“Thiếu niên, kỹ năng đấy.”
Parker gọi con báo , một thiếu niên 17-18 tuổi chắp tay với Parker. Bộ dạng giang hồ của khiến xe rộ lên.
Parker hiểu sự hài hước của thiếu niên, nhớ cách ứng đối TV, cũng chắp tay đáp : “Đâu , .”
Xe tham quan dừng . Con báo cách xe 10 mét, chằm chằm Parker.
Những khác trong xe kỹ hơn,纷纷 bắt chước hành vi của Parker. Lập tức, trong xe tràn ngập những tiếng kêu quái dị như ma sói tru.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hướng dẫn viên dậy, nghiêm giọng : “Xin quý khách lập tức ngừng la hét. Điều sẽ chọc giận thú hoang, khiến chúng hành vi tấn công.”
Con báo tiến gần, nhưng hành khách cũng dọa sợ, tiếng kêu quái dị từ từ yếu .
Có hành khách thắc mắc: “Tại chúng ở trong xe mà cũng chú ý? Lưới sắt chắc chắn ? Chúng ở trong xe chọc giận báo, liệu nguy hiểm đến tính mạng ?”
Lời , trong mắt các hành khách xe đều lộ vẻ hoảng sợ, rụt trong.
Hướng dẫn viên lập tức giải thích: “Đương nhiên là , nhưng cũng đề phòng t.a.i n.ạ.n bất ngờ xảy . Hơn nữa, động vật cào lưới sắt sẽ tự thương, cũng ảnh hưởng đến cảm xúc của chúng, cho nên mong quý khách phối hợp.”
Mọi thở phào, thả lỏng xuống.
Con báo tiến gần, tầm mắt bao giờ rời khỏi chiếc xe tham quan. Nếu các hành khách đủ tinh ý, nhất định thể phát hiện nó đang thanh niên tóc vàng phát tiếng báo kêu.
Bạch Tinh Tinh từ sườn ghế luồn tay qua, chọc chọc eo Parker, thấp giọng : “Bảo nó , nó cứ mãi kìa.”
Parker nhân cơ hội nắm lấy tay bạn đời, liếc mắt hiệu cho con báo bên ngoài.
Sau đó, những trong xe cảm giác một cách kỳ lạ rằng con báo như thở phào nhẹ nhõm. Nó thở một , dời tầm mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1407-tai-nan-bat-ngo-o-vuon-thu-hoang-da.html.]
Nó bắt đầu di chuyển, chạy chậm về phía chiếc xe tham quan.
“Này, đừng mà, gào gào gào gào ~” Có sốt ruột, đuổi tới cuối xe gọi con báo.
Bạch Tinh Tinh cũng dõi theo bóng dáng con báo về phía xe. Nàng ở hàng ghế cuối cùng, đầu là thể thấy tình hình phía . Sau đó, nàng hít một lạnh: “Có đang cho báo ăn!”
Hướng dẫn viên giật , vội chen đến cuối xe.
Hóa phía xe tham quan một chiếc xe đang theo. Cửa sổ ghế lái hé mở một bằng nắm tay, bên ngoài treo một miếng thịt tươi đẫm máu.
Con báo đến cách chiếc xe hai mét, dường như dám đến gần hơn, ở xa chằm chằm miếng thịt.
Vì thế, cửa sổ xe hạ xuống một chút, thậm chí còn lộ nửa bàn tay, huơ huơ miếng thịt để dụ con báo.
Hướng dẫn viên cũng hít một lạnh, thẳng kiêng dè: “Tìm đường c.h.ế.t đây mà.”
Cô đầu tài xế. Tài xế vội bấm còi. Xe tuần tra gần đó vì góc khuất, lúc mới phát hiện sự bất thường của chiếc xe , cũng hú còi inh ỏi.
Bạch Tinh Tinh còn nữa, nhưng Curtis đầu , thấp giọng : “Đừng , c.h.ế.t chắc .”
Tim Bạch Tinh Tinh giật thót. Nàng đang định gì đó với Parker, thì thấy tiếng hét t.h.ả.m thiết phía .
Con báo đầu tiên là cẩn thận đến bên cửa sổ xe, mắt chằm chằm miếng thịt. Sau đó, nó đột nhiên thẳng lên, một miếng c.ắ.n đứt bàn tay đàn ông.
“A a a!!!” Tiếng hét thê lương vang lên từ chiếc xe .
Người đàn ông hiển nhiên rụt tay về, nhưng cổ tay c.ắ.n đứt , xương gãy lìa vẫn còn dính da thịt. Cơn đau dữ dội đàn ông mất hết lý trí, tiện tay vớ lấy cái gì đó, thế mà hạ cửa sổ xe xuống một nửa, đập loạn xạ đầu con báo.
Con báo đ.á.n.h đến nhắm mắt . Thân hình nó dài gần bằng một đàn ông trưởng thành, nhưng đầu chỉ nhỏ bằng một chút. Nó rướn đầu, chui tọt trong xe.