Nhà cỏ sạch sẽ, nhưng ổ ngủ phỏng chừng lâu dùng, chút ẩm. Vinson ôm cỏ ngoài phơi, tìm một khúc gỗ để Bạch Tinh Tinh xuống.
“Anh lấy hành lý của em , em ở đây một một lát nhé.” Vinson xong đổi ý, “Thôi, chúng vẫn nên cùng .”
Bạch Tinh Tinh buồn : “Anh , đóng cửa . Em ở đây một lát, ai gọi em cũng lên tiếng.”
Thấy Tinh Tinh , Vinson cảm thấy quản cô quá nghiêm, liền thuận theo ý cô, dịu dàng : “Được, về ngay.”
“Ừm.” Bạch Tinh Tinh ngoan ngoãn yên, hai tay ôm đầu gối, gục đầu lên cánh tay.
Vinson khi rời , khép cửa , trong phòng lập tức tối đến mức thấy năm ngón tay. Trước đều cửa sổ, tạo cho cảm giác trong bóng tối cất giấu đủ loại quái vật. Những bộ phim kinh dị từng xem bắt đầu phát huy di chứng.
Bạch Tinh Tinh nuốt nước bọt, đột nhiên chút sợ bóng tối, cô ngẩng đầu quanh.
Hối hận quá, sớm cùng Vinson.
A! Không ! Cố lên, lát nữa Vinson sẽ !
Bạch Tinh Tinh c.ắ.n chặt răng im nhúc nhích. Khoảng năm phút , cô vẫn lên.
Vừa dậy, sợi dây căng thẳng trong lòng liền nỗi sợ hãi kéo đứt.
Không ! Phải tìm Vinson!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bạch Tinh Tinh khí thế hùng hổ về phía cửa phòng ngủ, đề phòng vấp thứ gì đó chân.
“Á!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1270-vi-khach-khong-moi.html.]
Đồ vật đá kêu loảng xoảng, ngón chân Bạch Tinh Tinh cũng đau điếng, trái tim càng dọa đập thình thịch. Cô hét lên, chỉ lao ngoài, mong giây tiếp theo tắm ánh mặt trời.
“Cạch” một tiếng, ánh sáng tràn , giấc mơ của Bạch Tinh Tinh trở thành sự thật. Trên mặt cô lộ vẻ khoan khoái như thoát c.h.ế.t.
ngay đó, giọng của một nam giới truyền đến Bạch Tinh Tinh lập tức tỉnh táo .
“Cô ?”
Chủ nhân của giọng rõ ràng còn trẻ. Anh vẻ vội, đẩy cửa liền xông . Cánh cửa gì chống, “Rầm” một tiếng đóng sập , trong phòng chìm bóng tối.
Bạch Tinh Tinh lúc còn sợ tối. Sợ ma quỷ gì chứ, chỉ cần cho cô một con mèo, cô thể đầy m.á.u sống , huống chi trong phòng vẫn là một sống.
Bạch Tinh Tinh nhanh chóng xoay , mò mẫm đeo mặt nạ lên, xa cách : “ . Anh là ai?”
“Khụ khụ, là giống đực của Hồ tộc. Tộc trưởng bảo mang thức ăn cho cô.” Biết Bạch Tinh Tinh , đột nhiên trở nên câu nệ, khẩn trương, cứng ngắc ở cửa phòng ngủ thêm nữa.
Bạch Tinh Tinh sờ sờ mặt, chắc chắn che khuất nửa khuôn mặt, lúc mới xoay , về phía tối om, lịch sự : “Không cần , bạn đời của trở về sẽ mang thức ăn. vẫn cảm ơn ý của các . Nếu chuyện gì khác thì mời về cho.”
Thùng thùng —— thùng thùng ——
Có cái gì đó đang đập loạn xạ, như tiếng trống dồn dập.
Giống đực trong phòng miệng há , đôi mắt hồ ly xinh cũng trợn tròn, mặt đầy kinh ngạc.
Khi tộc trưởng khen giống cái đến mức nào, còn cho là đúng, chỉ nửa khuôn mặt thì cái gì. Lúc thấy, mới phát hiện mấy lời khen đơn giản của tộc trưởng còn miêu tả 1% vẻ .
Đôi mắt to, to đến tưởng, mắt sáng, ánh mắt càng đáng yêu vô cùng.
Anh vẫn luôn cho rằng mắt của Hồ tộc bọn họ là nhất, ngờ đôi mắt mặt còn mê hơn bất cứ đôi mắt nào từng thấy. Không giống mắt Hồ tộc, vẻ quyến rũ liếc mắt đưa tình, thậm chí khóe mắt còn rũ xuống… nhưng tại đến thế?