Giữa trưa, Cố Dã về nhà một .
"Ninh Ninh về cùng ?" Khương Duyệt ngó lưng Cố Dã.
"Về , ngang qua nhà chị dâu thì thằng cu Triệu Viễn Kỳ gọi chơi!" Cố Dã ôm lấy Khương Duyệt, thấy cô cau mày liền đưa ngón tay thon dài ấn nhẹ giữa trán cô: "Đừng lo lắng! Ninh Ninh yếu ớt như em nghĩ !"
Khương Duyệt nắm lấy ngón tay , trừng mắt: "Anh cái gì thế? Ninh Ninh còn nhỏ như , em lo lắng là chuyện bình thường mà!"
Cố Dã mỉm : "Ừ, là bình thường!"
Khương Duyệt thần sắc Cố Dã nhẹ nhàng, tò mò hỏi: "Sáng nay Ninh Ninh và nhà họ Thi ở chung thế nào?"
Cố Dã nhà chính, cởi mũ quân trang treo lên giá, : "Thì cũng... thế thôi!"
"Thế thôi là thế nào?" Khương Duyệt hài lòng với câu trả lời qua loa .
"Khó lắm!" Cố Dã cởi áo khoác quân phục, bên trong mặc chiếc áo len màu xanh đen, bờ vai rộng lớn, sân .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cố Dã cứ ậm ờ, Khương Duyệt sốt ruột c.h.ế.t. Cô chạy theo lưng hỏi dồn: "Rốt cuộc là thế nào!"
chân Cố Dã dài, sải một bước bằng Khương Duyệt chạy chậm hai ba bước mới đuổi kịp.
"Thật Ninh Ninh và chú Thi cũng ở bên bao lâu, chắc đến một tiếng!" Cố Dã dừng bước, cây hồng ở sân . Lá rụng gần hết, những quả hồng đỏ mọng treo đầy cành.
"Tại ? Ninh Ninh thích chú Thi ?" Khương Duyệt kỳ quái. Thật tính Ninh Ninh khá , khi cô dặn dò kỹ lưỡng hướng dẫn viên nhỏ cho ông bà. Ninh Ninh tuy nhỏ nhưng trách nhiệm, hứa là sẽ nghiêm túc. Nên Cố Dã chỉ ở cùng một lát, cô mới thấy lạ.
"Cũng !" Cố Dã hái hai quả hồng, cầm tay nghịch, đôi mắt phượng đẽ ngước lên giải thích: "Bọn họ tiếng địa phương, Ninh Ninh hiểu!"
Khương Duyệt: "..."
Cố Dã tiếp: "Sau đó thấy Ninh Ninh thật sự giao tiếp với họ nên đưa con bé về đoàn."
Khương Duyệt tưởng tượng nhiều tình huống, nhưng từng nghĩ đến cảnh bất đồng ngôn ngữ .
"Vậy chuyện với họ ?" Khương Duyệt quan tâm vấn đề hơn.
"Chưa!" Cố Dã đáp, "Ninh Ninh cứ ở đó suốt, tiện đề cập."
Khương Duyệt rũ mắt trầm ngâm. Hiện tại cô còn kích động như tối qua. Sáng nay dậy cô nghĩ , thấy phản ứng của quá. Cô và Cố Dã là ba nuôi, Ninh Ninh ở với họ chắc chắn hơn về vùng quê nghèo đó, nhưng chị dâu Thi dù cũng là ruột!
Bất kể mục đích nhà họ Thi đón Ninh Ninh về lúc là gì, bản ý của họ vẫn là cho . Mẹ ruột Ninh Ninh là mệnh khổ, nếu Ninh Ninh trở về thể đem an ủi cho bà , thì chắc là một chuyện .
"Cố Dã, em nghĩ , em phản đối họ đón Ninh Ninh về!" Khương Duyệt thở hắt một . Quyết định với cô chẳng dễ dàng gì. Nuôi con ch.ó con mèo lâu ngày còn quyến luyến, huống chi là con , còn là đứa trẻ hiểu chuyện như Ninh Ninh.
Khương Duyệt thật lòng mong Ninh Ninh sống , cô nỡ để con bé chịu khổ. cô nhận đang áp đặt suy nghĩ chủ quan, Ninh Ninh về bên ruột chắc khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-458-chua-chac-da-khong-phai-chuyen-tot.html.]
Nghe , Cố Dã nhướng mày.
"Anh đừng em như thế!" Khương Duyệt ngạc nhiên, bĩu môi : " khi đưa Ninh Ninh về, chúng nghĩ cách khéo để con bé chấp nhận việc còn một khác!"
Cố Dã ôm Khương Duyệt lòng: "Được!"
Ba nhà chú Thi mua vé tàu hỏa chuyến 6 giờ tối. Huyện Tình Sơn ga tàu, họ lên thành phố. Cố Dã bảo Trương Kiến Quốc lái xe đưa họ . Chú Thi sợ hãi từ chối: "Không cần , chúng bộ bến xe là !"
"Chú ơi, từ đây lên thành phố xa lắm, cháu lái xe đưa các chú , nhanh thôi!" Trương Kiến Quốc nhiệt tình .
Trước khi họ , Khương Duyệt dẫn Ninh Ninh chạy tới.
"Ninh Ninh, mau chào ông bà con!" Khương Duyệt đoán chuyến họ đến cũng là để bàn bạc với Cố Dã, là cô lòng hẹp hòi cứ tưởng họ sẽ bắt Ninh Ninh ngay hôm nay.
Ninh Ninh chào ông bà xong, gọi một tiếng "Chào bác ạ!"
Anh trai họ Thi đôn hậu: "Ừ, ngoan lắm!"
Tiễn ba xong, vợ chồng Khương Duyệt sóng vai gốc cây, cô thở dài.
"Sao thở dài?" Cố Dã hỏi.
"Không nữa!" Khương Duyệt nhớ tới lúc ở Thượng Hải, Cố Dã đưa cô nghĩa trang liệt sĩ thăm mộ lớp trưởng Thi. Nghĩ đến hai ông bà tóc bạc phơ chính là cha , đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cô thấy lòng nặng trĩu.
"Về thôi!" Cố Dã nắm tay Khương Duyệt, hai vợ chồng dắt tay Ninh Ninh về nhà.
"Cố Dã, với Ninh Ninh thế nào đây?" Tuy quyết định nhưng đến lúc , cô do dự mở lời cho con bé dễ chấp nhận.
Suy tính , Khương Duyệt bịa một câu chuyện kể cho Ninh Ninh .
Tất nhiên cốt truyện gia công. Ninh Ninh chăm chú. Khương Duyệt nhân cơ hội hỏi: "Nếu Ninh Ninh là bạn Tịnh Tịnh trong truyện, một khác cần con, con nguyện ý đến bầu bạn với bà ?"
Ninh Ninh nghĩ ngợi lắc đầu: "Nguyện ý thì nguyện ý, nhưng con !"
"Tại ?"
"Con mà, con ở bên cạnh cơ!" Ninh Ninh nghiêm túc .
Khương Duyệt rung động, ngước mắt Cố Dã, trong ánh mắt bất đắc dĩ cảm động. Ừ, đứa con gái cô nuôi công cốc!
cảm động thì cảm động, vẫn tìm cách để Ninh Ninh chấp nhận sự thật.
Cố Dã cho , trai họ Thi và Ninh Ninh định tổ chức đám cưới tết, họ tết đến đón Ninh Ninh về một chuyến. Nghĩ đến sắp xa con, Khương Duyệt lo lắng yên. Không , cô tìm việc gì đó để phân tán sự chú ý.
Nói đến việc , mai là thứ Năm, tối nay cô và Cố Dã sẽ Năm Dặm Cương mai phục bắt trộm. Cô nghi ngờ nữ công nhân đưa mảnh vải cho cô ở xưởng may chính là cô gặp tuần . Hôm đó cô định gì đó nhưng thấy quản đốc Chu ở phía nên sợ hãi bỏ chạy.