Thẩm Âm lập tức lao về phía cửa chính, nhưng ngay lúc mở cửa thì tóm tóc, lôi giật ngược trở .
“Mày còn dám chạy? là đủ lông đủ cánh nhỉ, hả?” Gã đàn ông trung niên kéo Thẩm Âm , khi rõ mặt cô, gã đột nhiên sững .
Trừ phần tóc mái thừa thãi, khuôn mặt thiếu nữ lộ vẻ thanh tú đáng yêu. Gã đàn ông còn , khi cô để lộ trán thì càng kinh diễm hơn, đó là một khuôn mặt trái xoan mỹ, phối hợp với ngũ quan tú khí, nhan sắc thua gì đại minh tinh.
Gã bất giác thốt lên: “Tú Phương…”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thẩm Âm lập tức cúi đầu, để tóc che khuất mặt , run rẩy : “Ba, con .”
Thật cô nên cắt tóc, chỉ là cô nỡ từ chối sự dịu dàng của thiếu niên . Từ nhỏ đến lớn ai đối xử với cô như , đột nhiên gặp một như thế, cô giống như con nghiện nếm ma túy, thể tự kìm chế.
Cho dù bây giờ phát hiện, cô cũng hối hận.
Gã đàn ông lập tức tỉnh táo , tiếp đó là cơn giận thể kiềm chế, gã giơ tay tát cô một cái, tiếng “chát” vang dội trong căn phòng chật chội, đặc biệt chói tai.
Thẩm Âm hét lên một tiếng, cái tát đó đ.á.n.h văng, đầu đập tường, đau đến mức cô thụp xuống, đầu óc choáng váng từng cơn.
Thế nhưng, tiếng c.h.ử.i rủa của gã cha như giòi bọ chui tai cô.
“Mày đúng là càng ngày càng giống mày, cái vẻ mặt lẳng lơ, chỉ quyến rũ đàn ông. Hôm nay tao nhất định đ.á.n.h c.h.ế.t mày, để mày khỏi hại khác!”
Cha Thẩm , rút thắt lưng da, quất tới tấp về phía thiếu nữ đang co ro trong góc tường.
“A!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1597-ngon-lua-tuyet-vong.html.]
Thẩm Âm thét trốn, nhớ tới mối quan hệ với Mục Nhai ở trường, cô trở nên vô cùng nhạy cảm với bốn chữ “quyến rũ đàn ông” mà cha , cô lóc gào lên: “Nhất định là ông đối xử với , mới bỏ ! Ông trút giận lên con gái , chứng tỏ ông là kẻ hèn hạ, ông xứng với ! Nếu con là , con cũng sớm bỏ ! A!”
Thẩm Âm đá một cước đầu, cơn choáng váng dịu lập tức trở nên nặng trĩu, cơ thể cũng thể cử động.
Cha Thẩm tức giận thở hồng hộc, dùng hết sức quất đ.á.n.h vẫn thể hả giận, ngược còn mệt vã mồ hôi.
“Đồ điều, đúng là điều, y hệt mày. Lão tử cực cực khổ khổ nuôi mày lớn thế , cho mày ăn học đến cấp ba, mày báo đáp tao thế ? Tốt, học nữa! Ở nhà kiếm tiền cho lão tử uống rượu!”
Cha Thẩm phòng Thẩm Âm, lôi cặp sách của cô , đổ hết đồ bên trong xuống đất.
Thẩm Âm chớp chớp mắt, khi tầm khôi phục, thứ cô thấy là một đống lửa đang bốc cháy hừng hực.
Tiết trời mùa thu se lạnh, mặt đất lạnh lẽo, cơ thể càng thêm buốt giá. Đống lửa màu vàng trông thật ấm áp, nhưng trong mắt Thẩm Âm, nó giống như lửa địa ngục.
Đã hẹn “Ngày gặp”, nếu đến, Mục Nhai tức giận ? Cậu nghĩ là giữ chữ tín ?
Có lẽ một tháng mập mờ ngắn ngủi đủ để khiến một thiếu nữ yếu đuối bùng nổ, nhưng việc học gánh vác hy vọng tương lai của cô. Vì tia hy vọng , cô thể chịu đựng sự tra tấn.
Cô lên kế hoạch, đăng ký một trường đại học rẻ nhất, nghỉ hè sẽ thêm kiếm tiền đóng học phí, cuộc sống thể dần dần thoát khỏi cha .
niềm hy vọng đó tan thành tro bụi trong ngọn lửa .
Nghĩ đến tương lai sẽ đối mặt với cuộc sống như thế hồi kết, nghĩ đến việc bao giờ thể gặp thiếu niên ưu tú, chu đáo , thiếu niên cắt tóc cho cô, tặng quà cho cô, lòng cô lập tức nguội lạnh như tro tàn.
【 đường tỷ hài tử sinh, trở về, tiếp tục gõ chữ. 】