“Parker còn xong , lửa nhóm lên đấy.” Giọng Bạch Tinh Tinh từ nhà chính truyền đến.
Parker vội : “À, .”
Anh múc gạo qua loa, bước nhanh ngoài, đó bờ sông vo gạo, tiện thể vớt hết giỏ cá trong sông lên. Lợi dụng ống tre rỗng ruột, dễ dàng đổ con mồi trong giỏ .
Tục ngữ câu, nước lên ăn cá, nước ròng ăn tôm. Lần nước sông dâng cao, trong nước thiếu oxy, cá đều nổi lên mặt nước, giỏ cá giấu đáy nước bắt cơ bản đều là tôm sông, chỉ ba bốn con cá nhỏ, cũng đều c.h.ế.t ngạt.
Parker rửa sạch cá tôm, mang một nước mưa trở về.
“Oa, hôm nay nhiều tôm quá!” Bạch Tinh Tinh vui mừng, loại tôm sông thích hợp nhất để hấp.
Bạch Tinh Tinh ném ống tre cháy hỏng đống lửa, cảm thấy nấu cơm như quá thiện với môi trường, cô dứt khoát chuẩn hấp luôn cả cơm.
Bắc nồi đá lên, cho nước , dùng mấy thanh gỗ thành cái giá, đó đặt ống tre đựng gạo, chén đựng đầy dịch trứng gà, và chén đựng cá tôm hấp.
Sau khi Bạch Tinh Tinh đậy chiếc vung đá mới xong lên, Parker nghi ngờ hỏi: “Cách thủy cách cả ống tre, cơm chín ?”
Cá tôm thì , dù ăn sống cũng ngon. Parker ngửi mùi tanh của cá trong khí, thèm thuồng hít nước miếng.
“Yên tâm , chỉ cần nhiệt độ đủ là thể chín.” Bạch Tinh Tinh tự tin .
Parker liền hỏi nữa, mong chờ sẽ biến thành cái dạng gì.
Hấp hơn mười phút, Bạch Tinh Tinh liền phát hiện sai.
Lúc trứng và cá tôm chắc đều chín, nhưng cơm hấp còn cần lâu, nếu lấy cùng lúc, hai món chắc chắn sẽ quá lửa.
“Ừm… Kệ , cứ mang thức ăn .”
“Được.” Parker lập tức hành động, nhanh tay mở chiếc vung đá nóng hổi, khiến Bạch Tinh Tinh hít một khí lạnh.
“Cẩn thận bỏng đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-128-mon-an-parker-yeu-thich-nhat.html.]
Parker hề để ý mà xoa xoa mười ngón tay, thò tay nồi, nhanh chóng bưng hai chén thức ăn .
Bạch Tinh Tinh vội dùng lá cây lót vung nồi, đậy nắp , để Parker dùng tay chạm nữa.
Parker xong, mũi đột nhiên khụt khịt liên hồi, đôi mắt nhất thời trợn tròn.
“Mùi gì ?” Parker vụt một cái đầu về phía chén thức ăn, ánh mắt sáng rực chằm chằm chỗ cá tôm.
“Anh thích ?” Bạch Tinh Tinh liếc món ăn, nghi ngờ về phía Parker.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Không ngửi thấy mùi gì đặc biệt cả, chẳng chỉ là hấp một chút thôi , cần khoa trương như ? Parker đang khen lấy lòng đúng !
“Ực ~” Parker nuốt nước miếng, phát một tiếng rõ to.
Bạch Tinh Tinh im lặng, lẽ món thật sự hợp khẩu vị của Parker.
“Anh nếm thử .” Bạch Tinh Tinh đưa cho Parker một đôi đũa.
Parker đáp bằng cách dùng tốc độ nhanh nhất bắt một con tôm, nhét miệng, nhai ngấu nghiến nuốt chửng.
Tốc độ cực nhanh, Bạch Tinh Tinh nghi ngờ căn bản nếm vị gì.
Gã là mèo ?
“Tôm … chấm chút nước chấm.” Bạch Tinh Tinh do dự một lúc vẫn .
Parker kích động đến hốc mắt ngấn nước, cẩn thận l.i.ế.m mép, vẻ mặt đầy dư vị: “Ngon quá!”
Hắn vốn thích ăn cá, cũng từng ăn trộm cá sống. Món lẩu cá của Bạch Tinh Tinh tuy ngon, nhưng các loại gia vị đậm đà che mất vị tươi ngon và mùi tanh đặc trưng của cá tôm, luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Món cá tôm hấp chỉ bỏ tỏi băm mới phát huy hết sự ngon miệng của cá tôm đến cực hạn.
Đơn giản như là thể mỹ vị đỉnh cao, nghĩ đến thể thường xuyên ăn, Parker hưng phấn đến mức biến thành hình thú lăn vài vòng mặt đất.