Tác giả: Bạch Đầu Mộng
May mà gã đàn ông mặt đất ngay cả lá gan ngẩng đầu lên xem cũng , nếu trái tim chịu thêm một cú đả kích nghiêm trọng.
Bạch Tinh Tinh ở góc độ mà xe thấy, bắt lấy đuôi Vinson lắc lắc, nhẹ giọng : “Cho lên xe , nhiều quá.”
Gã đàn ông mặt đất chỉ cảm thấy một luồng khí tức dã thú nặng nề đập , luồng khí đó nặng nề đến mức đập làn da ẩn ẩn đau.
Sau đó, da còn cảm giác gì nữa, gió thổi qua , lành lạnh, cảm giác sảng khoái của sống sót tai nạn.
Đám dã thú ào ào lui tán, Bạch Tinh Tinh gọi điện thoại báo cảnh sát , đó đến bên cạnh gã đàn ông, xổm xuống đẩy đẩy , dùng ngữ khí bình thản : “Hổ hết , ông lên .”
Gã đàn ông lúc mới bỏ cánh tay , thở hổn hển quanh quất. Nguy cơ sinh mệnh giải trừ, thể diện liền giữ nữa. Cũng mặc kệ đối phương là ai, giọng run rẩy mà buông lời độc địa: “Chuyện sẽ bỏ qua như !”
Bạch Tinh Tinh mỉm : “ là bà chủ sở thú, chuyện nên tính thế nào thì cứ tính thế đó.”
Gã đàn ông sửng sốt, lập tức ánh mắt lấp lóe tránh né đối diện với Bạch Tinh Tinh, tròng mắt nhanh chóng đảo lộn, nhớ ký ức khi tay, yên tâm.
Hiện tại chỉ dấu vân tay chốt cửa là chứng cứ. Nghĩ đến đây, gã đàn ông bất chấp cái quần ướt sũng, về phía chiếc xe.
“Gào!” Văn Lâm vẫn canh giữ ở cửa, thấy gã đàn ông tới, liền sang đang phía như dò hỏi.
Bạch Tinh Tinh khẽ lắc đầu để ý, Văn Lâm thở phào nhẹ nhõm, lập tức hung hăng gầm lên một tiếng với gã đàn ông.
Gã đàn ông dám qua, đầu Bạch Tinh Tinh, giận dữ : “Cô còn mau bảo nó tránh !”
Thái độ như cho hành khách trong xe đều nhíu mày. Vô ơn thì cũng chỉ đến thế là cùng, thậm chí còn mang bộ dạng hiển nhiên thế, thật khiến phản cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1561-ke-gay-hoa.html.]
Mà phụ nữ mắng giận buồn, tư thái thong dong, mặt nở nụ như đang dự tiệc tối, trả lời gã đàn ông một câu gì đó, gã tức khắc càng giận kiềm chế , lên xe dám lên.
Cách quá xa, rõ bên ngoài gì, vỗ cửa kính hiệu bảo cô mau lên xe, đến nỗi gã đàn ông , ai quan tâm nữa.
Bạch Tinh Tinh : “Hay là chờ cảnh sát tới hẵng . Con gái hiểu ngã xuống, lúc đó ngài đang ở gần đó ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sắc mặt gã đàn ông hoảng hốt, cảm giác chuyện dễ dàng kết thúc.
Bất quá nhanh khôi phục bình tĩnh, khoanh tay ở một bên. Cùng lắm thì bồi thường tiền là , cũng tuyệt đối sẽ để cho cái sở thú yên .
Loại chuyện , con tự nhiên chiếm ưu thế, con hổ thế mà c.ắ.n lôi xuống xe, chuyện thể bỏ qua!
Rất nhanh, một chiếc xe du lịch khác lái tới, cửa xe mở , Curtis và đám lượt xuống.
“Ba ba!” Bạch Trân Bối thấy Curtis, vội đập cửa xe xuống.
Curtis sải mấy bước dài đến cửa xe, mở cửa bế con gái xuống.
Suốt quá trình, ngay cả liếc con hổ bên cạnh một cái cũng , khí thế tự tin đó cho hành khách trong xe đều khỏi tin tưởng rằng con hổ dám c.ắ.n .
“Anh chẳng là ông chủ sở thú ? Hèn chi sợ.” Trong xe .
Mọi lúc mới thấy nhẹ nhõm.
Bốn đàn ông cao lớn ở hai bên Bạch Tinh Tinh, ánh mắt mỗi gã đàn ông tè quần đều phảng phất như dã thú ăn tươi nuốt sống. Đặc biệt là đàn ông tóc bạc mặt sẹo, gã đàn ông tè quần nháy mắt nhớ tới con hổ mặt sẹo cuối cùng thấy.
Toàn gã đàn ông vã mồ hôi lạnh, bàn tay lạnh lẽo ướt đẫm, cảm giác nguy hiểm còn nặng nề hơn cả khi đối mặt với đàn hổ vây quanh, còn loại ảo giác như thấu tâm địa hiểm độc.