THÊ TỬ TÀO KHANG CỦA TRẠNG NGUYÊN TRỞ VỀ - 9

Cập nhật lúc: 2025-10-03 16:45:27
Lượt xem: 196

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn dứt câu, Tiểu Tiểu tức đến nghiến răng:

 

"Ngươi dù cũng từng là văn thần, thốt lời vô sỉ như thế!”

 

Thẩm Trường Trạch trong viện giọng nam nhân khác truyền , liền khinh miệt nặng nề:

 

"Thúy Thúy, còn tưởng ngươi là nữ tử giữ trong sạch. Không ngờ ngươi dám giấu nam nhân trong nhà…”

 

Tiểu Tiểu giận dữ xắn tay áo, mở cửa lý luận với Thẩm Trường Trạch, ngăn

 

Ta kê thang tre trong viện sát tường, trèo lên đỉnh tường, đối diện với Thẩm Trường Trạch chật vật thê t.h.ả.m mà nhổ một ngụm:

 

"Phì! Một quả dưa chuột dùng nát mà thôi, bản cô nương mới chẳng thèm!

 

Thẩm Trường Trạch tức đến c.h.ử.i ầm cửa:

 

"Cái gì mà dưa chuột! Ngươi… ngươi… ngươi ô nhục nho nhã!”

 

Ta lấy hỏa chủng châm ngòi bó đuốc trong tay, giơ cao đầu:

 

"Ô nhục nho nhã , chỉ mỗi chuyện thôi?”

 

Nói xong, dứt khoát giương cao đuốc, hướng về con phố sáng đèn nơi xa hét lớn:

 

"Trạng nguyên gia, cho dù bây giờ ngươi lột sạch ở đây, dân nữ cũng dám vướng bẩn nửa phần … Nghe Trạng nguyên phu nhân dịu dàng hiền huệ, Trạng nguyên gia ngàn vạn đừng phụ mỹ nhân nhé…”

 

Thẩm Trường Trạch thấy bịa đặt như , vội cuốn gói chạy:

 

"Ngươi… coi như ngươi độc ác…”

 

Hắn nhấc chân định bỏ , nào ngờ đội vệ binh vốn đang lùng sục phố theo ánh lửa nhanh chóng tìm đến chỗ chúng .

 

Thẩm Trường Trạch bọn họ chặn chặt trong hẻm.

 

Nhìn bắt , dập tắt đuốc, phủi tro tay, đầu liền thấy Tiểu Tiểu mặt đỏ bừng, ánh mắt dán chặt .

 

Thiếu niên vốn sùng bái phong thái quân tử, chắc hẳn những lời của kinh động.

 

Ta gương mặt đỏ hồng , kìm mà trêu ghẹo:

 

"Sợ cái gì, đối phó với kẻ vô sỉ, chỉ cần ngươi còn vô sỉ hơn .”

 

13

 

Thẩm Trường Trạch vì hối lộ triều thần mà chịu trượng hình, còn Hoàng thượng cách chức, đuổi khỏi kinh thành, vĩnh viễn trọng dụng. 

 

Nghe lúc ném khỏi hoàng thành gãy mất một chân. 

 

Mà thê tử Tiêu Thời Hề mà hao hết tâm tư cưới về, khi gặp đại nạn, cuốn hết của cải chạy theo thị vệ xuống Giang Nam.

 

Thẩm Trường Trạch lúc còn dựa lưng Thừa tướng mượn oai quan nhiều chuyện thương thiên hại lý, những từng ức h.i.ế.p đều chờ ở cửa hoàng thành. 

 

Còn về kết cục cuối cùng của thế nào, lười chẳng buồn ngóng. 

 

Hắn chẳng qua chỉ là một kẻ khách qua đường vội vã trong quãng đời dài đằng đẵng của , đáng để lưu luyến.

 

Tranh đoạt ngôi vị giữa các hoàng tử ngày càng kịch liệt, trong kinh thành lòng hoang mang, ngay cả Thạch thẩm vốn ngày thường thẳng thắn cũng trở nên cẩn thận.

 

Một hôm, từ tửu lâu về nhà, còn bước cửa sân Thạch thẩm kéo sang một bên. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-tu-tao-khang-cua-trang-nguyen-tro-ve/9.html.]

Bà lấy tay che miệng , đầy cảnh giác:

 

"Thúy Thúy, ngươi thật , ngươi chọc đại nhân vật nào ?

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Ta chút mờ mịt, Thạch thẩm gấp đến nỗi liên tục đập đùi:

 

"Trời ơi, ngươi , sân nhà ngươi đấy. Trên lưng bọn họ đều đeo đao! Nếu ngươi đắc tội nên đắc tội, khuyên ngươi mau , đừng nữa.”

 

Nói xong bà lôi từ cái túi rách hai xâu tiền đồng, nhét tay :

 

"Ta chỉ giúp ngươi tới đây thôi, về tự lo lấy nhé!”

 

Nhìn dáng vẻ hoảng hốt của Thạch thẩm, tim bỗng chùng xuống một cái. 

 

Từ lúc kinh vẫn luôn giữ quy củ, kết thù oán với ai, nếu trong sân thực sự ngoài, thì giải thích duy nhất chỉ thể là nhắm Tiểu Tiểu. 

 

Nghĩ đầu gặp nó, đầy thương tích, tim bỗng siết chặt, vội vã đẩy cửa sân.

 

Tiếng đẩy cửa lớn, đám thị vệ mặc luyện công phục trong sân đồng loạt đầu

 

Thạch thẩm cảnh tượng dọa đến lăn tròn bò chạy.

 

Ta nghiến răng hàm, cố gắng trấn định sự bất an trong lòng, tiến về phía sảnh:

 

"Các là ai? Đến nhà việc gì?”

 

Lời dứt, một phụ nhân mặc cẩm y hoa lệ từ ghế bát tiên thượng thủ sảnh lên, khẽ :

 

"Quả hổ là Tiểu Tiểu tin tưởng, đối diện một đám hộ vệ xa lạ vẫn thể bình tĩnh như , thật hiếm .

 

Biết là bạn chứ địch, trái tim đang treo lơ lửng của cuối cùng cũng hạ xuống. 

 

Tiểu Tiểu vui mừng kéo tay áo , dẫn đến sảnh:

 

"Mẫu hậu, con với mà, tỷ tỷ là . Nếu tỷ tỷ lòng nhân hậu cứu con, chừng giờ con thành một cỗ xác c.h.ế.t .”

 

Nghe cách xưng hô của Tiểu Tiểu với vị quý nhân , còn gì hiểu nữa? 

 

Lý trí thắng sự sợ hãi, gỡ tay Tiểu Tiểu , “bịch” một tiếng quỳ xuống đất:

 

"Dân nữ Thúy Thúy, bái kiến Hoàng hậu nương nương, bái kiến Thái tử điện hạ.”

 

Ngày hôm đó mới từ miệng Hoàng hậu nương nương , Tiểu Tiểu chính là Lục hoàng tử Hoàng thượng sủng ái, cũng là Thái tử ám sát ngã xuống vực mất tích trong săn bắn. 

 

Nó giả vờ mất trí, chỉ để tránh sát thủ do Ngũ hoàng tử phái tới.

 

Khoảng thời gian , nó ẩn náu trong căn nhà đơn sơ của , âm thầm liên lạc với Hoàng hậu nương nương, hai cùng diệt trừ những kẻ mưu toan khống chế triều chính. 

 

Nay Tiêu Thừa tướng lưu đày Bắc địa, Ngũ hoàng tử thất thế, thể Hoàng thượng ngày càng suy kiệt, Tiểu Tiểu cũng nên trở về nơi vốn thuộc về nó.

 

Hoàng hậu nương nương cao ghế, nhẹ giọng hỏi về cuộc sống của Tiểu Tiểu ở đây. 

 

Ta quỳ đất, cẩn thận trả lời, dám hết. 

 

nếu để Hoàng hậu nương nương từng để bảo bối trong lòng bà giặt giũ áo quần cho , e rằng sẽ lôi c.h.é.m một nhát mất.

 

Hỏi qua loa xong, Hoàng hậu nương nương bỗng bước đến mặt , đưa tay vuốt mái tóc rối vì gió do vội vàng chạy về:

 

"Tiểu Tiểu rốt cuộc cũng trở về cung kế thừa đại thống. Nó thích đồ ăn ngươi nấu. Bản cung nghĩ nếu ngươi bằng lòng, sẽ đưa ngươi theo cung một nữ thị tòng cận …”

 

Loading...