Giác quan của giống đực nhạy bén hơn giống cái nhiều. Một khắc Moore vẫn còn mơ màng, ngay đó tỉnh táo, kịp rõ câu cuối cùng của Bạch Tinh Tinh.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cơ thể run lên bần bật. Gà thui…
Mặc dù “gà” là gì, nhưng Bạch Tinh Tinh thích ăn loài chim thui trụi cánh, đoán chừng hai thứ cũng tương tự .
Hắn lập tức ý thức chê bai. Hắn mở to mắt, ký ức khi hôn mê nhanh chóng ùa về. Cơn đau đớn trong đôi mắt đen lập tức sự hoảng loạn thế, thậm chí còn một tia tuyệt vọng.
Tại c.h.ế.t ? Sống sót còn mặt mũi Bạch Tinh Tinh nữa? Cứ yếu đuối cũng , thật sự dám đối mặt với Bạch Tinh Tinh, dám đối mặt với vẻ mặt chán ghét mà cô thể sẽ dành cho .
Bạch Tinh Tinh thấy Moore đột nhiên tỉnh , cô kinh ngạc, còn kịp gì, hành động đột ngột của giật . Một bóng đen chợt lóe lên, mang theo một luồng gió khét lẹt.
“Moore!” Bạch Tinh Tinh hét lên một tiếng, dậy đầu , trong phòng còn bóng dáng của con đại bàng đen.
Bạch Tinh Tinh thầm kêu , vội vàng xông ngoài, chạy một mạch đến sảnh chính cũng thấy bóng dáng Moore .
Bên ngoài trời vẫn đang mưa tầm tã, mặt đất sân là một bãi lầy lội, một chuỗi vết móng chim to lớn rõ ràng.
Bạch Tinh Tinh cúi đầu đôi dép lê lông xù của , bầu trời mưa như trút nước, do dự nên đuổi theo .
Lúc , Parker bưng bát mì nóng hổi , thấy Bạch Tinh Tinh liền hỏi: “Sao chạy đây?”
“Anh đến đúng lúc lắm.” Bạch Tinh Tinh bước nhanh về phía Parker, vội vàng : “Moore tỉnh , chạy ngoài, mau xem thử, ngàn vạn đừng để mất.”
Bạch Tinh Tinh vì Moore chạy, nhưng cô mơ hồ cảm giác , Moore mà , thể sẽ bao giờ nữa.
Parker , trong lòng vui thầm, nhưng xong nửa câu của Bạch Tinh Tinh, mặt lộ vài phần vui. vẫn đồng ý: “Được, em đây ăn mì , ngay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1091-cuoc-tron-chay-hoang-loan.html.]
“Vâng.” Bạch Tinh Tinh gật đầu lia lịa, nhưng mắt thèm liếc đồ ăn, rõ ràng là đang trả lời cho lệ.
Nhìn ánh mắt nôn nóng thúc giục của Bạch Tinh Tinh, Parker hề tỏ sốt ruột, thong thả đến bên bàn, đặt bát mì lên.
Cái dáng vẻ bình thản như thường đó thiếu chút nữa Bạch Tinh Tinh lo lắng đến giậm chân. Cô chạy tới bên cạnh Parker: “Nhanh lên chứ.”
Parker sa sầm mặt, hai tay ấn lên vai Bạch Tinh Tinh, một chân kéo tới một chiếc ghế đá lót da thú, ấn cô xuống: “Em ngoan ngoãn ăn mì .”
Bạch Tinh Tinh mặt đầy lo lắng, còn gì đó, Parker : “Lúc về mà thấy em ăn xong, sẽ đuổi thật đấy.”
Bạch Tinh Tinh trợn mắt, tức giận đến đ.á.n.h cho Parker một trận. vì trì hoãn thêm một giây một phút nào nữa, cô đành cúi đầu ăn ngay.
Parker hài lòng thở một , nhưng ngay đó thấy hụt hẫng. Tinh Tinh ngoan ngoãn như chẳng qua là vì mau tìm Moore mà thôi.
Anh cũng lề mề nữa, thấy Bạch Tinh Tinh ăn nghiêm túc, lập tức cởi tấm da thú, hóa thành hình báo đuổi theo.
Bạch Tinh Tinh tiếng bước chân xa dần của Parker, miệng ngậm một đũa mì đầu . Có Parker giúp đỡ, nhất định thể tìm Moore.
Bạch Tinh Tinh yên tâm, lúc mới cảm thấy đói đến cồn cào, cô nghiêm túc ăn mì.
Mặc dù mưa to nhanh chóng cuốn trôi mùi của dấu chân, nhưng nền đất lầy lội vẫn còn dấu vết rõ ràng. Parker men theo dấu chân phi nước đại, nhanh đuổi kịp Moore, lúc chạy tới cổng thành.
“GÀO!”
Một tiếng báo gầm chặn đôi chân đang chạy như điên của thú Ưng.