Arthur càng thêm đau lòng, vội : “Được , , bay nữa, chúng ngày mai luyện tập.”
“Pi ~” Tiểu Hữu may mắn phun một , nó cũng thật sự dám thử nữa.
Cùng lúc đó, tại Vạn thú thành, Tiểu Tả cũng đang cha chỉ dẫn học bay.
Moore khi về nhà liền mang Tiểu Tả đến ở một cây đại thụ gần thạch bảo.
Đã đến giờ cơm, Moore mang thức ăn đến cho Tiểu Tả như khi, mà ở ngoài cùng của một cành cây.
Thân hình gió thổi lung lay, nhưng trọng tâm cực kỳ vững vàng, toát khí chất của một cao thủ.
Moore nghiêm túc dùng một chân đè lên con mồi c.h.ế.t, Tiểu Tả đang trong tổ chờ ăn.
Tiểu Tả thức ăn, cha, kêu một tiếng cầu cứu: “Pi ~”
Moore lên tiếng, dùng chân đẩy con mồi xa hơn, trông như sắp rơi xuống.
Tiểu Tả nuốt nước bọt, cuối cùng cũng chịu hạ , bước đôi chân ngắn khỏi tổ, cành cây mấy to lớn.
Không tồi. Moore thầm hài lòng. Nhìn Tiểu Tả đang cẩn thận tới, đột nhiên hất con mồi rơi xuống.
Con mồi từ độ cao trăm mét rơi xuống, một lúc lâu mới chạm đất, vẫn thể thấy tiếng “bịch” vang lên.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Pi?” Tiểu Tả vệt màu xám nhỏ xíu mặt đất. Nó thậm chí thể thấy m.á.u loang , bụng tức khắc càng đói, nuốt nước bọt.
Moore lẳng lặng một bên nó. Thấy Tiểu Tả chậm chạp phản ứng, lạnh lùng mở miệng: “Vẫn động ? Vậy hôm nay khỏi ăn.”
Nói xong, Moore liền vô tình bay , hướng về phía thạch bảo.
Hôm nay thức ăn cho An An. Hiện tại trong nhà chỉ còn và Curtis, hai phiên lo đồ ăn cho bọn nhỏ, cũng coi như yên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1279-bao-con-cung-co-giac-mong-bay-luon.html.]
Thật sự… .
Tiểu Tả há há mỏ, xuống đồ ăn đất.
Có ba con báo con đang chạy về phía thức ăn, dường như chúng nhắm trúng đồ ăn của nó.
“Quác!” Tiểu Tả nóng nảy, nhún chân một cái nhảy khỏi cành cây.
Moore đậu nóc thạch bảo, lập tức chuẩn thức ăn mà vẫn tiếp tục quan sát Tiểu Tả, quan sát dáng vẻ bay lượn của nó.
Ban đầu Tiểu Tả hoảng, cơ thể rơi thẳng xuống như diều đứt dây. Nó vỗ mạnh đôi cánh mọc đầy lông, va chạm với khí tạo tiếng "săn sắt".
Cuối cùng, giữa lúc đang rơi, Tiểu Tả tìm quy luật của dòng khí. Nó giang rộng đôi cánh, còn đập loạn xạ, rốt cuộc cũng định hình, lướt một cách vững vàng.
“Pi ——”
Cảm giác thật tuyệt vời! Tiểu Tả lập tức yêu thích việc bay lượn, ngay cả đồ ăn bên cũng tạm thời nó quẳng đầu.
Bầy báo con cũng tiểu ưng trung hấp dẫn. Chúng trợn tròn mắt hạnh, miệng há thành hình chữ “Oa ~”.
Chúng nó nhận Tiểu Tả, nên khi thấy nó bay mới thấy ngoài ý , đột nhiên cũng leo lên cây học bay.
Tiểu Tả lượn một vòng đáp xuống đất. Dù vẫn còn quá nhỏ, sức lực và kỹ xảo đều đủ, lúc đáp đất gần như là rơi thẳng xuống, “bịch” một tiếng ngã sấp mặt đất.
Moore đập cánh bay về phía Tiểu Tả, đáp đất nhanh định, khiến Tiểu Tả dậy vô cùng sùng bái.
Cha thật lợi hại!
“Pi!” Moore vui mừng dùng cánh xoa xoa Tiểu Tả, hất đầu về phía con mồi vỡ bụng.
Bầy báo con còn ở gần đồ ăn, mà đó chúng trèo lên cây. Khi Moore qua, thấy cảnh bầy báo con từng đứa một nhảy xuống từ cành cây thấp nhất.
Moore: “…”