Nếu chỉ là hạt châu phát sáng thì còn đỡ, dù cũng thể mượn . Bạch Tinh Tinh chỉ sợ An An bệnh.
Đối diện với vẻ mặt hoảng hốt của bạn đời, lòng Parker nhói lên, vội : “Được, ngay đây.”
Dứt lời, khỏi phòng ngủ.
Không bao lâu , Parker với mái tóc ướt sũng về, cầm theo một hạt châu sáng rực, còn to hơn cả quả trứng gà. Tức thì, căn phòng sáng lên mấy phần.
Nếu mấy viên hạt châu như , chiếu sáng căn phòng như ban ngày cũng thành vấn đề.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Được , An An mau xem, hạt châu phát sáng lớn tới .” Bạch Tinh Tinh vội vàng xoay An An về phía hạt châu.
Vốn dĩ chỉ là "còn nước còn tát", nhưng hiệu quả đến ngay tức khắc. Khi ánh sáng rực rỡ chiếu sáng khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của An An, vẻ nôn nóng và sợ hãi mặt bé lập tức tan biến. Bé chớp chớp đôi mắt ướt át, con ngươi màu xám bạc cũng trở nên lấp lánh. Đôi môi hồng hào nhếch lên thành một nụ nhạt, bé giang hai tay đón lấy.
Bạch Tinh Tinh yên tâm, đồng thời cũng thấy cạn lời: Đứa nhỏ , thật là càng lớn càng khó dỗ.
Parker thở phào nhẹ nhõm, đưa hạt châu cho An An. Nhìn vẻ mặt thỏa mãn của bé, cũng nhịn .
“Này, nhớ trả cho đấy.” Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng của Lam Trạch.
Mấy giống đực trong phòng đồng thời xù lông. Parker xoay gầm gừ đe dọa. Vinson và Moore cũng đều tư thế phòng thủ, chằm chằm về phía phát âm thanh với ánh mắt đằng đằng sát khí.
Hang ổ của bạn đời là thành lũy quan trọng nhất của giống đực, tuyệt đối để kẻ ngoài dễ dàng bước . Không mời mà đến, chính là xâm phạm lãnh địa nghiêm trọng.
Cũng may Lam Trạch cũng ý thức về phương diện , gã , chỉ ngoài sân vọng . Cảm nhận địch ý mạnh mẽ, gã vội lùi mấy bước.
Bạch Tinh Tinh gãi gãi đầu, cất giọng : “Cái đó… Sẽ trả cho , ban ngày sẽ trả.” Tối mượn tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1107-dem-dai-cua-moore.html.]
Bạch Tinh Tinh phiền não cực kỳ. Xem cái tướng giữ của của An An kìa, trong thời gian ngắn chắc chắn bé sẽ hết hứng thú với "báu vật" của Lam Trạch .
Lam Trạch kỳ thực cũng vội lắm, dù cũng là ở nhà Bạch Tinh Tinh, cho An An cũng chẳng khác nào cho Bạch Tinh Tinh. Hắn còn thể nhân cơ hội để tiếp xúc với cô.
Nói nữa, hạt châu dù hiếm đến , cũng là vật thế, thậm chí còn thứ hơn, chỉ là tốn mấy năm, thậm chí mấy chục năm để tìm kiếm mà thôi.
“Được, ban ngày mai tới lấy.” Lam Trạch vui vẻ .
Bạch Tinh Tinh thở phào một : “Không cần phiền , bọn em sẽ mang qua cho .”
Lam Trạch đáp , tâm trạng vui vẻ về.
Các giống đực trong phòng lúc mới thả lỏng cảnh giác, trở trạng thái bình thường.
Nhiệt độ cao thấp, là nhiệt độ lý tưởng nhất để ngủ, nhưng chắc chắn sẽ thao thức suốt đêm.
Tu dưỡng thêm nửa đêm, vết thương Moore cơ bản lành. Hắn thử biến thành hình , khi thành công liền nhẹ nhàng thở , vẻ mặt cũng thoải mái hơn.
Trong phòng mấy nhịp thở khác : thở nhẹ nhàng của trẻ con, thở dài của giống đực trưởng thành, và thở khẽ khàng đến khó phát hiện của giống cái. Chúng đan xen , bởi vì sự mật, mơ hồ hòa quyện thành một nhịp điệu, khó mà phân biệt.
Moore phân biệt rõ ràng thở thuộc về Bạch Tinh Tinh. Ánh mắt si mê theo hướng thở đó. Không ai khác quấy rầy, sự kháng cự theo bản năng của Bạch Tinh Tinh, thể thoải mái mà ngắm cô.
Đôi môi luôn mím chặt vô thức nhếch lên một nụ nhạt. Bởi vì quá lâu biểu cảm, nụ vài phần cứng đờ, nhưng niềm vui sướng sâu thẳm trong đáy mắt khiến nụ của trông vô cùng chân thật.
Cuối cùng cũng thể vĩnh viễn ở bên cạnh Tinh Tinh, thật quá.
Moore cứ như về phía Bạch Tinh Tinh, cho đến tận bình minh.