“Chào Mục.” Người đàn ông mặc vest kín đáo liếc Bạch Tinh Tinh một cái, đó dẫn hai đến bên cửa xe, mở cửa xe và động tác “mời ”.
Tình cảnh chính là “ xe tới” mà Moore ư?
Bạch Tinh Tinh nuốt nước bọt. Nàng từng thấy cảnh tượng bao giờ, chút khẩn trương, bàn tay nắm tay Moore càng siết chặt.
Moore trấn an mà bóp nhẹ lòng bàn tay bạn đời. Anh khom lưng bế bổng Bạch Tinh Tinh lên, đặt nàng trong xe.
Anh còn lo bạn đời xe, suýt nữa thì câu: “Xe để xổm, là để .”
“Không cần, em tự .” Lời Bạch Tinh Tinh còn dứt, đặt yên vị ghế. Nàng liếc bên trong xe, phát hiện ghế lái phụ còn một đàn ông trung niên, đang nàng qua kính chiếu hậu. Thấy nàng , ông còn mỉm .
Bạch Tinh Tinh cũng đáp bằng một nụ lễ phép mà xa cách, nhích bên trong, chừa chỗ cho Moore.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Moore nhận bạn đời đang khẩn trương, vòng tay qua eo, ôm nàng lên đùi , nhưng Bạch Tinh Tinh đoán ý đồ và từ chối .
“Không , đây là ?” Bạch Tinh Tinh hỏi.
Moore liền về phía đàn ông trung niên. Ông lập tức : “Cậu quyết định định cư ở thành phố luôn ? Đã nhắm khu nào ? Trung tâm thành phố một căn biệt thự, nếu yêu cầu gì khác, chúng thể qua đó ngay bây giờ.”
Moore nghiêng đầu hỏi Bạch Tinh Tinh: “Được em?”
Bạch Tinh Tinh ngây thơ mờ mịt. Đây là chuẩn cấp phát nhà cho Moore ? Mà còn là biệt thự nữa? Phúc lợi thật!
“Dạ… thể đổi địa điểm ạ?” Bạch Tinh Tinh yếu ớt : “Em ở thành phố kế bên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1362-xe-chuyen-dung.html.]
Người đàn ông trung niên Moore với ý dò hỏi, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là ông xác định Moore theo cô bé . Ông liền : “Được chứ, địa chỉ trường của cháu ở ? Để chú tra thử.”
Bạch Tinh Tinh địa chỉ trường. Người đàn ông trung niên tiên dùng Baidu tra bản đồ, đó gọi một cuộc điện thoại, hai qua kính chiếu hậu.
“Biệt thự Cẩm Tú thế nào? Đó là khu nhất của thành phố , cũng tiện.” Người đàn ông trung niên .
Bạch Tinh Tinh chỉ “Biệt thự Cẩm Tú” là một khu dân cư xa hoa, chỉ nhà giàu mới ở nổi, chứ cũng giá cả thế nào, bởi nàng bình tĩnh gật đầu: “Hình như cũng gần ạ.”
“Vậy lấy chỗ đó .” Moore .
Người đàn ông trung niên đáp ứng, đó gọi thêm vài cuộc điện thoại, chắc là trao đổi với chủ đầu tư bất động sản. Mọi chuyện hiển nhiên thuận lợi, chỉ vài câu ngắn ngủi chốt nhà.
Xử lý xong, đàn ông trung niên liền địa chỉ cụ thể cho tài xế.
“Không ngờ mà Moore tìm là một cô bé học sinh. Chào cháu, chú tên là Lưu Nghĩa, là huấn luyện viên của Moore. Sau chúng chắc chắn sẽ thường xuyên gặp mặt.” Lưu Nghĩa ha hả, ông cảm tình với cô gái , dù thì Moore cũng là vì cô bé mà mới đồng ý thi đấu.
“Chào chú, cháu tên Bạch Tinh Tinh.” Bạch Tinh Tinh .
Moore chẳng nể mặt huấn luyện viên chút nào. Bạch Tinh Tinh dứt lời, liền khách khí : “ , sẽ thi đấu cho các nữa.”
Phải thi đấu với đám nhân loại gầy yếu cảm thấy vô cùng hổ, đặc biệt là khi bạn đời còn ở đây. Nàng nhất định sẽ cảm thấy đang ức h.i.ế.p kẻ yếu.
cố gắng nhường bọn họ lắm , tổng thể đang bơi giữa đường dừng nghỉ ngơi .
“Còn bốn năm nữa mới đến Thế vận hội Olympic tiếp theo mà. Bây giờ cần bất cứ điều gì, chỉ cần duy trì thực lực là . Bốn năm tham gia thì tham gia, tham gia thì chú cũng hết cách.” Lưu Nghĩa tướng mạo trông nghiêm khắc, nhưng thái độ chuyện với Moore hòa nhã như Phật Di Lặc, cứ như đang cung phụng Moore như Bồ Tát .