Dưới chân vách đá mọc đầy cỏ dại rậm rạp. Tiểu Hữu càng nỗ lực giữ thăng bằng hơn, đập cánh xuống mặt đất, tưởng tượng thể hạ cánh vững vàng như cha.
thực tế là, một con chim lớn với bộ lông tả tơi rơi tự do, “Phốc” một tiếng, nhanh chóng ngã bụi cỏ.
Bụi cỏ khẽ lay động trong khoảnh khắc đó, trở về tĩnh lặng, chỉ gợn sóng khi cơn gió nhẹ thổi qua.
Con ưng ăn xác thối đuổi theo xuống , tìm kiếm khắp nơi.
Sương mù mặt đất loãng hơn so với giữa trung, thể lờ mờ thấy mười mấy mét.
Địa hình Rừng Đá Khổng lồ khá đơn giản, tổng cộng chỉ bấy nhiêu chỗ. Con ưng ăn xác thối mừng rỡ, bắt đầu tìm kiếm theo kiểu rà soát.
tìm tới tìm lui mấy , nó cũng tìm thấy con chim nào, chỉ thấy mặt đất vài cọng lông tạp sắc đen trắng xen kẽ, cái bụng nó càng thêm đói cồn cào.
Con ưng ăn xác thối thất bại ê chề, lo lắng con ưng lớn về, một nó thể ăn hết, đành bất đắc dĩ rời .
Nó nhanh chóng bay lên vách đá. Tiểu Tả đang xổm ở mép vách rỉa bộ lông lộn xộn của , khóe mắt nó bắt một bóng đen, sợ hãi nhảy dựng lên, “Pi ~” một tiếng, đập cánh lùi .
“Ca!” Con ưng ăn xác thối càng thêm hung hăng, nó quyết tâm bắt con chim ưng non còn .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Pi pi pi!” Tiểu Tả cũng dồn đến đường cùng, lộ bộ dạng hung dữ nhất, lông vũ dựng , cả con chim trông lớn hơn gấp đôi.
Bạch Tinh Tinh còn leo lên tới nơi thấy tiếng kêu của chim ưng non, cô lập tức cảm thấy . Một giọng kêu khác càng xa lạ, giống của tiểu ưng.
Parker sớm tăng tốc độ leo lên, hai ngầm hiểu ý , đều vội vã đuổi kịp.
“Rống!” Ngay khi tiểu ưng phát một tiếng kêu thê lương, Parker gầm lên một tiếng đầy uy lực.
“Cát!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1259-roi-xuong-vuc.html.]
Con ưng ăn xác thối đang định tay, tiếng gầm bất ngờ dọa cho tè cả quần, nó kêu lên một tiếng bay vút lên.
Tiểu Tả cũng tiếng gầm dọa sợ. Vừa lưng nó còn con ưng ăn xác thối cào một cái, đau rát. Nó hoảng loạn chui tổ, chui tọt trong động tĩnh gì nữa.
Trước khi con ưng ăn xác thối kịp phản ứng, Parker leo lên đến đỉnh vách đá, thả Bạch Tinh Tinh xuống nhảy lên bắt nó.
Con ưng ăn xác thối đại thế mất, ỷ việc báo thú bay, nó cam lòng lượn vòng trung, trút giận, mà hề phát hiện một bóng đen đang lao xuống từ phía .
Mãi đến khi cái bóng bao phủ lấy nó, nó mới như tỉnh mộng, vội vàng bay sang hướng khác. giây tiếp theo, nó mất kiểm soát cơ thể .
Moore phẫn nộ, một vuốt tóm chặt lấy lưng con ưng ăn xác thối, móng vuốt sắc nhọn đ.â.m thẳng da thịt. Gã đáp xuống đất giẫm c.h.ế.t nó.
Máu đen đặc, sền sệt chảy loang mặt đá, tỏa mùi hôi tanh nồng nặc.
Bạch Tinh Tinh liếc Moore, bước nhanh đến lối khe đá, cô quỳ rạp xuống trong: “Tiểu ưng? Tiểu ưng đây! Mẹ ở đây .”
Một lát , bên trong mới tiếng đáp .
“Pi ~”
Bạch Tinh Tinh đưa tay , thúc giục: “Nhanh lên, cho xem nào.”
Tiểu Tả đập cánh chạy , nép Bạch Tinh Tinh, vẻ mặt cẩn trọng ngoài.
Nhìn thấy Parker tới, nó lập tức định lùi , nhưng Bạch Tinh Tinh nhanh tay tóm lấy.
“Pi pi pi ~” Tiểu Tả sợ hãi kêu ngừng.
Bạch Tinh Tinh vỗ về lưng nó trấn an, cảm nhận lớp lông vũ lộn xộn lòng bàn tay, cô nhẹ nhàng vuốt từng sợi, xót xa hỏi: “Có đau con?”
“Pi ~” Tiểu Tả rúc lòng , mắt vẫn chằm chằm Parker. Mãi đến khi thấy cha tới gần, nó mới yên lòng.