Hai con báo con còn chằm chằm lão tam, thấy cũng đoán rốt cuộc món ngon dở, vì nó gì .
“Ngao ô?” Lão đại mở miệng hỏi.
Lão tam trả lời, l.i.ế.m sạch hương vị trong miệng, đột nhiên thấy chút thòm thèm. Nó ghé ngửi món ăn còn nhai nát mặt đất, há miệng ăn .
Lần , nó nhai nhai nuốt luôn, dư vị đọng thật lâu. Nó trèo lên đùi , miệng hướng về dĩa lòng già xào: “Ngao ô! Ngao ô!”
Thấy thế, lão đại và lão nhị mới yên tâm, cũng gia nhập đội quân đòi ăn, ba con báo con tranh gào lên.
Parker: “…” Thật sự ngon đến ?
Là duy nhất hiểu tiếng của đàn báo con, Parker là đầu tiên nảy sinh hoài nghi.
Có ủng hộ, Bạch Tinh Tinh thực sự thở phào nhẹ nhõm. Rất nhiều ăn quen lòng già, cô thật sự chút sợ nhà đều chấp nhận , cô hy vọng mỗi ăn đều xem như kẻ bệnh hoạn.
Lão đại và lão nhị ăn lòng già, biểu cảm y hệt lão tam đầu tiên ăn. Vì tin rằng nó ngon, ban đầu chúng nó nhai hăng hái, nhưng nhanh cảm thấy gì đó đúng, tốc độ nhai chậm .
Ráng nhịn, tiếp tục nhai.
Ư… Hết nhịn nổi .
Tụt khỏi đùi , lão nhị và lão đại đều nhổ thức ăn trong miệng .
hương vị trong miệng vẫn tuyệt, chúng nó tiếp tục l.i.ế.m mép. Liếm xong , thấy thòm thèm.
Nhìn món lòng già đất vẫn còn thơm, "tổ tiên" lão tam gương, chúng nó còn gánh nặng tâm lý mà c.ắ.n ăn nữa.
Lần trong lòng chuẩn , chút mùi lạ cũng khó chấp nhận nữa. Rất nhanh chúng nó nuốt thức ăn, trèo lên đùi đòi ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1219-an-an-lai-bi-lua.html.]
Bạch Tinh Tinh yên tâm, đút cho mỗi đứa một ít, đó nhướng mày về phía các bạn đời.
“Em là ngon mà.”
Biểu cảm của Moore và Curtis cứng đờ y như . Parker hiểu cuộc đối thoại của bọn trẻ, cũng khơi dậy cơn thèm, nắm chặt tay, đột nhiên vươn nhanh về phía dĩa lòng già.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bạch Tinh Tinh nhếch miệng , chờ mong phản ứng của Parker.
Parker là lớn, từng trải nhiều, lúc vì sinh tồn, đồ ăn khó nuốt đến mấy cũng ăn. Một dĩa lòng già thôi mà, cũng đến mức buồn nôn, chỉ là cảm thấy nó hợp với một giống cái xinh .
Tự nhiên ăn hết một miếng lòng, Parker l.i.ế.m mép, đ.á.n.h giá công tâm: “Cũng tạm .”
Bạch Tinh Tinh : “Vậy các cũng nếm thử .”
Moore lập tức gắp một miếng bỏ miệng, ăn mà biểu cảm gì, thích ghét.
Curtis hứng thú với bất kỳ thứ gì bàn, thấy đều tỏ vẻ ăn , gã cũng bận tâm, bất đắc dĩ : “Nàng thích thì cứ ăn .”
Bạch Tinh Tinh hì hì hai tiếng, bắt đầu ăn ngấu nghiến, còn quên đút cho An An một miếng.
Thịt heo vốn tươi, An An thích ăn, đang ăn ngon lành, đột nhiên nếm món vị kỳ kỳ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn luôn bình tĩnh của con bé lập tức cứng đờ, con ngươi màu xám bạc liếc xuống , về phía miệng . Cái lưỡi nhỏ hồng hồng thè , lè lưỡi liên tục, phun cả bong bóng. Thức ăn và nước miếng dính đầy cằm.
“Không thích ?” Bạch Tinh Tinh áy náy, vội lau mặt cho An An. Thấy con bé ngừng phun bong bóng, cô bưng ly nước sạch bên cạnh cho con bé súc miệng.
An An mới hơn một tuổi, súc miệng. Con bé ngậm lấy vành ly, nhưng vẫn phun phì phèo, vẩn đục cả ly nước trong.
Sau khi ngừng , nó cũng chịu ăn đồ đút nữa.