Thế Giới Mới: Hành Trình Sống Còn - Chương 46: **Ngọn Lửa Chiến Đấu**
Cập nhật lúc: 2024-09-23 20:30:31
Lượt xem: 0
Ngày mới bắt đầu với một bầu không khí nặng nề và căng thẳng. Từ sáng sớm, bầu trời đã trở nên u ám, báo hiệu cho điều gì đó tồi tệ sắp xảy ra. Linh Phương không ngủ được nhiều vào đêm trước, nhưng cô đã quen với việc này. Chiến tranh không cho phép những người lãnh đạo được nghỉ ngơi. Cô nhanh chóng chuẩn bị, vươn vai ra khỏi giường và bước đến phòng chỉ huy. Bên ngoài, mọi người đã tập hợp, từng nhóm một đã sẵn sàng.
Thiên Vân và **Quốc Anh**, một trong những người chỉ huy trận chiến, đã có mặt từ rất sớm. Quốc Anh, với vẻ mặt nghiêm nghị, là một trong những chiến binh chủ lực của thành phố. Mỗi lần anh ra trận, anh đều thu hút sự chú ý với khả năng chiến đấu mạnh mẽ và sự lãnh đạo xuất sắc.
"Linh Phương, chúng ta đã phát hiện dấu hiệu của bọn quái vật tiến lại gần. Chúng ta còn khoảng ba tiếng nữa trước khi chúng tấn công thành phố," Quốc Anh nói nhanh gọn, ánh mắt sắc lạnh khi nhìn về phía chân trời.
Linh Phương khẽ gật đầu. "Tốt, chúng ta sẽ sử dụng thời gian này để củng cố những phòng tuyến yếu nhất và đảm bảo mọi người ở vị trí của mình."
Cô không nói thêm gì nữa, bước ra ngoài để nhìn toàn cảnh thành phố một lần nữa. Khắp nơi, những binh lính đang chuẩn bị, các chiến binh kiểm tra lại vũ khí của mình, những người hỗ trợ nạp đầy năng lượng cho các trạm cứu chữa. Phía xa, các nông dân như **Hà Vy** và **Hoài Nam** đang nhanh chóng thu hoạch những nông sản còn sót lại để tích trữ.
"Chúng ta sẽ vượt qua được, Linh Phương," Thiên Vân đứng bên cạnh, nhẹ nhàng nói. "Mọi người đã rất cố gắng, mình tin chắc lần này chúng ta sẽ chiến thắng."
Linh Phương mỉm cười, dù trong lòng vẫn còn chút lo lắng. "Phải, chúng ta đã chuẩn bị rất kỹ, nhưng trận chiến này sẽ không dễ dàng."
---
Ngay khi lời cảnh báo vang lên, một làn sóng kẻ thù tràn vào từ phía đông. Đám quái vật khổng lồ với thân hình xù xì, tay chân to lớn, gào thét khi chúng đập phá những vật cản đầu tiên. Các chiến binh ngay lập tức vào vị trí, bắt đầu tung ra những đợt tấn công đầu tiên.
Quốc Anh và đội quân chủ lực dẫn đầu, lao thẳng vào bọn quái vật như một cơn bão. Với cây kiếm lớn trong tay, anh c.h.é.m gục từng tên quái vật một, không hề do dự. Đằng sau anh, những chiến binh khác cũng không kém phần dũng mãnh, liên tục tấn công với tốc độ và kỹ năng đáng kinh ngạc.
MEOW
Linh Phương ở hậu phương, đứng tại phòng điều khiển, theo dõi từng di chuyển của đội quân. "Đội hỗ trợ, tập trung chữa trị cho những người bị thương! Đừng để bất cứ ai gục ngã!" Cô ra lệnh qua kênh liên lạc, mắt chăm chú theo dõi tình hình trên bản đồ.
Trong khi đó, phía trong thành phố, **Tường Vy**, người phụ trách y tế, cùng với các trợ lý khác đang bận rộn chữa trị cho những chiến binh bị thương trở về từ tiền tuyến. Tường Vy là một người phụ nữ nhỏ nhắn nhưng cực kỳ thông minh và có kỹ năng chữa trị nhanh chóng. Mỗi khi có ai đó bị thương nặng, cô luôn là người xuất hiện đầu tiên.
---
Quái vật mỗi lúc một đông hơn, chúng dường như không có điểm dừng. Những bức tường thành rung lên trước sức ép khủng khiếp của chúng. Các chiến binh cố gắng đẩy lùi đám kẻ thù, nhưng sự mệt mỏi dần hiện rõ trên khuôn mặt họ.
"Chúng ta không thể trụ được lâu hơn nếu tình hình cứ thế này," Quốc Anh thở hổn hển khi tạm rút lui để nạp lại sức lực. "Phải làm gì đó ngay!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-moi-hanh-trinh-song-con/chuong-46-ngon-lua-chien-dau.html.]
Thiên Vân bước lên phía trước, đôi mắt loé lên quyết tâm. "Hãy sử dụng những mũi tấn công chiến lược mà chúng ta đã chuẩn bị trước. Chúng sẽ giúp làm suy yếu sức mạnh của bọn quái vật."
Linh Phương đồng ý, cô nhanh chóng ra lệnh điều chỉnh đội hình. "Đội phòng thủ tập trung bảo vệ các khu vực yếu nhất! Đội xạ thủ hãy tấn công từ xa và tập trung vào những con quái vật mạnh nhất!"
Những loạt đạn từ cung tên, pháo hạng nặng liên tiếp được b.ắ.n ra. Đội xạ thủ, đứng trên các tháp canh cao, đã thực hiện một loạt các đòn tấn công chính xác vào những con quái vật lớn. Tiếng gào thét của chúng vang dội khi chúng ngã xuống, để lại những khoảng trống trong đội hình.
**Hoàng Huy**, một trong những xạ thủ giỏi nhất thành phố, dẫn đầu đội quân cung tên. Từ trên cao, anh liên tục b.ắ.n trúng vào điểm yếu của kẻ thù, khiến chúng dần bị suy yếu.
---
Khi trận chiến đang diễn ra ác liệt, Linh Phương đột nhiên nhận được một tín hiệu lạ trên màn hình theo dõi. Một nhóm quái vật đặc biệt, to lớn và hung hãn hơn những con khác, đang di chuyển theo một đường vòng, nhắm đến nông trại ở phía tây—nơi nguồn lương thực chủ yếu của thành phố.
"Nông trại đang gặp nguy hiểm!" Linh Phương hét lên qua kênh liên lạc. "Đội phòng thủ, hãy điều một nhóm đến bảo vệ nông trại ngay!"
Không chần chừ, cô nhanh chóng ra khỏi phòng điều khiển và lao về phía nông trại. Dù biết mình không phải là chiến binh mạnh nhất, nhưng cô không thể đứng yên nhìn nơi mình dày công xây dựng bị phá hủy. Những người khác trong đội hỗ trợ cũng nhanh chóng theo sau cô, cùng với **Minh Nhật** và **Thanh Bình**, hai chiến binh bảo vệ nông trại.
Khi đến nơi, Linh Phương thấy đám quái vật đã tiến gần đến cánh đồng. **Ngọc Quỳnh**, người quản lý khu vườn, đang nỗ lực bảo vệ cây trồng bằng mọi giá. "Chúng ta phải làm gì đó, chị Phương!" Ngọc Quỳnh la lên khi nhìn thấy cô.
"Chúng ta sẽ chiến đấu! Đừng để chúng phá hoại nơi này!" Linh Phương quyết tâm.
Với sự hỗ trợ từ Minh Nhật và Thanh Bình, cô lao vào trận chiến, sử dụng toàn bộ khả năng hỗ trợ của mình để tạo lá chắn và chữa trị cho đồng đội. Dù không mạnh về sức tấn công, nhưng sự kiên cường và lòng nhân hậu của cô đã giúp mọi người có thêm sức mạnh để bảo vệ thành quả lao động của mình.
Trận chiến kéo dài suốt cả ngày. Những vết thương chồng chất, những giọt mồ hôi và m.á.u đã rơi xuống khắp nơi. Nhưng cuối cùng, với sự kiên trì và tinh thần đoàn kết, đám quái vật bị đánh bại. Thành phố một lần nữa được bảo vệ an toàn, và nông trại vẫn còn nguyên vẹn.
---
Khi mọi chuyện đã tạm ổn, Linh Phương ngồi xuống giữa cánh đồng, nhìn lên bầu trời đêm đầy sao. Cô cảm thấy mệt mỏi, nhưng trong lòng lại tràn đầy hy vọng. Những người xung quanh cô đều quý mến và tin tưởng cô, và điều đó cho cô thêm động lực để tiếp tục chiến đấu, bảo vệ mọi người.
"Chúng ta sẽ vượt qua tất cả," cô thì thầm với chính mình, ánh mắt nhìn xa xăm. Trận chiến này chỉ là khởi đầu, nhưng với tinh thần kiên cường và đoàn kết, cô biết rằng họ sẽ tìm ra con đường để sống sót và phát triển trong thế giới đầy thử thách này.