Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 547: Ly biệt

Cập nhật lúc: 2025-12-10 09:41:27
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cố Dã, nỡ để !"

 

Rượu quá ba tuần, Đoàn trưởng Triệu bắt đầu lè nhè, kéo tay Cố Dã gào lên: "Anh em cùng sinh tử, đống xác c.h.ế.t chất cao như núi cũng lôi . Nếu , c.h.ế.t từ đời tám hoánh ! Cố Dã, là đại ân nhân cứu mạng của , đây?"

 

"Lão Triệu, lão Triệu say !" Chính ủy Đường định kéo Đoàn trưởng Triệu , nhưng ông cứ ôm chặt lấy Cố Dã, lóc tỉ tê, sống c.h.ế.t buông tay.

 

Sư trưởng Trịnh và Chính ủy Tư uống vài chén rượu, mắt cũng đỏ hoe: "Sư đoàn 179 chính là nhà đẻ của , rảnh nhớ thường xuyên về thăm! Đừng quên chúng đấy!"

 

Cố Dã câu thấy kỳ, đường đường là đấng nam nhi, gọi đơn vị cũ là "nhà đẻ" chứ?

 

bầu khí ly biệt hôm nay thật sự quá thương cảm, Cố Dã cũng chẳng bắt bẻ.

 

Mấy uống trò chuyện, đến khi Cố Dã về đến nhà thì hơn 9 giờ tối.

 

Khương Duyệt đợi Cố Dã gần xua tay: "Mùi rượu nồng quá, mau tắm !"

 

Cố Dã tắm rửa sạch sẽ, uống thêm cốc giải rượu, tự ngửi thấy hết mùi mới dám phòng ngủ.

 

"Ngủ cả ?" Cố Dã sang phòng phía Đông, thấy động tĩnh gì.

 

"Chị Tôn dỗ ngủ ." Khương Duyệt đang thu dọn đồ đạc. Tủ quần áo mở toang trống huơ trống hoác, ngoài mấy bộ quần áo để tắm rửa, đồ đạc các mùa khác Khương Duyệt và Cố Dã đóng gói gửi Bắc Kinh hết .

 

"Cố Dã, em thấy luyến tiếc nơi ." Nhìn căn nhà quen thuộc, tay Khương Duyệt khựng , trong lòng dâng lên nỗi buồn man mác.

 

Cố Dã ôm lấy Khương Duyệt từ phía , cằm tựa lên vai cô, thở nóng hổi phả cổ, mang theo chút men rượu thoang thoảng, giọng trầm thấp: "Anh cũng nỡ!"

 

Đây là tổ ấm của và Khương Duyệt, là nơi họ cùng vun đắp từng chút một, chứa đựng bao hồi ức ngọt ngào và tình yêu thương.

 

"Sau mỗi năm chúng đều về đây thăm nhé?" Khương Duyệt đặt tay lên bàn tay to lớn của Cố Dã, bàn tay ấm áp lập tức nắm chặt lấy tay cô.

 

"Được, em!"

 

Men rượu khiến Cố Dã động tình, bàn tay to luồn trong áo Khương Duyệt, một tay nâng cằm cô lên định hôn.

 

Khương Duyệt né tránh.

 

"Không , uống rượu !"

 

Cố Dã khựng , đôi môi nóng bỏng chuyển hướng xuống cổ cô, hôn khiến Khương Duyệt tê dại, cả mềm nhũn.

 

Cố Dã vẫn chừng mực. Khương Duyệt dị ứng với cồn, hơn nữa cô đang cho con bú, sẽ ép buộc cô hôn .

 

Chỉ là nhịn quá lâu , Cố Dã thực sự , "Sao hai tháng còn hết nhỉ? Anh sắp chịu nổi !"

 

"Không chịu nổi thì đừng chịu nữa!" Khương Duyệt trêu chọc.

 

Nói xong cô còn cố ý trêu Cố Dã, thổi nhẹ yết hầu .

 

Đôi mắt đen của Cố Dã tối sầm , yết hầu chuyển động, thở dồn dập, rõ ràng là kích thích .

 

ngay đó lắc đầu: "Không !"

 

"Hửm? Sao ?" Khương Duyệt nhướng mày. Bây giờ là cuối tháng Tám, cô sinh con tháng rưỡi , cơ thể hồi phục khá .

 

"Không cho sức khỏe của em!" Cố Dã nghiến răng, hít sâu một . Anh vẫn nhớ lời cô Cố Nghiên Lệ dặn, nóng vội chuyện chăn gối, đợi Khương Duyệt hồi phục , ít nhất cũng kiêng hai tháng trở lên.

 

Khương Duyệt Cố Dã thương và xót , nên cô cũng đáp tình cảm .

 

"Đi khóa cửa !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-547-ly-biet.html.]

 

Vợ chồng với luôn những thú vui riêng, dù thể "chuyện " , nhưng vẫn cách khác mà!

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

...

 

Dạo trời nóng quá, quán cá nướng của chị dâu Triệu tạm nghỉ mấy hôm. Ngày nào chị cũng chạy sang nhà Khương Duyệt, cứ nghĩ đến việc Khương Duyệt sắp là mắt đỏ hoe, thật sự nỡ xa cô em .

 

"Chị dâu, chuyện thằng Kiến Quốc, chị bàn bạc với Triệu thế nào ?" Khương Duyệt cũng nỡ xa chị dâu Triệu, gặp là kéo tay chị chuyện mãi thôi.

 

"Nó chịu học , cứ đòi bộ đội!" Chị dâu Triệu thở dài.

 

Vì chuyện Triệu Kiến Quốc thi trượt đại học, chị dâu Triệu và Đoàn trưởng Triệu cãi to một trận, chiến tranh lạnh mấy ngày liền.

 

Thấy trường cấp ba huyện khai giảng, bạn bè Triệu Kiến Quốc thi trượt đều đăng ký học , nhưng thằng bé thì ngày nào cũng ngủ nướng ở nhà, nhất quyết chịu học.

 

Đoàn trưởng Triệu sốt ruột, hôm qua chủ động lành với vợ, hai vợ chồng cùng khuyên con trai, nhưng thế nào nó cũng .

 

Khương Duyệt liền : "Kiến Quốc bộ đội ? Thế cũng mà? Sao Triệu đồng ý?"

 

Cô thấy lạ, bản Đoàn trưởng Triệu là quân nhân, đến cấp đoàn, mối quan hệ trong quân đội. Nếu Triệu Kiến Quốc bộ đội, tương lai chắc chắn sẽ phát triển .

 

"Lão Triệu bảo lính khổ lắm, con trai chịu khổ giống ! Lão Kiến Quốc thi đại học, nghiên cứu học vấn! Bảo là sinh viên đại học giá lắm!" Chị dâu Triệu mặt ủ mày chau kể lể.

 

"Ra là thế!" Khương Duyệt trầm ngâm. Suy nghĩ của Đoàn trưởng Triệu cũng đúng, mấy chục năm tới đất nước phát triển nhanh chóng, cần nhân tài ở ngành nghề. Lúc mà thi đỗ đại học thì tấm bằng đó thực sự giá trị, trường gần như lo thất nghiệp.

 

"Chị dâu, đợi Cố Dã về, em sẽ bảo sang chuyện với Kiến Quốc xem rốt cuộc thằng bé nghĩ thế nào."

 

Theo Khương Duyệt thấy, Triệu Kiến Quốc lẽ thực sự hợp với con đường học thuật. Cô từng thấy Cố Dã giảng bài cho , Triệu Kiến Quốc thông minh bằng em gái Triệu Thúy, nhưng thể lực cực . Hồi cô học lớp ôn thi, thường xuyên thấy chạy bộ ở sân thể d.ụ.c buổi tối, chạy liền tù tì mấy vòng mệt.

 

"Thế thì quá!" Chị dâu Triệu vốn cũng mong Cố Dã khuyên giải con trai . Triệu Kiến Quốc vì chuyện thi trượt mà giam trong nhà, chuyện với bố vài câu là cãi . thằng bé xưa nay sùng bái Cố Dã, lời Cố Dã chắc nó sẽ .

 

Buổi chiều Khương Duyệt huyện, cô kế hoạch chuyển công ty về Bắc Kinh nên mấy ngày nay thường xuyên họp bàn với các nhân viên cốt cán.

 

Tối Cố Dã về nhà, kể với Khương Duyệt chuyện khuyên Triệu Kiến Quốc.

 

"Thế nào ? Rốt cuộc là học bộ đội?" Khương Duyệt vắt khăn mặt lau mồ hôi cho chồng, hỏi.

 

"Đi bộ đội!" Cố Dã cao hơn Khương Duyệt cả cái đầu, lúc cúi xuống để cô đỡ ngửa cổ mỏi.

 

"Anh Triệu đồng ý ạ?" Khương Duyệt lau mặt cho tò mò hỏi.

 

"Không đồng ý cũng , Triệu Kiến Quốc vốn khiếu học hành!" Cố Dã nhướng mày. "Em đúng ?"

 

Khương Duyệt thả khăn chậu, giặt qua vắt khô, phơi lên giá, : ", gì cũng đúng!"

 

Cố Dã ôm lấy Khương Duyệt từ phía , nâng cằm cô lên định hôn. Khương Duyệt vội đẩy : "Này, đừng thế, chị Tôn đang ở đây đấy!"

 

"Chị Tôn đang trông con ngoài sân, thấy ! Hôn một cái thôi!" Cố Dã ngậm lấy đôi môi hồng của vợ, day dứt triền miên.

 

Khương Duyệt đẩy đành phối hợp, kết quả kịp phản ứng thì bế phòng, Cố Dã đè xuống giường hôn cho thỏa thích.

 

Còn hai ngày nữa là , công việc của Cố Dã bàn giao xong xuôi, bên phía Khương Duyệt cũng sắp xếp thỏa.

 

Đến ngày lên đường, sáng sớm nhà Khương Duyệt đông nghịt đến tiễn. Gia đình chị dâu Triệu, gia đình Chính ủy Đường, Liên Dung Dung cũng đặc biệt từ tỉnh thành về cùng Vương Vĩ Húc sang chơi.

 

"Mẹ ơi! Mẹ nhớ nhớ Ninh Ninh nhé!" Chị dâu Thi dắt Ninh Ninh sang, con bé thấy Khương Duyệt là ôm c.h.ặ.t c.h.â.n buông.

 

"Đợi Ninh Ninh lớp 1 là lên tìm bố !" Khương Duyệt xoa đầu con gái.

 

 

Loading...