Bạch Tinh Tinh giải thích: “Đối với đại đa , lớp 12 là bước ngoặt quan trọng nhất của cuộc đời. Một cô gái đắn sẽ lãng phí quá nhiều tinh lực những chuyện ngoài học tập trong giai đoạn .”
Mục Nhai theo bản năng nghĩ tới Thẩm Âm, đó là Vương Mộc Tích.
Vương Mộc Tích xem chính là kiểu “cô gái đắn” mà , học lớp 12 mà còn nghĩ đến yêu đương, còn gây sự khắp nơi.
Thẩm Âm thì giống .
Mục Nhai tức khắc lộ rõ vẻ vui sướng, tiếp tục ăn.
Bạch Tinh Tinh còn tưởng út thật sự chuyện, lúc thấy vui vẻ trở , thấy khó đoán.
“Tóm , các con đối đãi với tình cảm nhất định thận trọng. Quan trọng nhất là vượt rào, ?” Bạch Tinh Tinh trịnh trọng , thầm nghĩ bảo Moore lúc nào rảnh thì truyền thụ kiến thức giới tính cho chúng nó, chủ đề mà cô với con trai thì thật sự quá hổ.
“Biết ạ.”
Ba em đồng thanh trả lời.
Bữa cơm tối vì thêm và cả buổi họp gia đình, nên ăn mất hai tiếng mới xong. Sau đó, bọn nhỏ đứa nào về tìm ba đứa đó, rửa mặt đ.á.n.h răng nghỉ ngơi.
Khi Bạch Tinh Tinh ở nhà, các "ông bố" đều ở lầu 3, cho nên bốn phòng ngủ ở lầu 2 về cơ bản đều thuộc về bọn nhỏ.
Ba em nhà Mục phòng của ba . Mục Thiên giành toilet đầu tiên, Mục Hải là cả nên cũng tranh với . Mục Nhai thì chuẩn lẻn trốn ngoài bằng đường cửa sổ.
Mục Hải lập tức gọi : “Em đấy?”
“Có chút việc.” Mục Nhai vội vàng đáp một câu, đó liền chuẩn trèo cửa sổ.
Mục Hải đè vai , nhíu mày: “Em quên lời ?”
Động tác của Mục Nhai khựng : “Em chỉ mua đồ thôi.”
Mục Hải tin, chịu buông tay.
“Cô chỉ một bộ quần áo.” Mục Nhai , trong lòng cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu. Cậu theo bản năng nhắc quá nhiều về Thẩm Âm mặt các em, dường như điều nguy hiểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1593-tang-quan-ao.html.]
Cậu giúp Thẩm Âm, nhưng các em giúp cô bé.
Mục Hải lúc mới buông tay: “Mua xong thì về ngay, ngày mai mang đến trường.”
“Em .”
Mục Nhai xong, liền từ cửa sổ nhảy thẳng xuống bức tường sân, ngay đó nhảy ngoài.
Cũng may, lúc Moore bạn đời chỉ thị để "giáo d.ụ.c giới tính" cho bọn họ, Mục Nhai vặn trở về, hữu kinh vô hiểm.
……
Hôm , ba thiếu niên tinh thần phấn chấn bước phòng học, chuẩn cho tiết tự học buổi sáng đầu tiên.
Giờ tự học vẫn là bài khoá Tiếng Anh. Hôm nay cô chủ nhiệm quản nghiêm, để học sinh tự do bài, lớp học vô cùng ồn ào.
Mục Nhai từ trong hộc bàn lấy một cái túi nilon, cũng thèm mà đưa qua gầm bàn, đặt lên đùi bạn cùng bàn Thẩm Âm.
Thẩm Âm giật nảy , cúi đầu , nghiêng đầu khó hiểu về phía Mục Nhai.
“Cho .” Không thấy đối phương trả lời, Mục Nhai bổ sung hai chữ: “Quần áo.”
Thẩm Âm há miệng, theo bản năng từ chối, nhưng tâm lý chần chờ khiến cô bé phát âm thanh.
Cô bé thật sự cần quần áo, một bộ quần áo sạch để .
Nhìn bộ đồng phục giặt đến bạc phếch, vải vóc vì thường xuyên thấm mồ hôi mà bốc mùi, cô bé càng nỡ từ chối một bộ quần áo mới như .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nếu từ chối, lẽ lâu mới thể mặc đồ mới. Huống chi… đây là Mục Nhai tặng.
Mục Nhai thu tay về. Cậu xong một bài khoá, Thẩm Âm lúc mới nhét cái túi hộc bàn của , thấp giọng một câu: “Cảm ơn.”
Giọng nhỏ của cô bé chìm nghỉm trong tiếng bài ồn ào, nhưng truyền đến tai Mục Nhai một cách rõ ràng.
Khoé miệng Mục Nhai nhếch lên, từ đầu đến cuối đều thẳng về phía , dường như bộ quần áo liên quan gì đến .