Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Theo Đuổi Tình Yêu - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-05-05 11:33:58
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô chỉ chạm nhẹ, nhưng đối với Lục Kiệm Minh lại như lửa cháy lan ra đồng cỏ khô, trong nháy mắt thiêu rụi lý trí. Bàn tay dịch chuyển lên trên, nắm lấy tấm lưng trơn nhẵn của cô, Lục Kiệm Minh ôm cô vào lòng, cúi đầu cắn môi cô.

 

Hành động li3m m*t cắn xé vừa mạnh vừa bá đạo, Hứa Lộc trong lòng đập thình thịch, sự run rẩy do ma sát va chạm lan khắp não bộ, vốn định đẩy Lục Kiệm Minh ra, nhưng bàn tay lại ma xui quỷ khiến vòng lên cổ anh, nhắm mắt hơi hé miệng, mặc cho đ@u lưỡi nóng bỏng của anh xâm nhập vào như chốn không người, quấn lấy lưỡi cô, m*t mát khuấy đảo, lực đạo mạnh mẽ như trừng phạt, lại như đang khẳng định quyền sở hữu.

 

Hứa Lộc bị hôn đến mức toàn thân mềm nhũn, khi môi tách ra, nếu không phải Lục Kiệm Minh ôm eo cô, có lẽ cô đã trượt xuống theo tường.

 

Môi Lục Kiệm Minh ươn ướt, nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen láy sâu thẳm của cô, Hứa Lộc giọng nói khàn khàn yếu ớt, bất lực đánh vào vai anh: "Anh hôn đau em rồi!"

 

Lục Kiệm Minh giọng khàn khàn, không hề thương hoa tiếc ngọc: "Đáng đời."

 

Hứa Lộc trừng mắt nhìn anh, đôi mắt long lanh nước.

 

Lục Kiệm Minh ra lệnh cho cô: "Sau này không được ăn mặc như vậy nữa."

 

Hứa Lộc hừ một tiếng, không biết là nghe lời hay không nghe lời, chỉ oán trách: "Em đã chọn rất lâu đấy."

 

"Chọn lâu như vậy mà chỉ chọn được cái này?" Lục Kiệm Minh càng thêm khó chịu.

 

Hứa Lộc nhìn vào ánh mắt bá đạo của anh, ánh sáng trong mắt tràn đầy sắp trào ra, cô nhỏ giọng bày tỏ tâm tư của mình: "Bởi vì kiểu dáng này... trước đây đã từng được người ta khen đẹp mà."

 

Các ngón tay Lục Kiệm Minh đang áp vào tấm lưng mát lạnh của cô đột nhiên siết chặt.

 

Hứa Lộc cảm thấy tê dại sau lưng, nhìn vào ánh mắt ngày càng nóng bỏng của anh, mới chậm chạp cảm thấy xấu hổ, nhưng chưa kịp cúi đầu xuống, Lục Kiệm Minh đã cúi người ghé sát tai cô, giọng nói trầm thấp: "Vậy thì sau này, chỉ mặc cho mình anh xem."

 

Hơi thở phả vào làm đỏ ửng vành tai Hứa Lộc, cô nhạy cảm rụt vai lại, phòng nghỉ rộng rãi thoáng đãng, nhưng lại khiến người ta có chút khó thở.

 

Cô không nói gì, Lục Kiệm Minh cũng không lùi lại, như cố tình trêu chọc, ghé sát tai cô nhỏ giọng hỏi: "Hửm?"

 

Hứa Lộc đỏ cả cổ, muốn gật đầu, nhưng lại thật sự xấu hổ, xấu hổ đến mức muốn chết, bèn nóng mặt vùi đầu vào lòng Lục Kiệm Minh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/theo-duoi-tinh-yeu/chuong-201.html.]

 

Lục Kiệm Minh buồn cười ôm cô, người cố tình mặc váy hở lưng, dùng lời nói trêu chọc anh là cô, người trêu chọc xong xấu hổ đến mức không dám gặp ai cũng là cô, sao lại đáng yêu đến c.h.ế.t người như vậy chứ.

 

Hứa Lộc bình tĩnh lại liền muốn ra ngoài, sợ lát nữa có người vào, Lục Kiệm Minh giơ tay xem đồng hồ, đưa tay khóa cửa lại: "Nói chuyện thêm một chút nữa."

 

Đêm cuối cùng, nói chuyện thì nói chuyện.

 

Hứa Lộc dựa vào tường, đưa tay nghịch cúc áo vest của anh, cởi ra, cài vào, lại cởi ra: "Nói chuyện gì?"

 

Lục Kiệm Minh dập tắt một cơn giận, còn một cơn nữa, anh thản nhiên hỏi: "Nói rõ ràng với Chung Du chưa?"

 

Tay Hứa Lộc khựng lại, nghĩ trước khi đi Thượng Hải phải nói rõ chuyện của Chung Du với Lục Kiệm Minh, để anh yên tâm, nhưng nghĩ đến việc vừa bị trêu chọc, lại muốn chọc tức anh thêm lần nữa.

 

"Chưa." Cô luyến tiếc thở dài, "Một chú cún con tốt như vậy."

 

Lục Kiệm Minh nhìn cô diễn, xấu xa bày mưu cho cô: "Nếu không nỡ, vậy thì đồng ý với cậu ta đi."

 

"!" Hứa Lộc trợn to mắt, không hiểu sao anh lại đột nhiên thay đổi, nửa ngày mới nói ra được một câu: "... Anh bằng lòng?"

 

"Cũng được." Lục Kiệm Minh ân cần nhìn cô, "Nghĩ lại, yêu đương mở cũng không phải không thể chấp nhận, khi em ở bên cún con, anh cũng có thể tìm một con mèo hoang."

 

Hứa Lộc: "..."

 

Lục Kiệm Minh nhướng mày nhìn cô: "Sao? Em sẽ không hai mặt chứ?"

 

Hứa Lộc nắm chặt cúc áo vest trong tay, khi nghe thấy ba chữ "mèo hoang", trong lòng đột nhiên chua xót, gần như muốn vắt ra nước, cô trừng mắt nhìn Lục Kiệm Minh: "Anh nói thật sao?"

 

"Ừ, chẳng lẽ em không nghiêm túc?" Lục Kiệm Minh hỏi cô.

 

Cô đương nhiên không nghiêm túc! Hứa Lộc há miệng, nhưng lại ngậm lại, có cảm giác tự vả vào mặt, nhưng tức giận cũng là thật, nhất thời lại không biết nên thừa nhận mình nói dối trước, hay là mắng anh lăng nhăng, lại còn muốn tìm mèo hoang!

Loading...