Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 491: Thăm phòng cũ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:53:58
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Nói chuyện với xong em?" Cố Dã Khương Duyệt, chìa tay : "Anh đưa em lên tầng xem phòng nhé!"

 

"Vâng!" Khương Duyệt dậy đặt tay lòng bàn tay chồng.

 

"Ninh Ninh chơi với bà và bác cả một lát nhé, ba lên đây một tí xuống ngay!" Cố Dã dặn con.

 

"Vâng ạ!"

 

"Em chuyện xưởng may với ?" Cố Dã nắm tay vợ, lên cầu thang hỏi.

 

"Rồi ạ!" Khương Duyệt ngó nghiêng xung quanh. Cô khá tò mò về ngôi nhà .

 

Bố chồng là Tư lệnh, chồng là thiên kim tiểu thư nhà tư sản yêu nước, cô cứ nghĩ nhà họ Cố dù xa hoa thì nội thất cũng xịn sò một chút, kiểu như đồ điện nhập khẩu chẳng hạn. mới thấy cách bài trí bình thường.

 

Tường sơn hai màu xanh trắng phổ biến những năm 70-80, nền gạch hoa, sang nhất chắc là bộ sô pha da. Có tivi, tủ lạnh nhưng tivi là loại đen trắng màn hình lồi hiệu Gấu Trúc, cũng sang trọng lắm. Trên kệ đồ cổ cạnh tivi bày mấy cái bình hoa và hai chậu cây cảnh. Gian giữa treo ảnh Bác Hồ. Tóm là bài trí quy củ, thấy chút xa hoa nào.

 

Cố Dã dẫn vợ lên tầng. Phòng ngủ bố ở tầng một, tầng hai là gian của hai em, phòng hai sát , cuối hành lang là thư phòng.

 

"Em cứ bàn với nhờ xưởng may bên nốt lô hàng thứ hai . Nếu ngại thì để cho!" Trước khi đến đây Cố Dã gợi ý tìm xưởng gia công ở Kinh thành. Nhà họ Dung xưởng may, tuy hiến cho nhà nước nhưng tiếng của bà Dung Âm vẫn trọng lượng, giúp con dâu một việc cỏn con thành vấn đề.

 

"Vâng, lát nữa em sẽ hỏi !" Khương Duyệt lúc nãy đúng là ngại mở miệng, đến nhờ vả.

 

Cố Dã đẩy cửa căn phòng cạnh cầu thang.

 

Khương Duyệt bước theo, ngạc nhiên: "Đây là phòng á?"

 

Đơn giản quá mức, ngoài giường, bàn, tủ, ghế sô pha đơn cuối giường và giá sách thì chẳng còn gì khác.

 

"Trước nhiều đồ lắm, bộ đội ít về, sợ bụi nên cất hết ."

 

Cố Dã nắm tay vợ bước phòng . Khi cô bước gian từng chỉ thuộc về riêng , mùi hương dịu nhẹ đặc trưng của cô lan tỏa khiến bỗng thấy mật hơn hẳn, tim đập nhanh hơn vài nhịp.

 

Đây là nơi lớn lên từ bé, đầu tiên dẫn con gái về, mà đó vợ yêu nhất. Trong khoảnh khắc, ánh mắt Cố Dã vợ chứa chan tình ý nồng nàn.

 

"Cố Dã, ảnh hồi bé của , em xem!" Khương Duyệt quanh một vòng, ánh mắt dừng ở giá sách sách quân sự. Ở nhà cô từng lật thử mấy cuốn sách của , chiến thuật hành quân đ.á.n.h trận, cô chịu nổi.

 

"Ảnh hồi bé giữ hết , phòng ." Cố Dã kéo ngăn kéo, chỉ tìm thấy tấm bằng nghiệp cấp ba.

 

"Đâu, em xem nào!" Khương Duyệt vội cầm lấy, mở là thấy ngay thiếu niên mày kiếm mắt sáng. Dù chỉ là ảnh đen trắng nhỏ xíu nhưng vẻ tuấn vẫn toát lên ngời ngời.

 

Khương Duyệt sớm ngày xưa trông thế nào. Lúc nãy ở nhà cô thấy ảnh gia đình 4 treo tường, nhưng đó là lúc trưởng thành, chắc chụp mấy năm , ánh mắt vẫn còn nét ngông cuồng bất trị, trầm như bây giờ.

 

"Oa! Thích thật đấy!" Ngắm ảnh chồng hồi 17 tuổi, cô tưởng tượng dáng cao ráo như cây tùng của thiếu niên năm , gương mặt chắc bao cô gái mê mệt đây!

 

Nghe vợ khen thích , khóe miệng Cố Dã cong lên kìm xuống .

 

"Cố Dã, hồi học bạn gái thật ?" Cô cầm tấm bằng so với mặt . Cố Dã thời niên thiếu đúng là nét ngang tàng phóng khoáng, chỉ đôi mắt cũng thấy là kẻ khó bảo. So với ngày xưa, Cố Dã bây giờ vạm vỡ, trưởng thành hơn, đường nét cương nghị, ánh mắt trầm , toát lên sức hút của đàn ông chín chắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-491-tham-phong-cu.html.]

 

Khương Duyệt chỉ buột miệng hỏi chơi, ai ngờ Cố Dã giật : "Đừng linh tinh! Anh lấy thời gian mà yêu đương?"

 

Cô đặt hai tay lên vai , hì hì: " Chiêm Tiếu Thiên bảo đấy nhé!"

 

Mặt Cố Dã đen : "Nó bậy bạ gì với em?"

 

"Cố Dã, đang lo lắng ?" Cô nghiêng đầu trêu chọc.

 

"Làm gì !" Anh chối bay.

 

"Thật chẳng , chỉ bảo ngày xưa từng dẫn bạn nữ về nhà bài tập thôi!"

 

"Có ?" Cố Dã ngơ ngác.

 

Khương Duyệt gật đầu: "Chiêm Tiếu Thiên bảo thế!"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cố Dã nheo mắt, quyết tâm tìm cơ hội tẩn cho Chiêm Tiếu Thiên một trận, cái tội rảnh rỗi sinh nông nổi buôn chuyện linh tinh với vợ !

 

"Anh chả ấn tượng gì cả, chắc chắn nó bịa chuyện!" Anh dẫn vợ lên phòng để cô tra khảo chuyện bạn gái cũ tưởng tượng, mà kể cả thật thì cũng sống c.h.ế.t nhận!

 

"Này, Cố Dã gì đấy!" Thấy đang chuyện t.ử tế tự nhiên cúi sán gần, cô vội lấy tấm bằng nghiệp che miệng .

 

"Cả ngày hôm nay hôn, cho hôn một cái!" Anh dẫn cô lên đây là để hôn mà. Vợ thơm ngọt, hôn bao nhiêu cũng đủ. Lúc thấy còn nhịn , chứ nay cả ngày cô cứ lượn lờ mặt, mùi hương thoang thoảng cứ trêu ngươi khiến m.á.u trong sôi lên sùng sục.

 

"Không !" Cô từ chối, định chạy.

 

chạy hai bước tóm cánh tay, kéo gọn lòng.

 

"Hôn một cái thôi mà!" Anh dỗ dành.

 

"Không là !" Cô sợ bố chồng đột nhiên lên bắt gặp thì hổ c.h.ế.t mất.

 

Cố Dã bất mãn mặt. Vợ ở nhà ngoan lắm mà, hôn là cô nhón chân phối hợp ngay, về đây cứ chối đây đẩy thế . Cô càng từ chối càng , ngợm cứ rạo rực hết cả lên. Thèm c.h.ế.t !

 

Thấy chịu buông, sợ cứ giằng co mãi chồng lên tìm thì phiền, cô đành thỏa hiệp: "Thế hôn một cái thôi nhé!"

 

Mắt Cố Dã sáng rực, chẳng quan tâm gì nữa, ôm eo vợ cúi xuống ngậm lấy đôi môi hồng như cánh hoa.

 

Khương Duyệt giật đ.ấ.m vai thùm thụp. Biết ngay mà, đời nào chịu hôn một cái thôi, nào chả hôn đến khi cô thở , mềm nhũn mới chịu buông.

 

Cố Dã giữ c.h.ặ.t t.a.y cô lưng, thỏa sức hôn vợ. Trong căn phòng của , cảm giác rung động càng thêm mãnh liệt.

 

Khương Duyệt đẩy đành mặc kệ, nghĩ bụng đợi hôn chán sẽ tự buông.

 

đúng lúc hai đang hôn say đắm thì tiếng mở cửa.

 

 

Loading...