Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 515: Cãi nhau

Cập nhật lúc: 2025-12-10 09:37:07
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Buổi trưa Cố Xa Chương và Cố Nghiên Lệ ở ăn cơm. Ăn xong Cố Xa Chương về , Cố Nghiên Lệ Dung Âm kéo mua đồ sơ sinh.

 

"Mẹ, đến tháng Tám em bé mới sinh, mua giờ sớm quá ?" Cố Lê thấy hứng khởi như nhịn một câu.

 

Dung Âm lập tức lườm: "Qua tết là con 30 đấy, định bao giờ mới lấy vợ?"

 

Cố Lê: "...Coi như con gì!"

 

Cố Dã và Khương Duyệt cũng rảnh rỗi, chiều đưa Ninh Ninh dạo bách hóa tổng hợp. Mai là về , cô mua ít đặc sản về quà.

 

Cố Dã theo xách đồ, Khương Duyệt dắt tay Ninh Ninh.

 

"Khương Duyệt, em với Ninh Ninh đợi ở đây, mang đống xe ." Khương Duyệt mua nhiều quá, hai tay Cố Dã xách hết.

 

"Vâng, quầy mỹ phẩm tìm em nhé!" Khương Duyệt , đúng là mua quá tay.

 

Cố Dã , Khương Duyệt dắt Ninh Ninh xem quần áo trẻ em, chọn cho bé hai chiếc váy hoa: "Cái Ninh Ninh để dành mùa xuân mặc chắc chắn lắm!"

 

Thực váy Khương Duyệt thiết kế cho Ninh Ninh còn hơn, nhưng hai cái là Ninh Ninh tự chọn, chỉ khen nên cô mua. Tiêu tiền mua món đồ thích sẽ sinh cảm giác thỏa mãn.

 

Ninh Ninh ôm hai chiếc váy, thích thú buông tay, vui vẻ hỏi: "Mẹ ơi, bao giờ mùa xuân đến ạ?"

 

"Phải đợi qua tết, hoa nghênh xuân nở là mùa xuân đến!" Khương Duyệt kiên nhẫn giải thích.

 

Hai con dạo đến quầy mỹ phẩm.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Da Khương Duyệt , trắng trẻo mịn màng, ngày thường cô dùng nước hoa hồng tự chưng cất và kem dưỡng phối từ t.h.u.ố.c bắc. Tuy nhiên phụ nữ trời sinh hứng thú với những thứ , Khương Duyệt cũng ngoại lệ.

 

Thời mỹ phẩm nhiều, chủ yếu là kem bôi mặt.

 

Khương Duyệt ngắm các loại kem sâm, phấn nụ, kem trẻ em... bao bì cổ điển, đậm chất niên đại.

 

Cũng đồ trang điểm như phấn má hồng hộp sắt, má hồng tô môi, và một món khác.

 

Đang xem thì cô thấy tiếng ồn ào cách đó xa, hình như cãi với nhân viên bán hàng.

 

Khương Duyệt , nhướng mày. Trùng hợp thật, đang cãi với nhân viên là Tào Thiến và Thư Lâm Lang.

 

Chính xác hơn là Tào Thiến đang chống nạnh cãi tay đôi, còn Thư Lâm Lang vẻ mặt hổ bên cạnh kéo Tào Thiến . Bị Tào Thiến đẩy , cô lảo đảo suýt ngã, may phía đỡ giúp. Cô lí nhí cảm ơn, ngẩng đầu lên thì thấy Khương Duyệt cách đó xa.

 

Thư Lâm Lang theo bản năng quanh Khương Duyệt, thấy bóng dáng Cố Dã liền thở phào, nhưng ánh mắt phức tạp Khương Duyệt một cái, đó vội vàng tiến lên kéo Tào Thiến.

 

"Tào Thiến, chúng thôi!" Thư Lâm Lang trò cho thiên hạ, cúi đầu định kéo bạn .

 

Tào Thiến đang hăng máu, chẳng thèm để ý đến Thư Lâm Lang.

 

"Hôm nay cô xin chúng thì cho các cô khỏi ăn! còn sẽ dán báo chữ to tố cáo các cô!" Tào Thiến chỉ mặt nhân viên bán hàng hét lên.

 

"Ôi sợ quá cơ! Cái lão gì đó ngã ngựa , cô còn sống trong mơ ? Còn đòi dán báo chữ to?" Cô nhân viên chẳng hề sợ hãi, thậm chí còn chế giễu, lớn tiếng : "Bà con cô bác mà xem, hai cô lấy phấn của chúng bôi lên mặt, bôi xong chê chịu mua, cái lý đó!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-515-cai-nhau.html.]

Một nhân viên khác cũng thêm : "Hai cô còn bóc tem một hộp phấn má hồng mới, bôi mặt bôi môi xong mua! Phấn bóc, các cô dùng trả tiền, chúng bán cho ai nữa? Chẳng lẽ bắt chúng chịu lỗ ?"

 

"Vốn dĩ là đồ của các cô , đồ dởm chúng mua? Các cô là ép mua ép bán!" Tào Thiến lớn tiếng phản bác, hề thấy sai.

 

"Nếu đồ của chúng , 2 ngày các cô đến, hôm nay đến nữa? Không chê ? Cô bảo cái cô cùng lau hết phấn mặt xem nào! Sao tiếc lau? Định để thế quyến rũ đàn ông ?" Cô nhân viên châm chọc thương tiếc, "À, 2 ngày quyến rũ thành, hôm nay định tiếp chứ gì!"

 

"Cô... cô hươu vượn cái gì!" Thư Lâm Lang tức đến đỏ cả mắt, đầu óc ong ong, lảo đảo suýt ngã. Cô liếc về phía Khương Duyệt, thấy cô vẫn đang thì càng thêm bẽ bàng.

 

" hươu vượn? Vậy cô bỏ tiền mua !" Nhân viên túm lấy Tào Thiến cho , bắt mua hộp phấn phủ khoét một mảng lớn và hộp má hồng rõ ràng dấu tay quẹt qua.

 

Thư Lâm Lang da mặt mỏng, 2 ngày đến dùng chùa mỹ phẩm coi thường, kết quả còn gần Cố Dã. Hôm qua Tào Thiến rủ chịu, thật sự chịu nổi sự mất mặt .

 

hôm nay Tào Thiến bảo tối hẹn Ngụy Minh, Ngụy Minh nể mặt cô lắm mới đồng ý, Tào Thiến trang điểm cho . Tào Thiến còn bảo qua xem , bách hóa đổi ca, nhân viên mấy hôm nọ, nên cô mới miễn cưỡng cùng.

 

Ai ngờ Tào Thiến bảo nhân viên lấy phấn thì nhận mặt.

 

Thư Lâm Lang giờ ngẩng mặt lên nổi: "Tào Thiến, đừng cãi với họ nữa, chúng mua !"

 

"Cậu mua thì tự bỏ tiền , tớ bỏ tiền mua mấy thứ rác rưởi !" Tào Thiến cố gỡ tay nhân viên đang túm áo .

 

Thư Lâm Lang thấy xem náo nhiệt ngày càng đông, mặt nóng bừng, hỏi nhân viên: "Hai món bao nhiêu tiền?"

 

"Phấn phủ 16 đồng, má hồng 12 đồng!"

 

"Đắt thế!" Nghe xong Thư Lâm Lang xây xẩm mặt mày, hai món đồ mà 28 đồng? Tiền ăn cả tháng của nhà cô còn đến 10 đồng!

 

"Không bảo mua ? Đồng chí, cô tự xem , hôm nay các cô khoét một thìa lớn phấn phủ bôi lên mặt, hộp chúng mới bóc tem đấy, thế bán cho ai ! Nếu các cô bảo mua thì chúng chẳng lấy cho xem!" Nhân viên chìa hộp phấn cho xung quanh thấy.

 

Thư Lâm Lang run tay lấy hết tiền trong ví , mặt trắng bệch, ruột đau như cắt: " chỉ 22 đồng."

 

Nhân viên vẫn túm Tào Thiến buông, bắt cô trả nốt 6 đồng còn thiếu.

 

Khương Duyệt xem tiếp nữa, vây xem quá đông, chen chúc , cô sợ va nên cửa cầu thang đợi Cố Dã.

 

Cố Dã thấy Khương Duyệt tay , liền hỏi: "Không mua kem bôi mặt ?"

 

"Không mua cả!" Khương Duyệt kéo tay Cố Dã ngoài. Cô vốn chẳng cần mấy thứ đó, giờ m.a.n.g t.h.a.i càng dùng, chỉ tò mò xem chút thôi, ngờ gặp Tào Thiến và Thư Lâm Lang.

 

Lên xe , Khương Duyệt mới : "Vừa nãy em thấy Thư Lâm Lang và Tào Thiến!"

 

Cố Dã: "Ừ!"

 

Khương Duyệt: "Anh tò mò họ đang ?"

 

Cố Dã: "Làm gì?"

 

"Không thì thôi!" Khương Duyệt thấy giọng điệu chẳng chút hứng thú của Cố Dã cũng lười kể .

 

cũng là quan trọng!

 

 

Loading...