Đường Lệ kỳ quái liếc Bạch Tinh Tinh, dè dặt mở miệng: “Cái đó… Cậu ăn nữa ? Vậy tớ ăn đồ ăn của nhé?”
“Cậu ăn .” Bạch Tinh Tinh chằm chằm điện thoại, lơ đãng .
Chương trình vẫn tiếp tục, Trương Vũ gõ cửa phòng Parker.
“ về nhà.”
Trương Vũ khuyên giải một hồi lâu, Parker mở miệng vẫn là câu đó, giọng nghẹn ngào, hốc mắt phiếm hồng, ánh mắt dường như hoảng hốt, tinh thần định.
Bạch Tinh Tinh siết chặt nắm tay, hô hấp trở nên dồn dập.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trương Vũ nhất thời gì. Parker nuốt nước bọt, hai hàng nước mắt bỗng trào .
Cậu tuỳ tay lau nước mắt, nức nở : “ chỉ về nhà.”
Máy zoom gần, lúc mới thấy rõ đôi mắt màu vàng kim xinh của Parker ngập đầy tơ máu. Trên gương mặt son phấn, hai quầng thâm mắt rõ ràng, hiển nhiên mấy đêm nay đều ngủ ngon.
“Làm mới thể về nhà?” Trong màn hình, Parker bất lực hỏi.
Trương Vũ mấp máy môi, thôi.
Thật , một yếu tố bất ngờ như Parker lợi cho rating (tỷ suất xem) của chương trình, tổ chương trình chắc chắn sẽ dễ dàng buông tha . Ngược , càng đau khổ, tổ chương trình càng mừng thầm.
Cuối cùng Trương Vũ vẫn , chỉ bảo: “Vài ngày nữa là về nhà , ăn cơm cho đàng hoàng, đừng để hỏng cơ thể.”
Parker gì thêm. Cuối cùng, Trương Vũ bưng một bát thức ăn lớn đưa phòng Parker, còn việc ăn , thì ai .
Sau khi tập chiếu xong, các học sinh vây quanh điện thoại đều im lặng.
Bất kể Parker vì lý do gì mà yếu đuối, đều chạm đến nơi mềm yếu nhất trong lòng .
Khán giả xa lạ còn thấy đau lòng, huống chi là Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh nắm chặt điện thoại, đột ngột bật dậy: “Tớ xin nghỉ về nhà!”
“Vì ?” Đường Lệ cầm hộp cơm của cả hai đuổi theo : “Này, hộp cơm của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1467-bi-bat-coc.html.]
Bạch Tinh Tinh còn tâm trí mà để ý, bỏ mặc Đường Lệ chạy .
Cô tìm chủ nhiệm lớp, dối là nhà việc gấp, xin nghỉ nửa ngày.
“Alo, Curtis.” Bạch Tinh Tinh về phía cổng trường gọi điện thoại: “Em đang chuẩn về nhà đây, gì , chỉ là tâm trạng học… À, Parker ở nhà ?”
Curtis mang cơm cho Bạch Tinh Tinh về đến nhà, thì ngạc nhiên: “Cậu .”
“Ồ, , em đến phim trường thăm cũng .” Bạch Tinh Tinh , bước khỏi cổng trường, tâm trạng cũng nhẹ nhõm hơn một chút.
Parker, đừng buồn, em đến ngay đây.
Trong điện thoại truyền đến giọng Curtis: “Em đợi ở cổng trường , lái xe đến đón em.”
“Không cần , bằng lái, cẩn thận bắt…” Bạch Tinh Tinh kịp từ chối, Curtis cúp máy.
Bạch Tinh Tinh đành ở cổng trường chờ, ngóng về hướng nhà như hòn vọng phu.
Không bao lâu , phía một chiếc xe đen bóng loáng lái tới.
Bạch Tinh Tinh rành về xe, thậm chí còn nhớ logo nhãn hiệu xe nhà , chỉ đó là một chiếc xe màu đen.
Bạch Tinh Tinh về phía hai bước, đó là xe nhà ?
Chiếc xe màu đen dần chậm , dừng ngay bên cạnh Bạch Tinh Tinh.
Lúc Bạch Tinh Tinh mới dám chắc, cô toe toét đến bên cửa xe.
Tuy nhiên, cửa xe mở , bước xuống là mấy gã đàn ông lạ mặt đeo kính râm, lập tức vây lấy cô.
Bạch Tinh Tinh khựng , mấy gã đàn ông kính râm bên cạnh, mặt lộ rõ vẻ hoang mang.
Nhìn trong xe, bên trong còn hai gã đàn ông nữa, nhưng tất cả đều là cô quen .
“Các là ai?” Bạch Tinh Tinh lùi một bước, nhưng chặn .