Tác giả: Bạch Đầu Mộng
Mục Thiên đắc ý liếc các em. Kế hoạch bước đầu tiên, thành công.
Chờ đợi mười bảy năm, bọn họ sớm vạch một kế hoạch chi tiết.
Bước đầu tiên, thâm nhập vòng tròn của các giống đực, hoà nhập cuộc sống của con .
Chơi bóng rổ gì đó, chẳng qua chỉ là cái cớ.
Bước thứ hai: Tỉ mỉ lựa chọn bạn đời yêu thương và trung thành.
Bọn họ cảm thấy bạn đời vẫn nên lựa chọn từ nhỏ, học cấp ba là , dù gì cũng sắp thành niên cả ...
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bước thứ ba, tỉ mỉ lựa chọn bạn đời trung thành, yêu thương, còn xinh .
Gì? Bạn lặp ? Không thấy thứ tự khác còn thêm một từ ?
Đến nỗi việc học hành, ba em tỏ vẻ: Cái đó là gì? Ăn ?
Người trong phòng học càng ngày càng nhiều, thấy còn ba phút nữa là lớp, Thẩm Âm lúc mới cúi đầu trở về chỗ.
Cô bé liếc mắt một cái liền nhận sách giáo khoa bày bàn động qua, lập tức mở , phát hiện lá thư màu hồng phấn , vội vàng dùng sách gạt nó sang bàn của Mục Nhai.
Mục Nhai lá thư, mày nhăn tít: “Cậu ?”
“… ?” Thẩm Âm cúi đầu, hoảng hốt bối rối .
Ngày thường cô bé cũng sẽ khiến ai chú ý, nhưng hôm nay bên cạnh cô bé là một học sinh chuyển trường, mà học sinh chuyển trường còn là một cao ráo, trai, lạnh lùng. Động tác của Thẩm Âm lập tức những tâm chú ý, lá thư ái cũng thu tầm mắt.
Trừ mấy hiếu kỳ, đại đa cũng lá thư từ , còn tưởng là Thẩm Âm cho Mục Nhai, thực sự kinh ngạc.
Lập tức : “Ngày thường im im, ngờ lá gan cũng lớn thật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1579-lop-hoc-on-ao.html.]
“ là thể trông mặt mà bắt hình dong, tẩm ngẩm tầm ngầm ghê.”
Mục Nhai tuy thích Thẩm Âm, nhưng cũng khác hãm hại một cô gái yếu ớt. Để tránh tai mắt, đành miễn cưỡng gấp lá thư , nhét hộc bàn.
Ngửi ngửi ngón tay, bên còn lưu mùi hương nồng nặc, Mục Nhai vội chùi mấy cái quần, thầm nghĩ lát nữa vứt ngay mới .
Chuông học vang lên, trong lớp dần dần khôi phục trật tự, tiếng ồn ào biến thành tiếng bài đều đều mà uể oải.
Tiếng chuông còn dứt, giáo viên bộ môn tới. Ngay vài giây cuối cùng của tiếng chuông, ba nữ sinh xinh vọt . Cô gái buộc tóc đuôi ngựa giữa còn ngượng ngùng liếc Mục Nhai một cái, trong mắt ánh lên vẻ e thẹn.
Mục Nhai thấy khó hiểu, bọn họ quen ?
Bởi vì cái liếc mắt đó, trong giờ học Mục Nhai bất chợt chú ý đến bọn họ, mấy nữ sinh phỏng chừng là học sinh cá biệt, trong giờ học thế mà dùng sách vở che để trang điểm. Cô gái đối mặt với còn đang dùng gương để liếc trộm .
Mục Nhai đột nhiên bực bội, con gái ai cũng thế ?
Cậu đột nhiên cảm thấy lời đúng, trường học thật chẳng vui chút nào, sớm để sang năm tới thi đại học cho xong.
……
“Mày xem, Mục Nhai đang trộm tao ? Cậu nhất định cũng ý với tao .”
Trong giờ học, cô gái tóc đuôi ngựa thì thầm với bạn cùng bàn.
Cô bạn cùng bàn che miệng , đè thấp giọng: “Tao tưởng thư mày gửi là của Thẩm Âm, còn nổi cáu với Thẩm Âm nữa, ha ha ha, mắc quá.”
“A? Sao thế? Cậu sẽ ghét cả tao luôn chứ.” Cô gái tóc đuôi ngựa lo lắng, liếc Thẩm Âm, tức khắc mặt đầy vẻ ghét bỏ: “Sao thể nhầm con nhỏ luộm thuộm đó là tao ? Nghĩ thôi thấy ghê tởm.”
“Tao . Không mày trộm mày ? Cậu khẳng định cũng ý với mày. Lá thư đó chắc xem , lát nữa mày với một tiếng, hai chắc chắn thành đôi ngay.” Cô bạn cùng bàn quả quyết.
Đôi mắt cô gái tóc đuôi ngựa sáng lên, gật đầu : “Tao cũng nghĩ .”