Ăn cơm trưa xong, Bạch Tinh Tinh leo lên giường ngủ . Ngoài cửa, Moore như một bức tượng điêu khắc, lâu cử động, chỉ thở dồn dập là minh chứng vẫn còn sống.
Khi lấy tinh thần, thở của giống cái trong phòng trở nên chậm rãi và đều đặn, rõ ràng là ngủ say. Moore lúc mới tìm quyền kiểm soát cơ thể, bước chân phòng ngủ. Hắn bạn đời đang giơ hai tay ngủ sấp, tim đập loạn một nhịp, vội vàng đến ổ cỏ đối diện xuống.
Curtis thèm liếc Moore lấy một cái, chỉ lạnh, lười biếng bò lãnh địa của , An An đang im lặng bên cạnh, im ắng thua gì thú Rắn.
Bạch Tinh Tinh Moore . Ngay khoảnh khắc cô mở mắt, Moore thấy nhịp thở của cô đổi, theo bản năng chạy khỏi phòng ngủ.
Cô nhíu mày, lo lắng cho vết thương của Moore. Hắn là thương quá nặng, thật sự trốn ở góc nào đó chữa thương đấy chứ.
Mãi đến bữa tối, Bạch Tinh Tinh mới gặp Moore. Trông giống thương nặng, mặt thậm chí còn hồng hào hơn ngày thường.
“À , Moore.” Lúc chuẩn ngủ, Bạch Tinh Tinh gọi Moore mới xong việc . Cũng lấy nhiều việc thế, cứ thấy là y như rằng lúc nào ngơi tay.
Moore lập tức cứng đờ , tim đập thình thịch như trống đập, m.á.u huyết tự chủ mà sôi trào, nhiệt độ cơ thể tăng vọt.
Tới , cô cùng giao phối ngay hôm nay ?
Thấy Moore phản ứng kịch liệt như , Bạch Tinh Tinh kỳ quái một cái, giải thích: “Ồ, gì, em chỉ hỏi vết thương của thế nào thôi, ban ngày thấy hộc cả máu.”
“Ta !” Bạch Tinh Tinh còn dứt lời, Moore vội vàng trả lời như sợ đầu thai lỡ.
Cô chắc chắn đang lo thương sẽ ảnh hưởng đến năng lực, điểm giải thích cho rõ.
Hộc m.á.u chắc chắn là nội thương, nhưng bảo đảm như , Bạch Tinh Tinh cũng thả lỏng nhiều, : “Vậy thì , mau ngủ .”
Moore: “???”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1117-dem-dau-tien-cua-moore.html.]
Thế là xong ?
Vì chuyện khác xa tưởng tượng, cơ thể Moore đơ .
Bạch Tinh Tinh khúc khích, đột nhiên phát hiện Moore cũng vài phần ngốc nghếch đáng yêu. Là ảo giác của ?
Bạch Tinh Tinh dù vội vàng đến mấy, cũng sẽ "chuyện " lúc Moore vết cũ vết mới chồng chất, cô chẳng qua chỉ lo lắng Curtis đ.á.n.h thương thôi.
Nghe thấy tiếng của Bạch Tinh Tinh, Curtis mới liếc Moore, mày nhíu .
“Tiểu Bạch sợ lạnh, mấy ngày nay nhất ngươi nên ngủ bên cạnh cô .” Curtis chẳng thèm bận tâm đến tình trạng cơ thể của Moore, lạnh lùng mở miệng.
Mọi năm mùa , Curtis còn thể ngủ chung chăn với Bạch Tinh Tinh, nhưng cô mới ốm nặng dậy, thật sự lo bệnh tái phát, lúc mới nhường cơ hội cho Moore.
Đến nỗi Moore vì mà kiềm chế , cơ thể trọng thương thêm, thì điều đó trong phạm vi suy nghĩ của Curtis.
Mặt Bạch Tinh Tinh lập tức đỏ bừng. Cô nhớ lời ban ngày với Curtis, liếc đàn ông cao lớn đang ở cuối giường. Vì ánh sáng quá tối, cô thấy rõ vẻ mặt căng thẳng trong phút chốc của đối phương.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trong lòng cô thầm thấy may mắn, may mà Moore tâm tư của , nếu thì hổ c.h.ế.t mất.
Moore về phía Bạch Tinh Tinh, tuy gì, nhưng ngôn ngữ cơ thể lộ rõ ý dò hỏi.
“Ừm… Thôi .” Bạch Tinh Tinh chần chừ một lát, cũng thuận theo lời Curtis, dịch sang bên cạnh, vỗ vỗ vị trí bên cạnh : “Anh ngủ ở đây .”
Cô cũng đang buồn rầu nên với Moore thế nào, dù thì kiểu gì, đến lúc đó chắc chắn cũng siêu hổ.