Tác giả: Bạch Đầu Mộng
Moore vô cùng tự hào, khiêm tốn một câu: “Đó là vì chúng nó với Tinh Tinh khi còn là thú ấn ký, ấu tể của các cũng yếu .”
“Đó là đương nhiên.” Parker chịu thua.
Khoé miệng Bạch Tinh Tinh giật giật, “bốp” một tiếng đ.á.n.h lên cánh tay rắn chắc của Moore: “Đã lúc nào mà các còn tán gẫu? Đám ưng non sắp trưởng thành, chúng nó run hết cả kìa, mau xem một chút !”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Kỳ thật cô cảm thấy, đám ưng non biến sớm, tám phần là do bọn họ ngày thường cho ăn thực phẩm chứa hormone. Trẻ con loài vì hormone mà ít bé gái mấy tuổi kinh nguyệt, đám ưng non chỉ là trưởng thành sớm hơn một năm mà thôi.
Nghĩ như , Bạch Tinh Tinh lo lắng cho đám báo con, chúng nó chính là mấy đứa thích ăn vặt nhất, còn tham ăn hơn cả mấy đứa em hổ, hy vọng đừng dậy thì sớm!
“Đó là bình thường mà.” Moore trấn an vỗ vỗ bả vai bạn đời, ném củ cà rốt đang gọt dở lên bàn, ôm cô khỏi phòng bếp: “Chúng chỉ cần lấy mấy bộ quần áo qua đó là , cần lo lắng.”
Bạch Tinh Tinh thoáng an tâm một chút, nắm tay Moore bước nhanh về phòng .
May mà cô mang quần áo cho đám ưng non, bây giờ lúc thể mặc.
Chờ bọn họ cầm quần áo trở phòng thi, quả nhiên như lời Moore , đám ưng non biến thành ba thiếu niên trần như nhộng, đang duỗi tay duỗi chân nghiên cứu ngoại hình mới của .
Bề ngoài của họ năm phần giống Moore, làn da màu lúa mạch khoẻ mạnh, hai chân thon dài, cơ n.g.ự.c đặc biệt vạm vỡ, giống như ba vận động viên thể hình chuyên nghiệp.
Bạch Tinh Tinh phảng phất như thấy bộ dáng thời thiếu niên của Moore, bất giác “Oa” lên một tiếng.
Còn kịp kỹ, mắt một bàn tay to che khuất.
Moore ném ba bộ quần áo qua, lạnh lùng : “Mau mặc .”
“Mau… mặc… …”
“Mau mặc… .”
“Mặc mặc mặc, mặc… quần… áo…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1564-ba-thieu-nien-ra-doi.html.]
Ba thanh niên líu cả lưỡi học tiếng , động tác mặc quần áo chậm rì rì.
Thái dương Moore nổi gân xanh, đột nhiên đ.á.n.h .
Bạch Tinh Tinh cũng thấy buồn , trêu ghẹo : “Các con là vẹt ?”
Một giọng thiếu niên trẻ trung mang theo vẻ ngây ngô đáp : “Một… con… vẹt… bốn… chữ… chỉ… là… học vẹt.”
“Phụt!” Bạch Tinh Tinh xoay , dựa Moore bật , : “Được , các con mau thích ứng , chuyện kiểu đó c.h.ế.t mất.”
Mục Thiên, , cũng thấy ngượng ngùng, cúi đầu, mặt ửng hồng.
Ba trai Ưng thú thành niên đầu tiên mặc quần áo của con , đ.á.n.h giá lẫn , còn lôi cả gương trong túi xách của để soi.
Hai lứa ấu tể còn thì chằm chằm bọn họ, coi như mở mang tầm mắt.
Bạch Tinh Tinh xoay , dùng sức vỗ vỗ bàn: “Mau bài thi, đừng tưởng hôm nay thi cử cứ thế là xong.”
“A? Vẫn thi ạ!” Mục Hải kêu lên t.h.ả.m thiết, hai em còn , bọn họ cũng mang vẻ mặt thống khổ y hệt.
Bạch Tinh Tinh uống một ngụm nước lọc, thong thả : “Thi xong dẫn các con dạo phố mua quần áo, thì thôi.”
“Thi! Nhất định thi!”
Ba thiếu niên nhanh chóng trở “ổ” của , xếp bằng xuống, nhặt ngòi bút vỏ lên, lia lịa như thần trợ giúp.
Sống mười bảy năm, bọn họ còn ngày nào, sự mong chờ đường phố như một bình thường thể tưởng tượng lớn đến mức nào.
Trong lúc bọn nhỏ đang bài, Bạch Tinh Tinh : “Lần xem như thi thử, tính thời gian, các con thể từ từ .”
Đám báo con và hổ con thả lỏng hẳn, nhưng ba thiếu niên tóc đen vẫn cắm cúi ngừng.