Bạch Tinh Tinh ổ chăn của xuống, khoác chăn lên , rảnh rỗi : “Tiện thể mang cái bát về, lúc múc một bát nóng tới nhé.”
Moore gật đầu, biến thành hình , dậy với cơ thể trần trụi, quanh phòng.
“Váy da của ở trong rương.” Bạch Tinh Tinh đúng lúc.
Một câu bình thường Moore đột nhiên cảm động. Quần áo của ở trong rương, đó là nơi cất quần áo của trong nhà. Hắn cũng là bạn đời của Tinh Tinh, cũng thể đặt quần áo của ở đó.
Thật quá.
Moore chút vội vàng qua, liếc mắt một cái liền thấy góc váy da của . Không lẫn , vì da thú của cũ nát nhất, dễ thấy. Cái váy vỏ cây cũng ở đó, đặt cùng với váy da thú của .
Moore do dự một lúc giữa hai cái váy, cuối cùng lựa chọn váy da thú, quấn quanh eo, thắt một cái nút.
Hắn gầy nhiều, nếu là váy da may vặn thì bây giờ chắc chắn thể mặc . Nghĩ , quấn trực tiếp quanh eo vẫn là tiện nhất.
Bạch Tinh Tinh yên lặng động tác của Moore, thầm quyết định sẽ may cho hai cái váy da. Cái váy da thú của Moore cũ quá , nếu cô cũng sớm may cho .
Hơn một tháng nay, Parker và Vinson ít nhiều cũng bắt mấy con mồi, đủ để may cho Moore vài cái váy da.
Đợi Moore , Bạch Tinh Tinh liền ôm một bọc rắn con đến rương quần áo, chọn một tấm da thú thích hợp cho giống đực mặc, giường nệm chuẩn may váy.
Vừa mới cắt xong vải, Moore , một tay bưng cháo thịt nóng hổi, một tay còn đang lau miệng.
Bạch Tinh Tinh : “Huynh đổ thẳng bụng đấy ?”
Mặt Moore nóng lên, : “Đều băm nát , cần nhai, nên ăn nhanh.”
“Thật đúng là…” Bạch Tinh Tinh thể tưởng tượng nổi mà Moore. Thật là phí phạm của trời, món cháo thịt hầm đó ngon lắm cơ mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1194-ran-con-an-thit.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Moore thấy Bạch Tinh Tinh đang may quần áo, nghĩ là cho , đặt bát lớn xuống đất, : “Cứ để chúng nó ăn , lát nữa hẵng may quần áo.”
“Ừm.” Bạch Tinh Tinh tò mò về biểu cảm của đám rắn con khi ăn cháo thịt. Cô buông tấm da thú xuống, thò tay quần áo móc một nắm rắn.
“Ăn gì mà lâu.”
Đám rắn con tình nguyện chui , con nào con nấy đều quấn lấy cánh tay mụ mụ, nhưng phần lớn là quấn lấy thành một mớ, treo lủng lẳng nặng trĩu tay cô.
Bạch Tinh Tinh buồn , lắc lắc tay, một lúc lâu mới ném chúng nó xuống . Số rắn còn , cô trực tiếp vạch áo giũ .
“Xì xì ~” Dường như phát hiện mùi thơm trong khí, tiếng le lưỡi của đám rắn con vang lên ngớt.
Lưỡi của loài rắn nhạy cảm với mùi vị và nhiệt độ trong khí. Bất kể là mùi thơm mê của thức ăn là nhiệt độ ấm áp, đều chúng nó động lòng.
Chúng nó rốt cuộc cũng từ bỏ ý định lòng mụ mụ, trườn về phía bát cháo.
Bạch Tinh Tinh mong chờ chúng nó. Chỉ thấy con rắn nhỏ rướn nửa lên, bát cháo thịt le le lưỡi, chạm thử.
Cái lưỡi hồng non phun lập tức rụt miệng. Thân thể con rắn nhỏ lập tức cứng đờ, đôi mắt đỏ rực trợn lớn, trong mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
Bạch Tinh Tinh nhếch miệng : “Ngon lắm đúng .”
ngay giây tiếp theo, hành động của con rắn nhỏ nụ mặt Bạch Tinh Tinh cứng .
Chỉ thấy con rắn nhỏ nếm thử hương vị lao bát như hổ đói vồ mồi, thể trườn một cái liền lặn trong đống cháo thịt, chỉ còn nửa cái đuôi ở bên ngoài.
Chỉ trong chốc lát, tất cả rắn con đều chui , ở bên trong cuộn nhào ngừng.