Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 494: Con ruột

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:54:01
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên lầu, phòng xong Cố Dã thấy vợ ghé mắt qua khe cửa trộm, buồn hỏi: "Thấy gì em?"

 

"Chẳng thấy gì cả!" Khương Duyệt lắc đầu, nhưng tai vẫn tiếng động bên .

 

"Bố đều thích quà em tặng đấy!" Cố Dã chiếc váy xanh ngọc đó, vợ từng mặc thử cho xem, mỗi mặc một vẻ nhưng đều mê hồn.

 

"Đương nhiên , xem ai tặng chứ!" Khương Duyệt đắc ý.

 

Cố Dã vợ bằng ánh mắt thâm trầm khiến cô rùng lùi .

 

"Ninh Ninh, kể cho ba chiều nay hai con nào!" Cô vội lôi con gái chuyện để đ.á.n.h lạc hướng chồng. Về nhà bố đẻ hình như hưng phấn quá mức, cô như ăn tươi nuốt sống .

 

Cả nhà loanh quanh trong phòng một lúc thì giúp việc lên gọi xuống ăn cơm.

 

Xuống nhà thấy ông bà bàn, bà Dung Âm váy .

 

"Mẹ đồ sợ ăn cơm dính bẩn!" Bà giải thích sợ con dâu hiểu lầm, tươi: "Mẹ và bố con đều thích quà, cảm ơn con nhé!"

 

Ánh mắt bà Khương Duyệt đầy yêu mến. Ông Cố Hoài Cảnh cũng con dâu với vẻ từ ái. Cô con dâu xinh , tính tình hiểu chuyện, quan tâm sở thích của , chứng tỏ để tâm đến gia đình chồng.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Thực ban đầu con trai tự ý kết hôn ở nơi đóng quân, ông giận lắm. Dù ép con cưới thích nhưng ít cũng đưa về mắt chứ. Đằng cưới xong mới thư báo, ảnh cũng , mãi ông bà chẳng mặt mũi con dâu . Mấy năm nay cứ nhắc đến là ông bực.

 

may mà con trai , cưới cô vợ vạn mê thế , ông cũng mừng cho con.

 

Cố Lê cũng ấn tượng với em dâu, chỉ vì món quà hợp ý mà còn vì thái độ của Cố Dã và cách cô chăm sóc Ninh Ninh. Cô gái chắc chắn lương thiện mới nuôi dạy con nuôi đến thế.

 

Khương Duyệt cả nhà chồng đ.á.n.h giá cao, vui vẻ dắt Ninh Ninh bàn. Chiều nay chồng dẫn xưởng may và xưởng dệt, chỉ một câu của bà là việc đấy. Hiệu suất việc ở Kinh thành cao thật, xưởng may bắt tay mẫu ngay. Mẹ chồng cam đoan sẽ xong hàng đúng hạn.

 

Gánh nặng trút bỏ, Khương Duyệt nhẹ nhõm hẳn. Dù giao hàng kịp thì cùng lắm là đền bù, nhưng đầu ăn với nước ngoài mà suôn sẻ thì vẫn hơn, đầu xuôi đuôi lọt mà.

 

Cố Dã cũng vui lây. Vợ gia đình yêu mến là điều mong mỏi nhất. Bữa tối món Khương Duyệt thích do bà Dung Âm dặn dò.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-494-con-ruot.html.]

Ăn xong cả nhà xem tivi. Chương trình ít ỏi, Ninh Ninh hứng thú, Khương Duyệt xem một lúc cũng chán, sang thì thầm với chồng.

 

Bà Dung Âm chơi với Ninh Ninh cả buổi chiều nên quý cô bé.

 

"Ninh Ninh, tối nay ngủ với bà nội nhé?" Bà đùa.

 

Khương Duyệt tưởng con sẽ từ chối vì ở nhà bé bám lắm, ai ngờ Ninh Ninh gật đầu cái rụp: "Vâng ạ, Ninh Ninh ngủ với bà nội!"

 

Khương Duyệt lo lắng: "Mẹ ơi, Ninh Ninh ngủ ngoan , để con đưa bé về ngủ cùng ạ!"

 

"Cứ để ngủ với Ninh Ninh em!" Cố Dã giữ vai vợ. Thực đề nghị thì cũng định nhờ hoặc cả trông con hộ để hai vợ chồng gian riêng tư.

 

"Quyết định thế nhé!" Bà Dung Âm . Bà thèm cháu gái lắm , bạn bè cháu bế bồng hết cả, mỗi bà là . Con cả vợ, con thứ cưới nhận con nuôi.

 

Trước đây ông bà mặn mà lắm với chuyện nhận con nuôi, chỉ coi đó là hành động nghĩa hiệp của con trai. hôm nay thấy bé con thông minh đáng yêu, dạy dỗ , ông bà cũng thấy mến. Yêu ai yêu cả đường mà.

 

"Thế để con đưa bé rửa ráy đưa xuống cho ạ!" Thấy bố chồng phản đối, Khương Duyệt dắt con lên lầu. Cố Dã cũng theo.

 

Dưới nhà, bà Dung Âm thở dài: "Giá mà con bé là cháu ruột thì mấy!"

 

Ông Cố Hoài Cảnh hừ nhẹ: "Ừ nhỉ!"

 

Cố Lê thấy bố chuyển mục tiêu sang , vội vàng tìm đường chuồn.

 

"Cố Lê, con cũng lớn đầu , tìm đối tượng chứ!" Ông Cố Hoài Cảnh vọng theo.

 

"Con !" Cố Lê chạy biến.

 

"A Âm, Cố Dã cưới gần hai năm nhỉ? Sao mãi thấy tin tức gì?" Ông Cố Hoài Cảnh sốt ruột.

 

"Lần ở Quảng Thành hỏi , chúng nó bảo vội!" Bà Dung Âm than thở. Chúng nó vội nhưng bà vội!

 

 

Loading...