Đưa tay sờ một cái, tấm vải chạm lạnh buốt, mềm mại và trơn tuột như lụa, sờ cảm giác lồi lõm, dường như là hoa văn thêu. Hai ngón tay chà xát, dai, Bạch Tinh Tinh trực giác tấm vải dễ xước như lụa.
"Không là của ai để , cứ mang về ." Hỏi Parker một chút, là của ai đó trong bộ lạc đánh rơi, động vật tha đến đây.
Bạch Tinh Tinh ôm chồng vải dày lên, kinh ngạc phát hiện, tấm vải sờ mềm mại nhưng trọng lượng hề nhẹ, nặng trĩu như đổ chì.
Phải tốn nhiều sức, Bạch Tinh Tinh mới mang tấm vải bò khỏi cái hố ẩm ướt, đầy bùn đất, còn mùi tanh ẩm ướt kỳ quái trong hố.
Lúc cô mới rõ tấm vải trong tay trông như thế nào. Nó trắng như tuyết tì vết, trải rộng những hoa văn vảy tinh xảo, đó chính là cảm giác lồi lõm mà cô sờ thấy.
Tấm vải thật kỳ lạ, ở thế giới hiện đại cô cũng từng thấy loại vải , thú nhân mà kỹ thuật dệt vải cao siêu đến thế, thật thể tin .
Bạch Tinh Tinh suy nghĩ nhiều, ôm tấm vải chạy về.
Trở nhà gỗ của Parker, Bạch Tinh Tinh thấy trong nhà đầy những bông hoa trắng nhỏ, khắp nơi là những bó hoa giống như hoa baby, trang trí căn nhà như một nhà kính trồng hoa.
Một con báo đốm trông giống bệnh nhân tâm thần đang lăn lộn sàn nhà, quả thực đạt đến cảnh giới quên .
Bạch Tinh Tinh tưởng nhầm, vội : "Xin , nhầm ."
Lùi ngoài vài bước, Bạch Tinh Tinh trái , sai mà, đây là nhà của Parker!
Lại , Bạch Tinh Tinh thấy chiếc túi vải của treo tường, cũng cắm mấy bó hoa trắng. Cô cuối cùng cũng xác định đây là nhà của Parker.
"Awoo~" Con báo đốm đang ngửa, trong mắt phản chiếu hình ảnh lộn ngược của Bạch Tinh Tinh, ánh mắt sáng rực lên, một vòng lộn nhào dậy.
"Anh gì ?" Bạch Tinh Tinh khóe miệng giật giật, vẫy vẫy cánh tay đau nhức, "Xem nhặt cái gì ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-29-tam-vai-ky-di.html.]
Ánh mắt Parker vội vàng lướt qua tấm vải, về phía mặt Bạch Tinh Tinh, đột nhiên như phát hiện điều gì đó, ánh mắt lập tức trở tấm vải. Con ngươi trong mắt co rút và kéo dài rõ rệt, cả con báo như tiêm thuốc an thần, trở nên tĩnh lặng.
Hắn biến thành hình , "soạt" một tiếng giật lấy tấm vải trong tay Bạch Tinh Tinh, nắm lấy tay cô vẻ mặt căng thẳng hỏi: "Thứ cô lấy ở ?"
Bạch Tinh Tinh dọa sợ, cổ tay nắm chặt đau nhói, nhưng cô chỉ cảm nhận sự căng thẳng tột độ của Parker.
"Bên hồ, ?" Bạch Tinh Tinh lo lắng hỏi. Thứ thể cho Parker căng thẳng, chắc chắn là nguy hiểm. Mặc dù cô thể nghĩ một tấm vải thể liên quan gì đến nguy hiểm.
Parker mày nhíu chặt , lẩm bẩm: "Sao thể..."
"Đây rốt cuộc là thứ gì ?"
Parker thấy Bạch Tinh Tinh sợ hãi, vội thu vẻ mặt, bình tĩnh trả lời: "Có thú lang thang đến bộ lạc."
Bạch Tinh Tinh tức khắc như rơi xuống hầm băng, cả m.á.u lạnh ngắt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
May mà bắt .
"Anh thú lang thang sẽ xuất hiện ở đây ?" Bạch Tinh Tinh cảm thấy bàn tay cầm tấm vải cũng bẩn, mùi cũng cô thể chịu đựng : "Đây là vải gì? Có liên quan gì đến thú lang thang?"
"Đây là da rắn lột của Xà thú trưởng thành, chúng sẽ dùng thứ để lấy lòng bạn đời, nên sẽ cố gắng lột chỉnh nhất."
Nói , Parker đá tung tấm da rắn màu trắng mặt đất, liếc một cái lạnh : "Xem kỹ thuật lột da của con Xà thú tồi, đáng tiếc."
Bạch Tinh Tinh càng càng sợ hãi, lúc mới thấy tấm da rắn đó hình ống tròn. Tưởng tượng đến việc thứ là do chính tay ôm về, da lòng bàn tay đều tê dại.