Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 520: Kinh hồn chưa định
Cập nhật lúc: 2025-12-10 09:37:12
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Duyệt thì ngạc nhiên: "Chị dâu chính thức bán khoai nướng ?"
Chị dâu Triệu chút ngượng ngùng: " thế, mấy hôm chỗ ông thợ rèn xem cái lò nướng khoai em đặt cho chị xong . Chị mang về định thử xem thế nào, lỡ tay nướng nhiều quá nên tiện thể mang huyện dạo một vòng. Mấy nay trời lạnh, đúng là dễ bán thật, đầy hai tiếng bán hết sạch!"
Khương Duyệt tán thưởng: "Tốt quá !"
Chị dâu Triệu định nắm tay Khương Duyệt, nhưng ý thức tay đầy lọ nghẹ nên vội : "Hai đứa cứ chơi, chị rửa cái tay !"
Rửa tay xong , chị dâu Triệu thấy Triệu Viễn Kỳ vẫn mặc áo mới, lập tức lao tới lột . Triệu Viễn Kỳ chịu, túm chặt áo cho cởi.
"Cái là thím mua cho con mặc tết, bẩn thì tết lấy gì mà mặc!"
Triệu Viễn Kỳ mới chịu cởi áo, vơ nắm kẹo bàn bỏ chạy.
"Thằng khỉ con , mày đây mặc áo cho !" Chị dâu Triệu tức đến mức đuổi theo, nhưng nhớ Khương Duyệt và Cố Dã còn đang ở đây, bèn đưa áo của Triệu Viễn Kỳ cho Triệu Thúy: "Đi, bắt thằng khỉ đó về đây cho !"
Quay , chị dâu Triệu sai Triệu Kiến Quốc pha .
"Thôi cần chị, bọn em mới ăn cơm xong, uống !" Khương Duyệt thấy chị dâu Triệu bận rộn xuôi ngược liền hỏi: "Anh Triệu hôm nay về ạ?"
Chị dâu Triệu lập tức bĩu môi: "Đừng nhắc đến lão , đang dỗi , mấy nay ngủ ở văn phòng!"
Cố Dã nhướng mày: "Lão Triệu dở chứng gì thế?"
Chị dâu Triệu chần chừ một chút, bảo Triệu Kiến Quốc và Triệu Kiến Quân phòng trong mới : "Chê chị bán khoai nướng mất mặt, cãi với chị ở nhà, cấm chị ngoài. Lão bảo lão đường đường là cán bộ cấp trung đoàn, vợ xuất đầu lộ diện bán khoai nướng, lão mất mặt!"
Khương Duyệt và Cố Dã . Đây là chuyện nhà của Đoàn trưởng Triệu và chị dâu, họ là ngoài tiện bình luận lúc .
Cố Dã : "Để khuyên giải lão Triệu xem !"
Khương Duyệt với chị dâu Triệu: "Chị cứ từ từ chuyện với Triệu. Thời đại đổi , buôn bán ăn gì là mất mặt cả. Chúng đều kiếm tiền quang minh chính đại bằng đôi tay của , đúng nào?"
Chị dâu Triệu thích trò chuyện với Khương Duyệt, nào Khương Duyệt chuyện cũng thấu tình đạt lý, khiến chị mát lòng mát .
" dạo chị vẫn nên cẩn thận một chút. Hôm nay em sắp cuối năm, đội dân phòng đang chạy chỉ tiêu, sẽ trấn áp nghiêm ngặt các hành vi đầu cơ trục lợi đấy!" Khương Duyệt nhắc nhở.
Chị dâu Triệu dựa sức buôn bán là chuyện , nhưng Khương Duyệt mong chị đội dân phòng bắt. Vốn dĩ Đoàn trưởng Triệu phản đối, nếu chị dâu Triệu thực sự bắt nhốt, e rằng nhà họ sẽ xảy động đất mất.
Khương Duyệt quyết định sẽ bớt chút thời gian đến đội dân phòng chào hỏi một tiếng. Đến lúc đó dù chị dâu Triệu bày sạp gặp đội dân phòng, họ cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Chị dâu, em chuyện thỉnh giáo chị..." Cố Dã bên định mở miệng hỏi chị dâu Triệu về cách điều dưỡng khi ốm nghén chán ăn, thì thấy bên ngoài truyền đến tiếng la hét ầm ĩ.
Là Triệu Viễn Kỳ Triệu Thúy bắt về, nhưng thằng bé chịu về nhà. Không nó luồn lách kiểu gì, trơn tuột như con cá chạch, Triệu Thúy chỉ lơ là một chút là nó chạy mất.
"Thằng khỉ , mày lăn về đây cho bà!" Chị dâu Triệu thấy thế liền lao ngoài.
Khương Duyệt và Cố Dã đều dậy. Chị dâu Triệu đang vội bắt con, nhưng nhớ Cố Dã hỏi , bèn đầu : "Cố Dã, hỏi chuyện gì?"
Cố Dã thấy chị dâu Triệu gấp đến toát mồ hôi hột, lúc mà hỏi chuyện t.h.a.i nghén e rằng chị cũng chẳng còn tâm trí mà trả lời.
"Chị dâu, tối chúng em..." Cố Dã hết câu thấy Triệu Viễn Kỳ đang chạy trốn tán loạn bỗng cắm đầu lao thẳng về phía Khương Duyệt đang ở cửa.
Triệu Viễn Kỳ lớn lên chắc nịch như con nghé con, đến lực va chạm khi nó húc đầu mạnh cỡ nào, ngay cả bố nó cũng thường xuyên nó húc cho lảo đảo. Mà hiện giờ Khương Duyệt đang mang thai, là giai đoạn đầu t.h.a.i kỳ, nếu Triệu Viễn Kỳ húc , cái t.h.a.i giữ thật khó .
Khương Duyệt sợ đến mặt cắt còn giọt máu, theo bản năng né tránh nhưng lưng cô là cánh cửa.
Cũng may Cố Dã phản ứng nhanh nhạy, lập tức chắn mặt Khương Duyệt, dùng che chở cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-520-kinh-hon-chua-dinh.html.]
Triệu Viễn Kỳ húc đầu đùi Cố Dã, Cố Dã vững như bàn thạch chút sứt mẻ, còn Triệu Viễn Kỳ thì ôm đầu kêu oai oái: "Cố thúc, chân chú bằng cột sắt đấy ?"
Chị dâu Triệu và Triệu Thúy mỗi một bên tóm lấy Triệu Viễn Kỳ, phát đen đét m.ô.n.g nó: "Thằng khỉ , cho mày chạy ! Hôm nay phạt mày cấm ăn kẹo!"
"Chị dâu, chị cứ dạy con , tối bọn em qua!" Khương Duyệt dọa cho hết hồn, kéo Cố Dã nhanh vài bước tránh xa chỗ Triệu Viễn Kỳ đang ăn đòn.
"Ừ, !"
Khương Duyệt và Cố Dã đến cửa nhà vẫn còn kinh hồn định. Cố Dã còn căng thẳng hơn cả cô: "Vừa chứ?"
Khương Duyệt lắc đầu: "May mà phản ứng nhanh, chứ Triệu Viễn Kỳ húc thì đúng là oan c.h.ế.t mất!"
Cố Dã nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Duyệt. Vừa nghĩ đến việc còn sống tám tháng nơm nớp lo sợ thế , chút hối hận vì đưa Khương Duyệt về. Nếu để cô ở Bắc Kinh, bố chăm sóc, chắc chắn sẽ an hơn nhiều so với cái khu gia binh gà bay ch.ó sủa .
lời Cố Dã chắc chắn sẽ , sợ Khương Duyệt xong sẽ giận, cho rằng "ông chủ phủi tay" vô trách nhiệm.
"Ngày thường vẫn cẩn thận chút, tránh xa mấy đứa trẻ con chạy nhảy lung tung !" Cố Dã trong lòng cân nhắc nghĩ cách gì đó đảm bảo an cho Khương Duyệt.
"Chiều Ninh Ninh tan học em đừng đón, sẽ tìm đón!"
"Vâng!"
Sau khi Cố Dã đến đơn vị, Khương Duyệt ngủ một giấc. Giấc ngủ kéo dài mãi đến khi Cố Dã đón Ninh Ninh về mới đ.á.n.h thức cô dậy.
"Sao ngủ đến giờ ? Thế tối ngủ !" Cố Dã sờ trán Khương Duyệt, thấy nhiệt độ bình thường mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa thấy Khương Duyệt ngủ đến đỏ bừng mặt, còn tưởng cô phát sốt.
"Chỉ là thấy mệt rã rời thôi." Khương Duyệt dậy, ngáp một cái.
Cô đầu thấy Cố Dã đang , thần sắc lộ vẻ kỳ lạ, liền nhướng mày hỏi: "Sao thế?"
"Khương Duyệt, với em chuyện , em đừng kích động nhé!"
Thấy vẻ mặt do dự của Cố Dã, trong lòng Khương Duyệt bỗng trầm xuống, một dự cảm lành.
"Là... về chuyện của Ninh Ninh?"
Khương Duyệt thể đoán , chuyện khiến Cố Dã thần sắc ngưng trọng như , còn đặc biệt dặn dò cô kích động, chỉ thể là chuyện .
"Ừ." Cố Dã nheo mắt, gật đầu, trầm giọng : "Chị dâu đến !"
Khương Duyệt sững sờ. Trong khoảnh khắc đó, cô kịp phản ứng. Hai giây , cô mới mấp máy môi hỏi: "Mẹ ruột của Ninh Ninh?"
" !"
Khương Duyệt trầm mặc hồi lâu bình tĩnh hỏi: "Anh định giải thích với Ninh Ninh thế nào?"
Cố Dã thấy Khương Duyệt kích động phản đối như , chẳng những thở phào nhẹ nhõm mà ngược càng thêm lo lắng.
"Vẫn nghĩ !" Cố Dã quả thật nghĩ . Ninh Ninh còn một ruột. Từ khi nhớ, con bé theo , đó Khương Duyệt gia nhập, chăm sóc Ninh Ninh như . Trong lòng Ninh Ninh chỉ một duy nhất là Khương Duyệt.
Bây giờ Ninh Ninh chấp nhận việc còn một ruột, thậm chí con bé theo ruột về quê, quả thực vô cùng khó khăn.
"Chị dâu họ đến mấy ngày ?" Khương Duyệt hỏi.
"Chiều hai hôm thì đến, ở đây, lão Đường tiếp đãi, sắp xếp ở tại nhà khách." Cố Dã dừng một chút thêm: "Chị dâu cùng cả nhà họ Thi!"
Khương Duyệt xuống giường mặc quần áo: "Đi thôi, chúng đưa Ninh Ninh gặp họ!"