Cuối cùng, giữa mấy tiếng tru lên của bầy báo con, xe của Curtis và Moore cũng chạy về.
Bạch Tinh Tinh tận cổng sân để đón, tay trái còn dắt Bạch Trân Bối đang mặc váy bồng. Mục Nhai xuống xe, cô tới: “Về con.”
“Mẹ.” Mục Nhai vui vẻ đáp, đỡ Thẩm Âm từ trong xe : “Đây là Thẩm Âm ạ.”
Thẩm Âm liếc nhanh Bạch Tinh Tinh một cái, lập tức cúi đầu, trong lòng kinh ngạc vì của Mục Nhai trẻ như .
cha nuôi họ là cha nuôi của Mục Nhai, chắc tuổi Mục Nhai cũng lớn lắm.
“Tiểu Âm mau nhà .” Bạch Tinh Tinh chỉ cảm thấy Thẩm Âm nội tâm, nhưng dáng vẻ thì cô thích. Nói xong cô kéo Bạch Trân Bối, bảo: “Gọi chị dâu ba con.”
“Chị dâu ba.” Bạch Trân Bối giữ nguyên khuôn mặt băng giá tinh xảo, cất giọng trong trẻo gọi một tiếng.
Sự nhiệt tình của gia đình họ Thẩm Âm càng thêm mất tự nhiên, cô e dè gật đầu.
Mục Nhai với Thẩm Âm: “Đây là em gái út của , Hoa Hoa. Em , chỉ là giống em, thích chuyện.”
Bạch Trân Bối và Thẩm Âm khác . Bạch Trân Bối chỉ là tính tình lạnh lùng, chứ khả năng giao tiếp còn lợi hại hơn nhiều đứa trẻ cùng tuổi. Mục Nhai cũng là để kéo gần quan hệ giữa Thẩm Âm và nhà.
Thẩm Âm quả nhiên Bạch Trân Bối nhiều hơn một chút, bất giác sinh cảm giác thiết: “Hoa Hoa, chào em.”
Bạch Trân Bối lập tức căng khuôn mặt nhỏ nhắn, ngữ khí nghiêm túc với ba Mục Nhai: “Em tên Bạch Trân Bối. Chị dâu ba thể gọi em là Trân Bối, Tiểu Bối, Bối Bối, hoặc Bảo Bối. Hoa Hoa là tên của em gái em.”
Thẩm Âm quanh, nhà họ còn em gái nữa ?
Bạch Trân Bối thò tay ống tay áo xù lông, móc một con rắn hoa nhỏ bằng ngón tay, mỉm : “Đây là em gái của em.”
Thẩm Âm sợ đến mức mặt trắng bệch, lập tức chỗ khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1615-ve-nha-dung-bua-phan-2.html.]
Mục Nhai lườm Bạch Trân Bối một cái, kéo Thẩm Âm nhà.
Bạch Trân Bối bĩu môi, vỗ vỗ đầu con rắn nhỏ: “Tiểu Hoa đừng buồn, em đáng yêu nhất.”
“Ngao ô!”
Thẩm Âm kịp hồn, phía xông tới bốn con báo cao đến ngang hông cô, con nào con nấy đều vây quanh ngửi ngửi cô.
Thẩm Âm ở đường mường tượng trong đầu vô , thế nào để tỏ ưu nhã, hào phóng khi đến nhà Mục Nhai. Những diễn tập đó ngay khoảnh khắc đều sụp đổ. Thẩm Âm hét lên một tiếng, lập tức dán chặt cánh tay Mục Nhai.
Cũng may trong lòng còn nhớ giữ ý tứ, nên tiếng hét mới kìm ở mức quá chói tai.
“Chúng nó cũng giống .” Mục Nhai ôm vai Thẩm Âm .
Thẩm Âm sững sờ, cảm giác sợ hãi tan thành mây khói. Cô cúi đầu đối diện với con báo ngay mặt. Khi nỗi sợ còn, cô mới phát hiện mắt báo , đồng tử màu vàng kim rực rỡ lấp lánh, hơn mắt nhiều.
Mắt của Mục Nhai cũng như , cũng đen đến mức sáng ngời.
Con gái hầu như đều cuồng đồ lông xù, Thẩm Âm cũng ngoại lệ. Báo con giống như một con mèo cỡ lớn, c.ắ.n , cô liền nhịn đưa tay sờ đầu con báo.
Mặt Mục Nhai lập tức đen , một tay gạt con báo đang chắn mặt : “Đừng cản đường.”
“Ngao ô ~” Con báo một tát văng xa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thẩm Âm lúc mới ý thức con báo thể cũng là một con trai, lập tức hổ đến giấu mặt , nắm c.h.ặ.t t.a.y Mục Nhai. Nghe tiếng báo con hét oai oái, cô áy náy liếc một cái.
Bạch Tinh Tinh biếu Mục Nhai một cái lườm, cái tính ghen cũng quá đáng . Thấy Thẩm Âm cũng cho đỏ mặt, cô giải thích: “Mấy con báo con mới mười ba tuổi thôi.”
Nghe , Thẩm Âm thở phào nhẹ nhõm, đó chỉ còn niềm vui thầm.
Cô thích tính chiếm hữu của Mục Nhai đối với , điều đó cô cảm thấy an .