vợ nhỏ nỡ, bản cũng nào nỡ, nhưng cuộc đời là thế, ngừng tiến về phía , mà tiến bước thì chia ly.

 

Khương Duyệt ngước Cố Dã, ánh mắt hai chạm . Người thương đang ở bên cạnh, lòng cô cũng dần bình yên trở .

 

Ngồi xe, Khương Duyệt ba đứa trẻ ở ghế . Ba thiên thần nhỏ lớn lên từng ngày, giờ với .

 

Vừa thấy ba cục cưng toét cái miệng nhỏ răng với , nỗi buồn ly biệt trong lòng Khương Duyệt tan biến hết.

 

Lần Khương Duyệt và Cố Dã chuyển cả nhà về Bắc Kinh. Tuy phần lớn hành lý gửi , nhưng đồ đạc mang theo vẫn ít. Chỉ riêng bỉm tã, sữa bột của ba đứa nhỏ chật cứng một vali to.

 

Để tiện cho chuyến , Khương Duyệt nhờ em Tưởng Binh ở thôn Hồ Tưởng giúp mấy cái nôi mây, bên gắn khung bánh xe, thế là thành chiếc xe đẩy trẻ em phiên bản giản lược.

 

Xe đẩy đặt hai đứa, chị Tôn đẩy xe, Khương Duyệt bế một đứa tay, như đỡ vất vả hơn nhiều so với việc bế cả ba.

 

Mấy hôm Khương Duyệt thanh toán lương cho chị Tôn. Chị việc, nhờ chị giúp mà vợ chồng cô mới đỡ vất vả.

 

Lúc thỏa thuận, chị Tôn một trông ba đứa trẻ cực nên Khương Duyệt trả lương gấp ba. Lúc trả lương cô còn lì xì thêm một phong bì cảm ơn.

 

Điều Khương Duyệt ngờ là nhận lương xong, chị Tôn ấp úng hỏi liệu thể cho chị theo về Bắc Kinh tiếp tục chăm sóc ba đứa nhỏ .

 

Khương Duyệt cảnh gia đình chị Tôn, nhưng chuyện giao con cho khác chăm sóc thì vẫn tìm hiểu kỹ càng.

 

Thực chị Tôn cũng là đáng thương. Chị sinh ba đứa con nhưng là gái nên nhà chồng hắt hủi mặt. Mấy năm thấy bụng chị động tĩnh gì nữa, chồng chị ly hôn, lấy vợ mới, chẳng bao lâu đẻ con trai.

 

Ly hôn xong chị Tôn sống một , kiếm sống bằng nghề trông trẻ. Thời ly hôn là chuyện chẳng vẻ vang gì, chị Tôn dám về nhà đẻ, ba đứa con gái cũng theo , nên chị cũng thôi.

 

Chị Tôn thấy Khương Duyệt , bản chị cũng thật lòng yêu quý ba đứa trẻ sinh ba nên theo.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Sau khi hiểu rõ mong của chị Tôn, Khương Duyệt bàn với Cố Dã và đồng ý đưa chị cùng về Bắc Kinh.

 

Lên máy bay, ba đứa nhỏ quấy, mở to đôi mắt đen láy tìm .

 

Hành khách máy bay thấy ba đứa trẻ sinh ba trắng trẻo đáng yêu như , qua ai cũng kìm mà ngoái thêm vài .

 

Hai giờ chiều, máy bay hạ cánh xuống sân bay Bắc Kinh.

 

"Ôi chao, đến ! Cục cưng của bà!"

 

Khương Duyệt và Cố Dã cửa thấy Dung Âm và Cố Hoài Cảnh đợi sẵn. Nhìn thấy con cháu, mắt hai ông bà sáng rực lên, thì đứa bé Khương Duyệt đang bế, thì ngó hai đứa trong xe đẩy.

 

"Trời ơi, lớn thế , nhận nữa!" Giọng Dung Âm run lên vì xúc động. Đứa cháu nội bà mong nhớ ngày đêm đang ở ngay mắt, bà cẩn thận đưa tay đón lấy từ tay Khương Duyệt.

 

"Mắt giống , mũi với miệng giống bố!" Dung Âm đứa bé trong lòng, thằng bé bỗng nhoẻn miệng với bà bà sướng rơn: "Nó với ! Đứa nào đây con?"

 

"Đây là út ạ!" Khương Duyệt đáp.

 

bảo thằng ba "lắm chiêu" lắm mà, để b.ú nhiều hơn một tí, ngày nào nó cũng gào to nhất nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-548-qua-gap-mat.html.]

 

Vừa thằng ba đang ngủ trong xe đẩy, Khương Duyệt bế thằng cả. Vừa xuống máy bay, thằng út tỉnh dậy, khua tay múa chân đòi bế, thế là cô đành đặt cả xuống bế út lên.

 

Thế nên đầu tiên Dung Âm bế là thằng ba. Lại thêm cái điệu "nịnh đầm" , xem bà nội Dung Âm chắc chắn sẽ cưng chiều thằng út nhất nhà cho xem.

 

Cố Hoài Cảnh thằng cháu nội trong tay vợ, chạm nhẹ bàn tay phấn nộn của bé, khép miệng.

 

Hai ông bà sang nựng nịu hai đứa trong xe đẩy một lúc mới bảo Khương Duyệt: "Đi thôi, về nhà nào, ông bà nội ngoại đang mong các con lắm đấy!"

 

Xe ô tô chạy đại viện quân khu. Khương Duyệt xuống xe thấy cửa tòa nhà nhỏ của nhà họ Cố một đám đang ngóng.

 

"Đến , đến !"

 

Thấy xe dừng , hai ông lão tóc bạc trắng chen lên , mặt mày hồng hào tinh : "Mau mau, để ông xem chắt trai của ông nào!"

 

Dung Âm bế thằng ba suốt dọc đường, xuống xe vây kín.

 

"Trông khôi ngô phết!" Ông ngoại Dung đưa tay chạm cái mũi nhỏ của thằng ba. Thằng bé đảo mắt ông cụ, toét miệng .

 

Lần thì ông ngoại Dung sướng điên , hoa chân múa tay ha hả: "Nó với , còn nữa ! Nhìn kìa lão Cố, ông xem! Thằng bé thích !"

 

Ông nội Cố hừ một tiếng: "Đây là chắt nội , thích thì cũng là thích !"

 

"Thôi nào, Cố Dã và Khương Duyệt mới về, để chúng nó nhà nghỉ ngơi !" Bà nội Cố .

 

" đúng, nhà , bên ngoài nóng!" Ông nội Cố từng gặp Khương Duyệt, nhưng ông ngoại Dung thì mới gặp đầu. Dù xem ảnh nhưng khi thấy cô cháu dâu xinh xắn mặt, ông cụ vẫn thấy sáng mắt.

 

"Cháu chào ông ngoại ạ!"

 

Khương Duyệt xuống xe định chào hỏi các ông bà, nhưng khổ nỗi ba đứa nhỏ quá "hot", sự chú ý của đều dồn hết chúng, cô và Cố Dã thành vô hình.

 

Lúc thấy các cụ sang, cô mới lễ phép chào hỏi từng .

 

"Tốt! Tốt lắm!"

 

Ông ngoại Dung cô gái hào phóng, tự nhiên mặt, cạnh Cố Dã mà nụ luôn nở môi, ấn tượng đầu tiên về cô .

 

Bà nội Cố và bà ngoại Dung lúc bước lên, mỗi nắm một tay Khương Duyệt. Sau đó cô thấy cổ tay nặng trĩu, một bên là vòng ngọc, một bên là vòng vàng. Nhìn qua là giá trị liên thành.

 

Khương Duyệt ngỡ ngàng kịp phản ứng.

 

"Cháu gái, cháu vất vả !" Bà nội Cố và bà ngoại Dung hiền hậu. "Đây là chút quà gặp mặt, cháu về chúng nhà, gì cũng nhận đấy!"

 

"Cảm ơn bà nội, cảm ơn bà ngoại!" Cố Dã thấy vợ còn ngẩn , vội vàng cảm ơn cô.

 

Khương Duyệt cũng vội vàng cảm ơn theo.

 

Vào nhà, hai bà cụ lượt tặng quà gặp mặt cho ba đứa chắt.

 

Bà nội Cố tặng khóa trường mệnh bằng vàng ròng, bà ngoại Dung tặng bộ bát đũa thìa bằng vàng.

 

 

Loading...