Moore sợ lộn xộn nhà cửa, nên tìm kiếm rụt rè, chậm chạp mãi thấy lược. Hắn càng lúc càng sốt ruột, vô cùng sợ hãi Bạch Tinh Tinh sẽ cảm thấy vô dụng.
Hắn thậm chí còn căm ghét khứu giác đủ nhạy bén của , nếu khứu giác hơn một chút, cũng thể học các loài thú khác nhanh chóng tìm thứ .
“Gào ô ~”
Đám báo con chán nản trao đổi vài câu, chuẩn rời .
Nghe tiếng của chúng, mắt Moore sáng lên. Cánh tay dài duỗi , chặn cả ba đứa .
“Các ngươi lược ở ?” Moore đầy mong đợi hỏi.
Đám báo con cũng đang chán đến phát rồ, việc để liền hăng hái như tiêm m.á.u gà, “Gào gào gào” đáp mấy tiếng.
Moore thầm thả lỏng, : “Giúp tìm , lát nữa cho các ngươi ăn thịt.”
“Gào ô!”
Lũ báo con càng thêm hăng hái. Ba cái m.ô.n.g chụm , đầu hướng về ba phía, xoay vài vòng, mỗi đứa tìm một vị trí, xông lên bắt đầu lục lọi tứ tung.
Rầm rầm rầm ——
Tiếng động vang lên ngớt. Giá rửa mặt đổ, nệm giường lật tung, quần áo trong tủ đều lôi …
Chẳng mấy chốc, căn phòng vốn ngăn nắp trở nên hỗn loạn như bão quét qua, đủ loại da thú vương vãi khắp sàn.
Moore sững sờ căn phòng đột nhiên biến dạng, hình trong gió.
mà, hiệu quả của hành động cũng cực kỳ nhanh. Con báo thứ ba tìm thấy chiếc lược còn vương mùi tóc của mụ mụ từ trong đống cỏ khô lót nệm. Nó ngậm chiếc lược chạy đến mặt Moore, đuôi vẫy tít mù, vẻ lập công.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1110-ke-thu-cuu-mang.html.]
Rõ ràng là đám báo con đang nhiệt tình, ngoan ngoãn, nhưng Moore đột nhiên tẩn cho chúng nó một trận.
Quả nhiên là giống của Parker, cái gì cũng khiến đánh.
“Ư ư ~” Con báo thứ ba mở to đôi mắt ươn ướt giống hệt Bạch Tinh Tinh, thúc giục rên rỉ hai tiếng.
Trái tim Moore đột nhiên mềm nhũn. Hắn xoa xoa đầu nó, thu tay về, ngẩng đầu thấy xung quanh ai, bắt chước giọng điệu của Bạch Tinh Tinh, cứng nhắc một tiếng “Ngoan”.
Con báo thứ ba mãn nguyện, lấy lòng l.i.ế.m liếm tay Moore, nếm một vị protein cháy khét. Nó “Gào” lên một tiếng kỳ quái, đôi mắt ngấn nước tràn đầy khó hiểu.
Bạn đời mới của mụ mụ mùi giống chim nướng quá, vẻ ngon.
Cũng may là Moore hiểu tiếng lòng của báo con, nếu khi thật sự tẩn nó một trận . Hắn vội vã báo cáo kết quả, mặc kệ căn phòng hỗn độn, bước nhanh về phía nhà bếp.
Đám báo con lẽo đẽo theo , con báo thứ ba càng bám sát rời, thỉnh thoảng hít hít chân Moore. Cái nghi ngờ “Con chim mùi vị ngon” mới xua , ngửi xong thấy chắc chắn nữa.
Cứ lặp lặp như , đến tận nhà bếp, cả đầu óc con báo thứ ba đều mơ màng.
Moore đưa lược cho Parker, xoay bỏ . Parker khỏi kỳ quái liếc , nhưng cũng nghĩ nhiều, thuần thục chải mái tóc bù xù cho yêu đang ăn sáng.
Ra khỏi phòng bếp, Moore chậm rãi thở phào một . May quá nghi ngờ, nhân lúc Tinh Tinh ăn xong mà dọn dẹp phòng ngủ sạch sẽ, tuyệt đối thể để Tinh Tinh phát hiện điều bất thường. Chỉ cần tốc độ nhanh, chắc là thể .
Vừa lên kế hoạch trong đầu, Moore nhanh chóng lao phòng ngủ, ngờ trong phòng thêm hai bóng thú.
Nghe thấy tiếng bước chân của , con thú Rắn hình khổng lồ đầu , ánh mắt Moore tràn ngập địch ý, mơ hồ xen lẫn cảm xúc mâu thuẫn sâu sắc hơn.
Nếu hỏi Curtis cảm giác khi cứu bởi kẻ căm ghét nhất là gì, câu trả lời của là “sống bằng c.h.ế.t”. Nếu còn lưu luyến bạn đời của , chừng thật sự lười biếng giữ cái mạng nhặt về .
Đối mặt với ánh mắt mấy thiện cảm của Curtis, Moore lập tức cảnh giác, kiêng dè tuyệt vọng: Xong , thời gian dọn dẹp.