Báo ca là rắn đầu đàn lớn nhất ở thành phố . Đừng gã cao gầy luôn mồm gọi " Báo" thiết, thực cũng chỉ là thấy từ xa vài .
Lâu la trướng Báo ca nhiều đếm xuể, còn giao dịch vũ khí. Đám tâm phúc theo Báo ca đều trang súng.
Lời của Vinson thực sự dọa sợ mấy thanh niên . thấy Vinson ung dung bình thản, trông còn lợi hại hơn Báo ca nhiều, trong lòng họ thấy yên tâm một cách kỳ lạ.
Gã cao gầy trầm tư một lát : “Được, em, Cao Tu, sẽ theo đại ca.”
“Em, Béo Hải, cũng .” Gã mập .
“Em cũng thế.”
“Còn em.”
Cả năm đều tỏ thái độ, thề sống c.h.ế.t theo Vinson.
Gã mập xoa xoa tay, : “Cũng đến giờ cơm trưa . Đại ca chắc vẫn ăn gì. Hôm nay cứ để mấy đứa em đây chủ, mời ngài một bữa trò nhé?”
Bụng Vinson đúng lúc kêu lên một tiếng òng ọc. Sắc mặt Vinson đổi, thản nhiên : “Được.”
Gã mập hớn hở liếc gã cao gầy, : “Đi, đến quán quen bọn em ăn, đảm bảo đủ vị.”
Mấy đều đồng ý, Vinson cũng ý kiến, liền theo họ.
Gã mập nhiều, dọc đường ngừng nịnh nọt Vinson: “ , còn xưng hô với ngài thế nào, thể cứ gọi đại ca mãi .”
Vinson suy nghĩ một chút : “Đã Báo ca, gọi là Hổ ca .”
“Gọi Hổ ca đấy! Em thấy ngài giống hệt một con mãnh hổ, chỉ cần đó thôi là Báo ca sợ tè quần .” Gã mập xem như hiểu Hổ ca hạ bệ Báo ca, nên đương nhiên là dìm Báo ca xuống bùn.
“ , chỉ là nhiều vũ khí. Không Hổ ca ngài…” Gã cao gầy Vinson.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1430-bua-com-ra-mat-dai-ca.html.]
“Vũ khí gì?” Vinson nhớ đến bộ giáp sắt tự chế tạo ở Vạn Thú Thành, nó giúp tăng phòng ngự và sức chiến đấu lên ít. Loài thông minh hơn thú nhân, chắc hẳn vũ khí của họ càng tinh vi hơn.
Mấy gã thanh niên đột nhiên toát mồ hôi hột, thoáng hoài nghi về quyết định của .
liếc Hổ ca, trong lòng lập tức tự tin ngập tràn.
Gã mập : “Quan trọng nhất vẫn là thực lực bản . Chúng cứ từ từ tiến lên, một ngày nào đó chúng thể thế vị trí của Báo ca.”
“Vậy chúng chẳng là công thần khai quốc ?” Một gã thanh niên tóc vàng hoe lanh lợi reo lên.
Bọn họ cứ ảo tưởng suốt đường . Vinson lười phản ứng, nhưng cũng ngăn cản, tiện thể học hỏi thêm những kiến thức thường thức từ cuộc chuyện của họ.
Tới quán cơm, gã mập sờ sờ mấy tờ tiền giấy góp vội trong túi, vẻ hào phóng gọi một bàn lớn đầy ắp đồ ăn.
“Nhanh lên nhé ông chủ! Hôm nay chúng mời đại ca ăn cơm, đừng chúng mất mặt đấy.” Gã mập đưa thực đơn cho ông chủ, năng quen thuộc.
Ông chủ quán cơm mặt mày bóng nhẫy thực đơn liền “Ui chao” một tiếng, rõ ràng là ngạc nhiên sự hào phóng của họ.
Gã mập và gã cao gầy cũng là khách quen ở khu , chủ quán sợ phiền phức nên thường cũng tạo điều kiện. Ông lập tức : “Được, sẽ cho các chen ngang, ưu tiên lên món cho các .”
“Đa tạ, đa tạ.” Gã mập : “Mang cho chúng một két bia .”
“Okê.”
Bia mang lên ngay. Gã mập mở một chai , đưa cho Vinson: “Đại ca uống , đồ ăn lên ngay đây.”
Vinson ngửi thấy mùi năng lượng, nhận lấy uống một ngụm, đó sững .
Đây hình như là… rượu? Tuy hương vị khác với loại rượu nho mà Tinh Tinh ủ, nhưng mùi vị tương tự, năng lượng cũng thấp.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Anh lập tức quyết định sẽ mang một ít về cho Tinh Tinh.