Thấy “em trai” của Tinh Tinh thích , Parker vui vẻ cực kỳ, che miệng Tiểu Mao , “Suỵt” một tiếng.
“Chị mày cho tao xuất hiện mặt bố mày, chúng nhỏ thôi.” Parker hạ thấp giọng .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ư ư ~” Tiểu Mao điên cuồng vẫy đuôi.
Xem cái vẻ hưng phấn của Tiểu Mao, Parker phảng phất như hiểu ngôn ngữ của nó, hỏi: “Bố mày nhà ?”
“Gâu gâu gâu!” Tiểu Mao vẫn sủa to.
Parker yên tâm, dậy, thoải mái hào phóng đ.á.n.h giá ngôi nhà nơi bạn đời lớn lên.
“Này, nhà mày gì ăn ?” Parker dò hỏi: “Tao đói sắp c.h.ế.t , cho mượn ít đồ ăn ? Tao sẽ trả cho mày.”
“Gâu gâu gâu gâu gâu gâu!” Tiểu Mao lắc m.ô.n.g theo bên cạnh Parker. Nó nhốt một trong nhà lâu, buồn chán đến mức đếm lông. Khó khăn lắm mới bạn, nó tự nhiên là nhiệt tình hết mực.
Parker coi như em đồng ý, theo Tiểu Mao khắp nơi: “Đồ ăn ở ?”
Tiểu Mao đối với hai chữ “đồ ăn” vô cùng nhạy cảm. Nghe , tai nó liền vểnh lên, thẳng đến cái tủ đựng đồ hộp cho chó.
Parker theo Tiểu Mao đến một cái tủ gỗ, thấy đó bày hai ba chục cái hộp hình con chó.
Parker bây giờ cũng coi như là “kiến thức rộng rãi”, lập tức nghi ngờ đồ ăn bên trong, liền đưa tay cầm một hộp.
“Gâu gâu gâu!” Tiểu Mao càng kích động hơn, thẳng dậy, hai chân đặt lên Parker.
Parker ngửi ngửi cái hộp, thử c.ắ.n một miếng: “Tê ~ Cứng quá.”
Trên hộp đồ hộp để một vòng dấu răng.
“Gào ô ô ô ~” Tiểu Mao xoắn xuýt cả , lè lưỡi chảy nước dãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1427-parker-va-cau-em-vo.html.]
“Yên tâm, độ cứng còn khó tao.” Parker c.ắ.n cái hộp thêm nữa, c.ắ.n lớp sắt tây, dùng sức kéo bật nắp hộp .
“Gào ô?” Tiểu Mao nghiêng đầu nghi hoặc. Ngửi thấy mùi thơm của đồ hộp cho chó, nó thèm thuồng l.i.ế.m mép.
Parker cũng ngửi ngửi, ngạc nhiên: “Cũng tệ nhỉ.”
Nói c.ắ.n một miếng.
Tiểu Mao lập tức thể tin nổi mà mở to mắt, từ từ hạ hai chân xuống.
Parker nhai : “Chỉ là nát quá, c.ắ.n miệng là tan , còn tanh. cái cả. Tao đề nghị mày mua loại nào dai hơn một chút, thể rèn luyện răng.”
Sắc mặt Tiểu Mao xu hướng tối sầm . Nó vững bốn chân mặt đất, gầm gừ với Parker hai tiếng.
“Mày cũng ăn ?” Parker thuận tay lấy cho Tiểu Mao một hộp, còn chu đáo c.ắ.n mở nắp giúp nó, đổ cả đống đồ hộp đất.
Tiểu Mao nháy mắt khôi phục nhiệt tình, “Gào ô” một tiếng bắt đầu ăn.
Parker ăn hết một hộp đồ hộp, còn ăn tiếp, nhưng đồ hộp cũng còn nhiều, chắc Tiểu Mao đồng ý .
Nhấm nháp dư vị, Parker cảm thấy khô miệng, đến vòi nước hứng nước uống.
“Tao còn việc, đây, mang đồ ăn cho mày.” Parker xong, nhanh tay duỗi , ôm lấy một nửa đồ hộp trong tủ bỏ . Nhân lúc Tiểu Mao còn hồn, cất bước chạy biến.
Tiểu Mao ngẩng đầu cái tủ đựng đồ vơi ít của , xoay đuổi theo: “Gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu!”
Parker từ ban công nhảy ngoài, chạy biến mất dạng. Tiểu Mao chỉ thể bóng lưng tên trộm lương thực mà sủa điên cuồng.
Parker một tay ôm đồ hộp, một tay cầm hộp đồ hộp bóc vỏ sắt gặm, giữa đường gặp Vinson, bước nhanh qua chào hỏi.
“Anh cũng chuẩn về ?” Parker hỏi.
Vinson gật đầu, chằm chằm hộp đồ hộp trong tay Parker vài .