Moore mang Tiểu Hữu dọn đến rừng đá khổng lồ vài ngày. Chờ cánh Tiểu Hữu bình phục, chứng sợ độ cao của nó cải thiện nhiều.
Hôm nay, trời cao khí sảng, trong rừng đá một gợn sương mù, đúng là thời điểm để học bay.
Bạch Tinh Tinh cũng đến, mang theo mấy quả dại, ăn xem Tiểu Hữu học bay.
“Pi ~”
Tiểu Hữu bên mép vách đá, xuống , run lập cập, chân trộm lùi về vài phân.
Moore trừng mắt một cái, nó lập tức ngừng chân, ngượng ngùng chọc chọc cánh.
“Ngươi đấy, ở đây cao, cho dù bay, cũng thể ngã ngay . Nhảy xuống .” Giọng Moore lạnh lùng cứng rắn.
Bạch Tinh Tinh cũng cổ vũ: “Tiểu Hữu cố lên!”
“Pi!” Đứng ở nơi cao, gió thổi lồng lộng, Tiểu Hữu cũng sinh hùng tâm tráng chí, nóng lòng thử.
Nó lùi vài bước, hít sâu một , nhanh chóng chạy về phía mép vách.
Sắp đến bước cuối cùng, trong lòng Tiểu Hữu vẫn sợ, nhưng nhiều hơn là hưng phấn. Nó phấn khởi nhảy lên, giang rộng đôi cánh.
Bạch Tinh Tinh cũng lên, đến bên cạnh Moore, vịn cánh tay lo lắng : “Anh để ý chút đấy.”
“Anh .” Moore dịu dàng , cùng Bạch Tinh Tinh nắm tay đến mép vách.
Tiểu ưng ghi nhớ lời cha dạy, đập cánh loạn xạ nữa mà thử giang cánh bất động.
Mở rộng cánh, nó như một con diều dây, gió thổi bay loạn xạ. Tim Tiểu Hữu đập thình thịch, nó bắt đầu điều chỉnh tư thế từng chút một.
Cơ thể đột nhiên nâng cao, thần kỳ mà bay lên.
“Pi!” Tiểu Hữu phát tiếng kêu kinh ngạc, thử đập cánh một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1297-tieu-huu-biet-bay.html.]
Cơ thể nó bay cao hơn, nó mơ hồ cảm nhận bí quyết bay lượn, cảm giác đó thật kỳ diệu. Mọi thứ bên đều trở nên nhỏ bé, nó cũng thấy kiêu hãnh.
Nó nên là kẻ yếu, nó là cường giả đời, giống như cha nó !
Bạch Tinh Tinh từ cúi đầu chuyển sang ngẩng đầu, mặt lộ nụ mãn nguyện. Cô dựa cánh tay Moore, vui vẻ : “Tiểu Hữu bay !”
“Cũng khó lắm.” Moore , nhưng mày mắt cũng đều là vẻ hài lòng và vui mừng.
Dạy chim ưng non bay, trách nhiệm cha của coi như thành. Đây là đại sự mà bất kỳ cha nào cũng nên vui mừng.
Bạch Tinh Tinh đuổi theo Tiểu Hữu chạy đến phía bên dốc đá, vẫy tay mạnh mẽ: “Tiểu Hữu!”
“Pi ——”
Tiếng kêu của Tiểu Hữu lanh lảnh. Lông vũ của nó chuyển đen, cánh đầy đặn, bay lượn trung oai vũ như một giống đực trưởng thành.
Bạch Tinh Tinh giơ cao tay, gọi: “Đáp xuống tay !”
“Pi!” Tiểu Hữu bay thêm một vòng cho thèm, hướng về phía .
Khi nó đến gần, từng cơn gió mạnh đập mặt Bạch Tinh Tinh, lay động chiếc váy trắng mỏng nhẹ của cô.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tiểu ưng cẩn thận đáp xuống tay cô. Hai con , khung cảnh ấm áp động lòng .
Nhìn cảnh tượng , lòng Moore rung động: Giống cái mỹ là bạn đời của , ấu tể cường tráng là huyết mạch của và nàng. Trên đời còn gì hơn thế ?
Đợi Tiểu Hữu vững, Bạch Tinh Tinh liền nâng nổi nữa, ôm Tiểu Hữu lòng.
Lại một cơn gió lớn thổi tới, Bạch Tinh Tinh mất thăng bằng, kêu lên một tiếng ngã về phía vực sâu.
“Cẩn thận!” Giọng Moore vang lên, hai tay ôm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của Bạch Tinh Tinh, trong mắt là tình cảm sâu đậm đến thể hòa tan.
“Ở đây gió lớn, đừng gần mép vực như .”
Mặt Bạch Tinh Tinh đỏ bừng, cô cúi mắt : “Biết ở đây em mới dám đây chứ.”