Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 532: Không nuốt trôi cục tức này

Cập nhật lúc: 2025-12-10 09:37:24
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cha Kỷ căn bản để lọt tai lời cảnh cáo của Khương Duyệt.

 

Hơn nữa khi thấy Khương Duyệt sẽ ly hôn, bà Kỷ hừ lạnh một tiếng: "Chuyện do mày quyết định!"

 

Khương Duyệt vốn định moi thêm thông tin từ ông Kỷ, nhưng ông nhận một cuộc điện thoại vội vã ngoài. Trước khi , ông dặn bà Kỷ: "Ăn cơm xong bà đưa Khương Duyệt lên lầu nghỉ ngơi, chiều về đón hai con!"

 

Bà Kỷ bếp nấu hai bát mì, bưng lên bàn gọi: "Lại đây ăn mì!"

 

Khương Duyệt liếc , chỉ là mì sợi bình thường, nước dùng thêm chút nước tương. Cô nhíu mày: " ăn mì nước tương!"

 

"Thế mày ăn cái gì?" Bà Kỷ chẳng chút kiên nhẫn nào với Khương Duyệt, nấu cho một bát mì lắm , kết quả con ranh còn kén cá chọn canh chê mì nước tương.

 

" ăn sủi cảo!"

 

"Không sủi cảo, chỉ mì sợi, thích ăn thì ăn!" Bà Kỷ đập đôi đũa xuống bàn, trừng mắt Khương Duyệt đầy bực bội.

 

" nhớ tiệm cơm quốc doanh chỉ cách đây một con phố, tiệm cơm ăn!" Khương Duyệt đưa yêu cầu.

 

"Không ! Mày ngoài!" Bà Kỷ lập tức phản đối.

 

"Vậy bà mua cho !" Khương Duyệt trừng mắt bà Kỷ. "Lúc ông Kỷ dặn bà chăm sóc cho ! ăn nhân cải trắng thịt lợn!"

 

Bà Kỷ tức đến nghiến răng, nhưng nhớ tới lời dặn của chồng, bà vẫn miễn cưỡng dậy, bực dọc lườm Khương Duyệt: "Chỉ mày là phiền phức!"

 

cầm ví tiền, ngoài.

 

"Từ từ, nghỉ một lát, phòng trống ?" Khương Duyệt gọi giật .

 

"Cái phòng cũ của mày lầu thể !" Bà Kỷ trợn mắt, khỏi cửa khóa trái cổng lớn từ bên ngoài.

 

Thấy bà Kỷ rời , Khương Duyệt mới đỡ eo dậy, một tay cẩn thận ôm bụng. Cô mang song t.h.a.i nên bụng to hơn bà bầu bình thường một chút, nhưng vì dáng mảnh mai mặc áo khoác rộng nên lộ rõ.

 

Trong phòng nóng, Khương Duyệt cởi cúc áo khoác, cửa chính xem xét, kéo thử cửa thì thấy bên ngoài khóa. Khóe miệng cô khỏi nhếch lên nụ lạnh, xem cha Kỷ sợ cô chạy mất, bán giá đây mà!

 

Khương Duyệt cửa sổ, nhưng cửa sổ nhà họ Kỷ đều song sắt, hy vọng trèo cửa sổ bỏ trốn tan thành mây khói.

 

Đi một vòng , Khương Duyệt tìm thấy chỗ nào để trốn thoát. Cô thấy đói bụng nên bếp tự nhóm lửa, nấu một bát mì ăn.

 

Sở dĩ Khương Duyệt ăn bát mì bà Kỷ nấu chủ yếu là sợ bà bỏ thứ gì trong đó. Tuy khả năng thấp nhưng cô vẫn cảnh giác.

 

Cô bây giờ là đang con, chịu trách nhiệm với sức khỏe của các con!

 

Ăn xong mì, Khương Duyệt rửa sạch nồi bát, trả nguyên hiện trạng lên lầu, định tìm cái giường nghỉ một lát.

 

Năm ngoái khi nguyên chủ đến, cha Kỷ chỉ dọn dẹp căn phòng chứa đồ ở chỗ ngoặt cầu thang cho cô ở. Phòng chứa đồ chỉ kê một chiếc giường, đến bàn ghế cũng , thể so sánh với căn phòng rộng 30 mét vuông xa hoa của Kỷ Ưu Ưu.

 

Nguyên chủ lúc đó tức giận ầm ĩ, nhất quyết đòi đổi phòng với Kỷ Ưu Ưu, nhưng cuối cùng cũng đổi .

 

Không Kỷ Ưu Ưu chịu đổi, con " xanh" đó vì bà Kỷ ghét nguyên chủ nên chủ động đề nghị để nguyên chủ ở phòng lớn, cô chuyển sang phòng chứa đồ là .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Là do bà Kỷ đồng ý, nỡ để thiên kim giả chịu khổ, còn mắng nguyên chủ một trận. Sau ông Kỷ nghĩ thế nào mà dọn dẹp phòng việc cho nguyên chủ ở.

 

Khương Duyệt xuống thì thấy tiếng động ở cửa sổ, hình như ném đá nhỏ cửa kính.

 

Cô chống tay dậy, kịp đến gần thấy một tiếng "cạch".

 

Lần hình như truyền đến từ cửa sổ phòng bên cạnh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-532-khong-nuot-troi-cuc-tuc-nay.html.]

Khương Duyệt mở cửa sổ, cúi đầu xuống, lập tức vui mừng khôn xiết: "Cố Dã!"

 

Chỉ thấy lầu một bóng cao lớn mặc quân phục màu xanh lục, đang ngẩng đầu nôn nóng lên, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ lo lắng.

 

Sau khi thấy tiếng Khương Duyệt, Cố Dã vội vàng về phía cô, xác định cô bình an vô sự, trái tim đang treo lơ lửng mới hạ xuống.

 

"Khương Duyệt, em lùi phía !" Cố Dã với cô.

 

Khương Duyệt lời lùi , thò đầu thấy Cố Dã lùi vài bước lấy đà, đạp lên tường mượn lực vài cái leo lên lầu hai, thủ nhanh nhẹn trèo qua cửa sổ đang mở trong.

 

"Cố Dã!" Khương Duyệt lao lòng Cố Dã, ngửi thấy mùi hương quen thuộc , cô đột nhiên .

 

Lúc cha Kỷ chọc tức đến đau bụng cô , họ cưỡng ép nhét xe ô tô đưa đến tỉnh thành cô cũng , giờ thấy Cố Dã đến, sống mũi cô cay cay, tủi c.h.ế.t.

 

Tuy Cố Dã sẽ đến, nhưng cô vẫn sợ hãi, sợ Cố Dã lỡ đoán là nhà họ Kỷ bắt cô , sợ bản đang m.a.n.g t.h.a.i giày vò như sẽ ảnh hưởng đến con trong bụng.

 

"Anh đến !" Khương Duyệt nức nở.

 

"Xin , đến muộn!" Cố Dã ôm chặt Khương Duyệt, cảm giác sợ hãi như tìm báu vật mất.

 

Trời mới khi nhận điện thoại của Dương Thúy Linh hoảng loạn đến mức nào. Dương Thúy Linh bắt Khương Duyệt, chỉ bảo là một nam một nữ trung niên, tin chẳng khác nào mò kim đáy bể.

 

Cũng may cuối cùng Dương Thúy Linh nhớ lúc nhét xe Khương Duyệt hình như "tỉnh thành", Cố Dã lập tức nghĩ ngay đến việc thể là cha Kỷ bắt cô .

 

Thế là Cố Dã lái xe đuổi theo ngừng nghỉ. Thật Khương Duyệt đến tỉnh thành lâu thì Cố Dã cũng tới nơi, nếu chậm trễ đường một chút, với tốc độ lái xe của khi còn đến cả Khương Duyệt.

 

Vào thành phố, Cố Dã thẳng đến nhà họ Kỷ, nhưng đến nơi mới thấy cổng lớn khóa chặt. Tuy cái khóa đó Cố Dã chỉ cần một tay là giật đứt, nhưng chắc Khương Duyệt ở bên trong nên phá cửa xông ngay.

 

Thực sự Cố Dã hoảng, khoảnh khắc thậm chí còn nghĩ liệu của Hách Phú Quý bắt cóc Khương Duyệt .

 

May quá, Khương Duyệt thực sự ở đây. Cố Dã ôm chặt lấy cô, một giây cũng buông .

 

Khương Duyệt sụt sịt mũi, ngước mắt lên, đôi mắt to ngấn nước, cô mếu máo: "Cố Dã, bụng em đau."

 

Cố Dã lập tức căng thẳng: "Em xuống !"

 

"Khương Duyệt, nhà họ Kỷ tại đột nhiên tìm em?" Cố Dã kéo ghế bên mép giường, nắm tay Khương Duyệt, cảm thấy tay cô lạnh lẽo liền vội vàng xoa cho ấm.

 

"Bọn họ bệnh! Muốn em ly hôn với , tìm cho em một nhà chồng khác!" Khương Duyệt đương nhiên sẽ giấu Cố Dã, chủ yếu là cũng giấu , dáng vẻ cha Kỷ chắc chắn đang tính chủ động tìm Cố Dã đề nghị ly hôn.

 

"Rầm" một tiếng, Cố Dã đập nứt cả cái bàn.

 

Khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã tối sầm , đôi mắt đen như đầm nước lạnh lóe lên sát khí và lửa giận.

 

Đáng c.h.ế.t! Thảo nào Khương Duyệt ghét cha Kỷ đến thế, cha ruột kiểu gì , quả thực là bệnh thần kinh!

 

Lúc , lầu truyền đến tiếng mở khóa, tiếp theo là tiếng mở cửa và tiếng bước chân .

 

"Có về !" Khương Duyệt thấy Cố Dã dậy định xuống lầu, vội vàng kéo : "Anh đừng gặp họ vội!"

 

Cố Dã bực bội: "Anh nuốt trôi cục tức !"

 

Khương Duyệt vỗ vỗ mu bàn tay Cố Dã trấn an: "Trước hết rõ xem rốt cuộc họ định bán em cho ai , em nghi ngờ giở trò lưng! Đợi tìm họ tính sổ !"

 

Cố Dã nghiến chặt răng, đôi mắt đen u ám qua khe cửa bên ngoài, là bà Kỷ về, miệng lẩm bẩm c.h.ử.i rủa lên lầu.

 

"Anh trốn !" Khương Duyệt hiệu im lặng với Cố Dã.

 

 

Loading...